Xuyên Sơn đã từ chối tất cả lời mời của các đội bóng lớn, thay vào đó anh đã kí vào bản hợp đồng mới để tiếp tục đá cho câu lạc bộ Minija của Irivy.

"Cám ơn anh, Xuyên Sơn!" - Irivy xúc động nói - "Anh đã tin vào kế hoạch phát triển đội bóng của em. Em hứa sẽ không để cho anh phải thất vọng."

Xuyên Sơn mỉm cười:

"Ừ, chúng ta sẽ cùng chung sức vì đội bóng nhé, chủ tịch."

Hiên Hạ cũng hết sức vui mừng vì quyết định của Xuyên Sơn, mà thực ra nếu anh ấy có chuyển đến câu lạc bộ Illen City thì cô cũng đã có kế hoạch thi vào một trường Y ở Illen này để có thể ở bên anh ấy, nhưng giờ không cần nữa rồi.

Hainiido thì cũng đã được Irivy trao cho một bản hợp đồng mới với mức lương tăng cao, anh vui vẻ kí ngay, và cảm thấy mình đã tiến thêm một bước trên con đường chinh phục... cô nàng chủ tịch kiêu kì này.

Để chúc mừng cho những bản hợp đồng mới, Irivy đã đặt một phòng tiệc sang trọng nhất ở khách sạn Qikan. Phòng tiệc nằm trên tầng cao nhất của khách sạn, 5 người trong đó có cả Huệ Nha vừa cùng thưởng thức những món ăn tuyệt hảo vừa chiêm ngưỡng cảnh thành phố rực rỡ về đêm. Ngoài trời lúc này, mưa chỉ phớt nhẹ.

"Huệ Nha, ngày vui thế này em cũng nên uống một chút cùng mọi người chứ, em có thích bia không?" - Irivy đưa ly bia về phía Huệ Nha.

"..." - Huệ Nha nhìn ly bia, nàng khẽ chớp mắt như đang phân vân.

"Huệ Nha không biết uống bia đâu, để anh uống thay cho." - Xuyên Sơn liền cầm lấy ly bia.

Nhưng... Huệ Nha đã giữ tay Xuyên Sơn lại, có vẻ nàng muốn tự mình uống ly bia mà Irivy mời.

"Em uống được bia không?" - Xuyên Sơn khẽ hỏi.

Mọi người đều tập trung nhìn Huệ Nha. Nàng đang đưa ly bia lên miệng, và rồi... uống cạn chỉ bằng một hơi.

"Ồ, tửu lượng của cô bé không phải dạng vừa." - Hainiido trầm trồ - "Để anh mời em một ly nữa nhé."

"Cứ để cô ấy uống từ từ thôi." - Xuyên Sơn vội nói.

Irivy hứng khởi nói:

"Mọi người hãy coi đây là một kì nghỉ, và có thể ở lại Illen bao lâu tùy thích để tham quan hết các địa điểm du lịch nổi tiếng ở nơi đây. Mọi chi phí cứ để em lo."

"Tuyệt vời, chủ tịch!" - Những ly bia lại cùng nâng lên rộn rã.

"Trước tiên, em đề nghị ngày mai chúng ta hãy tới bảo tàng hoa Onijih, mọi người thấy sao?" - Hiên Hạ đưa ý kiến.

"Được đó." - Irivy tán thành - "Bảo tàng này nổi tiếng ngay từ khi còn đang được xây dựng, nghe nói đây là một công trình quy mô lắm, mai là ngày mở cửa đầu tiên phải không?"

"Chủ tịch, cô mà cũng thích hoa hoét cơ à?" - Hainiido cười.

CẠCH!Irivy đặt mạnh ly bia xuống mặt bàn, nét mặt cô bỗng lại trở nên băng giá:

"Nhân tiện đây, chúng ta sẽ bàn luôn về vị trí đội trưởng của đội bóng."

"Hả?" - Hainiido toát mồ hôi.

