Không để ý còn đang thất thần Tiểu Long Nữ, Lý Thông nghiêm mặt nói: “Tiểu nha đầu, làm sau tắm ở đây, ngươi không biết Hồ Lô Cốc nhiều ngươi qua lại, không cẩn thận bị nhìn thấy thì sau.”
"Nơi đây ngoài trừ đại phối đản ngươi còn có ai đi qua nơi này, đừng gọi ta là tiểu nha đầu, cứ như sư tỷ gọi ta là Long Nhi đi." Tiểu Long Nữ đột nhiên sắc mặt hồng nhuận, thần sắc có chút không tự nhiên nói.
"Long Nhi ngươi không sợ ta là người xấu sao?." Lý Thông thấy gọi Long Nhi cũng khá thuận miệng liền nhàn nhạt cười nói.
"Ta mới không sợ, nhiều người ăn mày đều nói các ngươi người Đại Việt đều là người tốt không phải sao?."Tiểu Long Nữ thần sắc lạnh lùng nhìn Lý Thông, thanh âm rất là nghiêm túc. Chẳng qua nàng gò má đỏ bừng lại bán đứng sự nghiêm túc hiện tại.
Lý Thông nói những lời tận đáy lòng: "Đại Việt đa phần người tốt không giả, nhưng cũng có người xấu như ta đây ah."
"Ta mới không tin, đại phối đản là người tốt." Tiểu Long Nữ đảo cặp mắt dể thương mang theo một tia giảo hoạt thấp giọng nói. Lý Thông đương nhiên không biết, Tiểu Long Nữ lúc chuẩn bị thoát sạch sẽ đã biết có người, chỉ cần hắn nếu không lên tiếng, nàng liền phóng hai cây Ngọc Phong Châm vào mắt.
Nhìn tiểu mỹ nữ như hoa như ngọc, Lý Thông hắn cũng biết nếu dựa theo nguyên bản cố sự phát triển, Tiểu Long Nữ cuối cùng là một cái nhân vật rất bi ai, theo Dương Quá tiểu tử ăn không biết bao nhiêu là khổ, đầu tiên bị đạo sĩ thúi Doãn Chí Bình cướp đi thứ quý giá nhất, sau đó thân còn trúng Độc Hoa tình, ở đáy Tuyệt Tình Cốc mười sáu năm! Nghĩ tới đây, Lý Thông có chút nóng nảy, hắn không cho phép chuyện như vậy xảy ra.
Đáng tiếc, Tiểu Long Nữ đương nhiên không biết Lý Thông đang suy nghĩ gì, thỉnh thoảng nhìn lén hắn.
Bất quá suy nghĩ kỹ một chút, Lý Thông nhớ đến chính sự nói: "Lần này qua phái Cổ Mộ là vì ta muốn một ít mật ong, nghe nói các ngươi phái Cổ Mộ Ngọc Phong Tương chất lượng rất tốt, Long Nhi nha đầu ngươi có thể cho ta một ít, yên tâm ta sẽ mang một phần Gà nướng mật ong đến cho ngươi ăn xem như trao đổi."
"Ăn cái đầu ngươi." Tiểu Long Nữ vừa nghe hắn vì mật ong mà đến chứ không phải đến tìm mình, không biết vì sau trong lòng khó chịu trừng mắt từ trong Nhẵn Trữ Vật chưởng môn phái Cổ Mộ nén cho Lý Thông hai bình ngọc sau dó xoay người rời đi trong miệng nhỏ giọng nói: “Đại phối đản, hư Lý Thông chỉ biết ăn.”
Lý Thông trợn mắt hốc mồm, ngây thơ hài tử không đã thương nổi a. Lúc trước đang vui vẻ, sau liền tức giận, bất quá coi như là như vậy, mật ong đã đến tay cũng hoàn thành mục đích chuyến đi.
………………….
Lý Thông về khu vực số 3, ôm Tam Vĩ Bạch Hồ Mi Li ngủ trưa, lúc tỉnh dậy thông qua linh thức xem thời gian trong Vina Card đã gần 4h, Phi Thiên cửa hàng giờ làm việc sáng 3h, chiều 3h, đã sắp nghĩ làm liền dùng Vina Card truyền thông tin tụ hợp phòng khách cho hai người còn lại.
Khi Lý Thông đến tất cả đã có mặt ngoài Thạch Sùng hai người, còn có 10 tên ăn mày làm nhiệm vụ tuyên truyền cũng đã về. Lý Thông đem hai bình ngọc chứa mật ong cho Thạch Sanh tiếc chữ như vàng nói: “Ta đã tìm được mật ong, hôm mai chúng ta liền ăn mừng bằng món Gà Nướng Mật Ong.“
Thạch Sanh, Thạch Sùng đã quen với cách Lý Thông nói chuyện, mặt lạnh lùng gần như vô cảm nhưng đối với mình rất tốt. Trong đầu cả hai luôn thầm nghĩ: “Long Biến cảnh ngưng tụ ra Băng Long đều lạnh lùng.“
Nếu Lý Thông biết trong đầu hai người ý nghĩ, hắn nhất định sẽ hành cả hai một trận, không phải tại Băng Long hay Băng Tinh trong người, cũng không phải Lý Thông ra vẻ lạnh lùng mà tại gương mặt, tính cách hắn như thế mà thôi.
Lúc này, Thạch Sùng nhìn mười tên ăn mày nghiêm mặt nói: “Các người làm rất tốt, hôm nay khai trương thành công có một phần công lao của các ngươi, ta cho các người hai lựa chọn, một là mỗi người nhận 1 kim tệ đủ cho một người sinh hoạt 1 tháng coi như công cực khổ, hai làm việc tại cửa hàng Phi Thiên bao ăn ở mỗi tháng còn được phát 10 ngân tệ. Lựa chọn sau là tùy các ngươi.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT