Thời Gian Làm Nên Tình Yêu
Thời Gian Làm Nên Tình Yêu
Đang ra 7 năm
6 chương
8 91
12345
DĐ Lê Quý Đôn
Ngon.Bot • Đang ra • 7 năm
Thể loại: hiện đại- trùng sinh- sủng


Sống lại ở một thân thể khác, không ngờ rằng tôi lại làm một cô em gái nuôi bé nhỏ kiêm vợ của một tổng giám đốc vô cùng đẹp trai và giỏi giang.

Chủ cũ của cơ thể này chính là một mầm bệnh tim, vì thế mà tôi được anh trai chăm nuôi cho từng chút một. Thật là quá tuyệt.

Nhưng càng ngày về sau ánh mắt anh nuôi nhìn tôi lại có chút lạ lùng. Hình như điều đó hơi quá mức anh em thì phải.

Trích đoạn 1. 

Anh trai nuôi: " Nhạn Hi, anh xin lỗi, anh chỉ xem em là em gái!!!"

Tôi cười phá ra vì sung sướng: " há há há, thất vậy á? vậy có gì xin phải xin lỗi, anh xem tôi là em gái tôi mừng còn không kịp đấy"

"Nhạn Hi... Em." Anh trai nuôi chợt nhìn tôi với ánh mắt như đang dò xét gì đó.


Trích đoạn 2. 

Tôi đứng cạnh cây hoa trúc đào mình tự tay trồng trong suốt ba tháng kể từ ngày tỉnh dậy trong cơ thể này.  hôm nay nó chịu nở bông rồi, tôi vui vẻ đưa ngón tay búng búng nhe lên đoá hoa cười ưng ý.

"Nhạn Hi, sao em lại búng đoá hoa? Không sợ nó sẽ dặp cánh hoặc rụng à?" Anh trai nuôi từ sau lưng bước đến cười một cách kỳ lạ.

"Anh trai nuôi, hi hi, có gì phải sợ, đoá này rụng thì đoá khác lại nở" tôi liếc qua nhìn anh, rồi lại dưa mắt chăm chú búng đoá hoa, tâm trạng vui vẻ trả lời.

"Nhạn Hi, nhìn vào anh"  

Anh đưa tay giữ lấy đầu tôi,  để tôi mặt đối mặt với anh, rồi nói một cách chặm chạm rõ ràng.

"Nhạn Hi ANH YÊU EM" vì anh quá cao nên phải khom người cuối đầu xuống mới có thế mặt đôi mặt gần tôi.

" Anh yêu em, nên... Em phải gọi anh là chồng, không gọi anh trai nuôi nữa!" 

#bùm.

Đầu tôi như có quả bom nguyên từ vừa mới nổ, nhịp tim tăng nhanh khiến tôi không thể thở.  bầu trời, mặt đất, gương mặt người đang đứng đối diện của tôi điều từ từ mờ đi, và... Một mảng đen thui.

Tôi... Tôi ngất rồi!!!!
Các số gần nhất