Yên Phi vừa nghe thấy lời của Liễu Yên Phi thốt ra lập tức run rẩy, tại sao ả nô tỳ này lại có dã tâm độc ác đến thế? Liễu A Phi mà Yên Phi một mực sủng ái lại là một con người như thế...
"Liễu A Phi, ngươi... Ta không làm"
"Yên Phi nương nương không làm? Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt?"
Liễu A Phi đặt tay lên bụng Yên Phi đe doạ, đứa con đầu lòng của nữ nhân nào cũng rất quan trọng, sẽ là công cụ giúp Liễu A Phi đạt được tâm nguyện.
Yên Phi như người mất hồn, đôi mắt mơ hồ ngước nhìn về phía cửa sổ. Nếu bây giờ Yên Phi chấp nhận nghe theo Liễu A Phi sẽ nhanh chóng lấn nước, nhưng nếu Yên Phi không làm theo ả ta sẽ giết chết hai mẹ con Yên Phi.
"Liễu A Phi, ngươi nghĩ rằng bổn cung bị mắc lừa bởi người sao?"
Yên Phi hít thở một hơi thật sâu, làm ra vẻ thất vọng trước mặt Liễu A Phi. Thái độ của Lâm Hiểu Yên thay đổi đột ngột khiến Liễu A Phi hơi khó hiểu, ả Yên Phi này đang giở trò gì đây?
Thấy Liễu A Phi không lên tiếng, Yên Phi cười khẩy như đắc thắng từ từ ngồi xuống, thưởng thức tách trà hoa cúc thơm phức.
"Ta nói cho ngươi biết, bệ hạ chưa từng đụng chạm vào người bổn cung, ngươi nói xem nếu ta giữ đứa con này có ích gì? Ngươi muốn giết ta và đứa bé này? Haha! Lầm to rồi"
Yên Phi cười hả hê trước sự bất ngờ của Liễu A Phi, lúc bị Liễu A Phi uy hiếp, Yên Phi đã sợ hãi, không hề nghĩ đến cơ hội đối đáp mới thuận ý theo Liễu A Phi làm càn, nhưng bây giờ đã khác Yên Phi đã tìm được cách đối phó với ả cung nữ tạo phản này, nhưng chỉ là chưa có chứng cứ buộc tội ả mà thôi.
"Ha ha. Lâm Hiểu Yên, ta coi như đã xem thường ngươi. Được thôi, nếu như ngươi theo phe ta, ta sẽ giúp đứa bé này"
"Lấy gì đảm bảo?
Yên Phi nghi hoặc nhìn Liễu A Phi, Liễu A Phi nhất định không phải nữ nhân bình thường dễ đối phó,ả ta âm mưu quỷ quyệt, lòng dạ khó đoán.
"Tối nay, hoàng thượng sẽ tổ chức yến tiệc tiếp đãi Nam Quốc, thuận cơ hội chuốc say hắn ta!"
"Nhưng...hoàng thượng say nhất định sẽ có Lục Hỏa? Làm gì đến lược ta?"
Yên Phi suy nghĩ vội lên tiếng, Liễu A Phi chắc chắn nghĩ nàng là một đứa nhóc ba tuổi sao?
"Chuyện của ả Lục Hỏa, Yên Phi nên yên tâm, tối nay sẽ là cơ hội thuận lợi nhất. Hãy tin Liễu A Phi này"
Liễu A Phi vừa nói dứt lời, liền đưa tách trà nóng đặt lên tay Yên Phi, cụng một cái rồi uống, như một lời chúc mừng sự thuận lợi của kế hoạch tối nay. Liễu A Phi nhếch môi cười khẩy.
...
Yến tiệc được tổ chức một cách long trọng để tiếp đãi Nam Quốc, mọi người vui vẻ chuẩn bị mọi thứ. Hắn bước đến gần nàng, ôm nàng từ đằng sau, cắn nhẹ vành tai của nàng.
"Nàng thật sự không muốn đến yến tiệc chiêu đãi khách cũng trẫm sao?"
Suốt cả một buổi sáng, hắn luôn bị Nam Bỉ Huyên quấn quýt không rời, phải đến xế tà mới diện cớ từ chối chuẩn bị mọi thứ mà vè tẩm cung của nàng.
Nàng quay ngược lại,đối diện với hắn, nhìn ngắm khuôn mặt điển trai của hắn, hắn quả thật rất đẹp trai, hèn gì khiến Nam Bỉ Huyên say đắm đến vậy. Nàng vừa dứt được cái đuôi của Yên Phi, dạo gần đây Yên Phi như chìm lặng không hề đến phá đám, thì lại xuất hiện Nam Bỉ Huyên công chúa của Nam Quốc.
"Không được, nghĩa mẫu lâm bệnh, tuyệt đối thiếp phải đến phủ thăm nghĩa mẫu"
Nàng từ chối hắn, nàng thật sự cũng rất muốn dự yến tiệc lần này, nhưng xem ra không thể. Lúc nô tỳ tìm đến tẩm cung của nàng báo tin, nàng vô cùng lo lắng cho nghĩa mẫu, tuy nghĩa phụ nghĩa mẫu không sinh ra nàng, nhưng lại hết lòng yêu thương nàng.
"Được, nàng đi cẩn thận"
"Tối nay có lẽ ta sẽ ở lại phủ!"
Nàng nói xong, liền cùng A Mẫn quay về Phu phủ. Hắn nhìn theo bóng dáng nhỏ bé của nàng đi xa dần, lặng lẽ đi đến yến tiệc.
Yến tiệc vui vẻ cười đùa, mọi người đã đến đông đúc, chỉ còn thiếu một mình hắn, Nam Bỉ Huyên công chúa thấy hắn xuất hiện liền chạy nhào đến như bắt được vàng.
"Huynh à, muội sẽ ngồi ở đây cùng huynh?"
Nam Bỉ Huyên thấy chỗ này trống, liền ngồi cạnh hắn mà chưa chờ hắn lên tiếng. Cung nữ đi theo hầu hạ Nam Bỉ Huyên khẽ lắc đầu nói nhỏ.
"Công chúa, chỗ này không thuận tiện, chúng ta là khách!"
"Ngươi im đi cho ta!"
Cung nữ vội vàng im bặt, Nam Bỉ Huyên không thèm để ý đến mọi người xung quanh, vẫn vui vẻ ngồi xuống chỗ đó. Liễu A Phi khều tay Yên Phi nương nương, Yên Phi đang ngồi bên phải hắn liền cất tiếng.
"Nam Bỉ Huyên công chúa, chỗ đó là của Lục Phi nương nương."
"Chẳng phải hôm nay Lục Phi không đến sao? Ta thế chỗ giúp tỷ ấy"
Sự bướng bỉnh của Nam Bỉ Huyên khiến mọi người cười khổ lắc đầu, Nam Bỉ Huyên nghịch ngợm giữ chặt lấy tay hắn.
" Công chúa, chúng ta là khách không nên như thế"
Xứ giả Nam Quốc lên tiếng, nhìn thấy Nam Bỉ Huyên quá quắt liền không chịu được.
Hoàng thái hậu nhìn sang hắn đưa dấu hiệu, hắn liền thở dài thuận ý lên tiếng giữ hòa bình.
"Không sao, chỉ là một chỗ ngồi, cứ để muội ấy ngồi nếu muội ấy muốn."
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT