Mới vừa ngồi xuống bao lâu, mọi người liền mở rượu ra uống,rượu Mao Đài như nước lọc, ly uống xong lại rót đầy ly,lúc đến phiên Khúc Trì Nghiêu, chỉ đưa ngón tay đặt lên chiếc ly rượu, liền có ai cự lại câu. chỉ bưng chén rượu lên vuốt vuốt,có bộ dạng mọi người say chỉ có ta tỉnh,mắt lạnh nhìn chúng sinh.

Trương Cảnh và đám người kia quen biết. quanh năm làm bạn với dao mổ nên cho dù cười vãn mang vẻ trong trẻo tự nhiên nhưng khí chất lạnh lùng.Chiếc váy màu đỏ mận đơn giản lại tang cho vài phần khí khái thanh lệ.Phụ nữ trong trường hợp này cũng thiếu người lại gần huống chi lại phải là xấu.

Hồng Phong đối diện với Trương Cảnh là gương mặt mới.Vì vậy cười trêu: “ em này, sao thấy như gặp em ở đâu rồi ấy nhỉ?”

Trương Cảnh bị gọi tiếng “ em ” da gà bỗng dưng nổi lên, hiển nhiên có thói quen với trêu chọc thế này, vì vậy im lặng lên tiếng.

Thấy như vậy, Hồng Phong nghĩ thẹn thùng,lại càng có hứng thú, lên trước, cúi người xuống: “Như thế nào em, phải là thẹn thùng ư,……………………………………”

Trương Cảnh thoáng hướng về phía sau ghế sofa lui lại,nghiêm mặt: “thứ nhất, tôi phải em của,cái phương pháp tiếp cận này của giả tạo, phiền áp dụng lên người khác,thứ hai, tôi có thẹn thùng, tôi là nổi da gà. ”

Ầm ầm trong phòng, thanh của lớn cũng,mấy người ngồi gần đó nghe thấy cũng đỗ dồn ánh mắt qua bên này,Khúc Trì Nghiêu ôm cánh tay, toàn thân thả lỏng nữa dựa vào ghế sofa,đôi long mày khẽ nhướng lên, trong mắt mang theo vẻ kinh ngạc, hứng thú nhìn xem,hiển nhiên là dối với phản ứng kế tiếp của cảm thấy hứng thú.

Hồng Phong là ai? là thái tử tập đoàn Hồng gia. Giá trị con người thuộc loại nhất trong Vương lão bản. lần đầu tiên có người con cho mặt mũi ngược lại càng tăng thêm hứng thú dày đặc.

“Ha ha ha, thế trực tiếp trở thành tình nhân của đây cũng tồi phải? ” xong rót ly rượu trắng đưa tới miệng Trương Cảnh. “Nào, thưởng ly, cùng uống rượu nào.”

Trương Cảnh có từ chối,nhận ly rượu, ngửa đầu uống hơi, rươu Mao Đài năm mươi ba độ làm cuống họng người ta cảm tháy bỏng rát rất đau mà là hương vị thơm ngon ngọt ngào, dư vị có thừa. Có ít người biết di truyền từ ba, mặc dù ít uống rượu nhưng tửu lượng rất lớn, biết mình uống được bao nhiêu nhưng từ khi ra ngoài xã giao đến nay, chưa bao giờ quá say.Đối phương như thế nào cũng là bạn của Trình Linh, cho dù trong lòng bốc hỏa, nhưng trước mặt nhiều người đến như vậy, thể để mắt mặt mũi được,đạo lý có chừng mực này, vẫn hiểu.

Trương Cảnh đem chén rượu uống hết hướng lên trời, lại rót thêm ly đầy, hướng giơ cao: “Thịnh tình của tôi nhận xong, ly này là tôi mời lại uống xong chén này ta lại bàn luận về việc khác.” xong cúi đàu uống hết ly.

“Được rồi, Hồng Phong,cậu ở vị trí của mình làm cho tốt, chạy đến đay xem náo nhiệt cái gì hả?”Khúc Trì Nghiêu cười.

Hồng Phong là trong số ít người hiểu Khúc Trì Nghiêu, đương nhiên là biết vẻ mặt và lời ý vị như thế nào, nếu ra lời này, tất nhiên là tuyên cáo quyền sở hữu, trước mặt Khúc Trì Nghiêu đưuong nhiên là phải nể mặt, liền ngượng ngùng quay về vị trí của mình.

“ Khúc, cảm ơn ” Trương Cảnh giọng.

Khúc Trì Nghiêu thu lại nụ cười, cũng tiếp lời. Nếu như hiểu con người, tát nhiên biết đay là điềm báo tức giận.

Trương Cảnh cũng cảm nhận được, nhưng hiểu vì sao lại tức giận, lại gio ly rượu lên: “ Khúc,em mời, nghĩ tới lại gặp.”

Khúc Trì Nghiêu vẫn vuốt vuốt ly rượu từ lúc đầu,nhìn vẻ mặt chân thành của Trương Cảnh,như có điều suy nghĩ, nhệch miệng cười rồi ngửa cổ uống hết ly rượu.

Hồng Phong thấy màn như vậy kinh hải.Mọi người đều biết chuyện Khúc Trì Nghiêu ly dị, lời đồn rằng bà xã vì chịu được lãnh đảm của nên chạy theo người đàn ông khác, nhưng còn chuyện thực hư thế nào thfi chỉ có người trong cuộc mới biết.Nhưng kể từ sau khi ly dị căn bản là có gần người phụ nữ nào cả. Đương nhiên cũng có người sợ chết tiến đến gần, kết cuộc thfi khỏi phải nghĩ.

Mà Trương Cảnh là thần thánh phương nào, lại có đãi ngộ như thế. may là lúc đó có xúc động.

Khúc Trì Nghiêu cuối đầu xuống, kế bên tai Trương Cảnh giọng: “Tiểu Cảnh,chỗ này hợp với em.”

Trương Cảnh sao lại biết, ngẩng đầu nhìn Khúc Trì Nghiêu cười, ba chén rượu Mao Đài dã vào bụng, bắt đầu phát huy tác dụng chậm của nó, bắt đầu cảm thấy hoa mắt, đầu óc có chút thể điều khiển: “Đương nhiên em biết chứ, chỉ là em ế đến mức sắp ai thèm nữa rồi, nếu còn xem mắt, cho dù trời rơi bánh xuống cũng rơi trúng em đâu.

như vậy, ngược lại Khúc Trì Nghiêu lại thấy buồn cười, ra nhóc này là sợ mình có ai muốn lấy. “em phải hiểu ràng bọn họ thích hợp với em.” Chỉ có mới thích hợp với em thôi. Khúc Trì Nghiêu thàm trong lòng bổ sung câu.

Có thể Trương Cảnh trở tính toán sai,chỉ nghĩ chăm chọc mình tự lượng sức,tự giễu: “em biết mình như thế nào,nơi đây xác thực phù hợp với em.”

phải hoa, là đám cỏ,nhìn xuân thu đến,hoa nở hoa tàn,vãn như thế trốn ở góc, mạnh mẽ mà phát triển.

mong sinh đẹp, mong tuyệt đẹp, cần thương tiếc, chỉ cần chỗ để sống. Trương Cảnh cầm lấy ly rượu, rót đầy, hướng Khúc Trì Nghiêu nâng ly: “bất quá đến đây, chúng ta phải uống cho chủ chi ở đây nghèo ít.”

nhóc ngốc này, khúc khì nghiêu lấy tay xoa xoa khuôn mặt trắng nõn của,sủng ái cười, thanh độc sủng àm mê hoặc: “Tiểu Cảnh ngoan, em uống nhiều quá rồi.”

Chờ đến lúc Khúc Trì Nghiêu ôm ngang Trương Cảnh thần trí trở nên mơ hồ,trong phòng cũng chẳng còn ai đủ tỉnh táo,Trình Linh cùng sớm bất tỉnh nhân ở ghế sofa,Khúc Trì Nghiêu thể giúp tay, liền lấy điện thoại, ấn vào số thường gọi kia.

Chờ vài tiếng liền có người bắt máy, thanh mệt mỏi của đối phương truyền tới: “Khúc Trì Nghiêu, phải cậu lại muốn nhờ tớ chăm con giúp cậu chứ, hôm nay tớ trực đêm, cậu nhờ Tiểu Cảnh.”

“Người phụ nữ trong lòng cậu say bất tỉnh nhân, nếu muốn cùng người khác tình đêm hay mau chạy qua đây.”Khúc Trì Nghiêu mặt chút thay đổi muốn qua vịn lấy Trình Linh ngã trái ngã phải bên cnahj người đàn ông.

