"Ở nơi đó, cô ấy sống thế nào?"
Đó là câu hỏi của Răng sư tử đã gửi gắm đến nàng Bồ Công Anh trắng khi nàng bỏ lại mình mà bay theo làn gió kia.
Nhưng có ai biết, hoa bồ công anh một đã khi rời khỏi Răng sư tử thì liệu sẽ ra sao?
Hoa bồ công anh sẽ bay về đâu?
Có một cô gái đã nhiều lần tự hỏi câu hỏi ấy, nhưng rồi lại không thể tìm được câu trả lời. Giống như suốt mười bảy năm trong cuộc đời, cô cứ loay hoay tìm mãi chàng bạch mã hoàng tử của đời mình, nhưng luôn là thất vọng.
Và rồi trong một ngày trong lành, chàng đệ nhất hot boy của trường đến trước mặt cô, chẳng biết vô tình hay cố tình mà lại ôm lấy cô, tiếp theo đó là đưa cho cô một bức thư với đoạn đối thoại như sau.
"Cầm lấy đi!"
"Gì đây?"
"Thư tình!"
"Hả?"
...
Nếu anh xuất hiện sớm hơn thì có lẽ cô đã yêu anh mất rồi, bởi nụ cười điển trai ấy khiến trái tim cô rời quỹ đạo. Nhưng anh lại đến quá muộn, trong khi cô đã yêu thương người khác thì anh lại luôn tìm cách quấy phá, chọc giận cô.
Rất lâu sau này, cô không cam tâm vì lại thích hạng người xấu xa như anh. Vậy mà Thượng đế lại vô tình sắp đặt, kẻ đến sau cùng là kẻ nắm giữ trọn vẹn trái tim cô.
Anh cho cô niềm vui, nụ cười, nỗi buồn, nước mắt.
Cô cho anh tình yêu, khát vọng và biết hy sinh.
Họ cùng nắm tay nhau bước đi trên con đường ấy… Đến một ngày, cô hài lòng mỉm cười cảm ơn Thượng đế và cảm ơn anh, tự nhủ với lòng: "Anh biết không? Nếu anh yêu em bằng nhịp đập của tim anh thì em cũng yêu anh bằng mạng sống của mình."