“Cái gì?”

“Mình lại lần nữa, người phụ nữ của cậu ở phòng lầu hai” xong, Khúc Trì Nghiêu liên cúp điện thoại, ôm Trương Cảnh rời.

Khúc Trì Nghiêu cũng trở về nhà, Tiểu Hằng được người nhà cũ đón về, lái xe chút,đem xe men theo con đường quen thuộc,dừng lại trước căn nhà tầng bình thường.

Nhà này nhìn có chút tuổi đời,bốn phía cây cối um tùm, nhìn cũng tệ lắm.

Khúc Trì Nghiêu cuối người ôm lên,mở cửa, lên lầu hai,đây là gian riêng tư của,ruốc cuộc cũng có hơi thở của người khác.

Đặt nằm giường lớn phòng ngủ chính,Khúc Trì Nghiêu ngồi tại mép giường, xoa xoa khuôn mặt.Hơi thở nóng rực, mang theo mùi cồn rượu,làm cho người ta muốn phạm tội.

Ngón tay Khúc Trì Nghiêu vân vê viền môi hình cung duyên dáng của, cuối cùng dừng lại ở môi.

cẩn thận dò xét phen, rồi khẽ nhích môi mỏng, thanh trầm thấp khàn khàn: “Đối với em giở thủ đoạn, biết vì sao?”

Trương Cảnh say, thể nghe lời, càng thể nào trả lời. Khúc Trì Nghiêu cúi người, áp sát vào bờ môi, giọng: “Bởi vì em đáng giá.”

Bên trong sách thường, mỹ nhân uống rượu mỹ nhân say, thực tế, phụ nữ say cũng chẳng khác đàn ông là mấy.Ngay tại lúc Khúc Trì Nghiêu muốn ra tay Trương Cảnh bỗng nhiên Trương Cảnh thức tỉnh, miêng lẩm bẩm: “em khó chịu quá”

“làm sao vậy?”Khúc Trì Nghiêu khom lung, lấy tay vịn ở cạnh bàn đọc sách, nhìn khuôn mặt Trương Cảnh tái nhợt.

Trương Cảnh bịt miệng, ngay lúc đó buông tay,liền nôn ra ngừng.

Khúc Trì Nghiêu trong lúc nhất thời tránh né được, đều bị dính quần áo, giường cũng bị dính nhiều tạp chất màu vàng nhạt lớn.

Trương Cảnh còn nhận biết nhìn qua, trong mắt là mản mờ mịt: “em xin lỗi.”

Chỉ là bãi nôn tạp nham, cho dù là nam hay nữ, cũng thể khơi dạy hứng thú khác phái.Khúc Trì Nghiêu lúc nãy vẫn còn bụng tà khí bị vấy lên, giờ biến mất hầu như còn.

Khúc Trì Nghiêu bắt đắt dĩ lắc đầu,trực tiếp cởi chiếc váy mang người ra,ôm vào buống vệ sinh,mở nước vòi sen,nước ấm chảy từ đầu xuống, Trương Cảnh lờ mờ mở to mắt, ngồi chồm hổm mặt đất,ngơ ngác nhìn Khúc Trì Nghiêu mở nước nóng, nước chảy áo ào vào bồn tắm.

Khúc Trì Nghiêu kéo tay, theo tay, bịch tiếng ngồi trong bồn tắm,rồi sau đó nằm ở bên trong, đôi mặt lại nhắm lại,màu nước trong suốt bao vây lấy cái áo ngực đen của, động đậy.

Kết hầu Khúc Trì Nghiêu giật giật, đem tay ra phía sau mở khóa ngực, kéo áo xuống,rồi đến quần lót,đem vứt bên cạnh bồn tắm.Tay chạm qua từng mảng da trắng, làm mắt ánh lên màu sắc dục từ từ sâu hơn.

Khúc Trì Nghiêu dỗ sửa tắm vào lòng bàn tay, chà xát ra bọt biển,hướng lên người xoa loạn,da thịt nhẵn nhụi cùng lớp bọt tuyết trắng,phía dưới là mảng trắng nõn,xúc cảm kia trong cơ thể kích thích lên tới tận đầu, ngưng quay cuồng,giống như giam hãm con mãnh thú trong lồng,muốn bức phá thoát ra thể ngăn cản.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play