Irivy nói tiếp:

"Đây là vị trí cần phải thay đổi gấp, vì sự ổn định của toàn đội. Mọi người có đề xuất nào không?"

"Thay đổi là thế nào?" - Hainiido bất mãn nhìn Irivy - "Tôi làm đội trưởng chẳng phải xứng đáng nhất rồi hay sao?"

"Nhưng anh chỉ toàn gây rối! Và tôi rất khó chịu với anh!" - Irivy quát.

"Cô nên công tư phân minh một chút!" - Hainiido cãi - "Trên sân bóng tôi luôn hoàn thành xuất xắc nhiệm vụ của mình!"

"Liên thiên!"

"Cô không thể phủ nhận mọi công sức của tôi được!"

Xuyên Sơn và Hiên Hạ đành ngồi yên lặng nhấm nháp đồ ăn, vì hai người kia mà đã bắt đầu cãi nhau thì chỉ có trời mới cản nổi.

Huệ Nha thì đang uống sang ly bia... thứ 3, thật khó để đoán được tâm trạng của nàng lúc này.

Cuối cùng Irivy tuyên bố:

"Thôi được rồi Hainiido, tôi và anh chúng ta thi uống bia! Nếu anh thắng thì sẽ được tiếp tục giữ chức đội trưởng, còn nếu tôi thắng thì từ nay anh sẽ phải chuyển sang đá... dự bị."

"Được!" - Hainiido đập tay xuống bàn đầy khí thế - "Mang hết bia của khách sạn ra đây! Tôi sẽ cho cô knock- out!"

Và cuộc thi bắt đầu!

Những vại bia lớn được những người phục vụ tất tả bưng ra, bao nhiêu vại rồi cũng... cạn sạch. Cả Irivy và Hainiido đều chứng tỏ một sức uống phi phàm, vô biên, không giới hạn. Hai người thay nhau uống hết vại này đến vại khác, bia chảy tràn xuống cả ngực áo và lênh láng ra khắp sàn nhà.

"HA HA HA, anh mau nhận thua đi!" - Irivy đập vại bia rỗng xuống bàn.

"Đừng mơ, còn lâu tôi mới say nhé!" - Hainiido cũng giộng mạnh vại bia mà anh vừa uống cạn xuống.

CẠCH!

"Anh cẩn thận không đi cấp cứu vì quá tải!"

CẠCH!

"Cô tự lo bản thân mình trước đi, tôi có thể uống cả dòng sông bia!"

CẠCH!

"Khoác lác!"

CẠCH!

"Cứ chờ xem!"

Xuyên Sơn và Hiên Hạ chỉ biết nhỏ nhẹ khuyên:

"Hai người đừng quá cố sức..."

Kết quả cuối cùng...

Irivy và Hainiido cùng... gục xuống mặt bàn trong tình trạng say bí tỉ không còn biết trời trăng gì nữa.

"Vậy là hòa rồi, may thật." - Xuyên Sơn và Hiên Hạ cùng thở phào nhẹ nhõm.

Nãy giờ không để ý tới Huệ Nha, nàng cũng đang đổ gục xuống bàn sau khi đã ngồi lặng lẽ uống hết... hơn chục ly bia.

"Hôm nay Huệ Nha cũng uống nhiều quá nhỉ." - Hiên Hạ khe khẽ cười.

"Cô ấy say quá rồi." - Xuyên Sơn đưa tay vén một lọn tóc mây trên má Huệ Nha, khuôn mặt nàng đỏ hồng lên thật dễ thương.

Vậy là trong phòng tiệc giờ chỉ còn Hiên Hạ và Xuyên Sơn là còn tỉnh táo. Và Hiên Hạ chợt nhận ra đây chính là... thời khắc của cô!

Phải rồi...

Bây giờ chẳng phải cô đang có một cơ hội không thể tốt hơn để thổ lộ tình cảm của mình với Xuyên Sơn hay sao?

Tình cảm mà bấy lâu nay cô không dám nói...

Hiên Hạ hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại, cô uống thêm một ngụm bia đầy cho thêm phần tự tin, rồi cô hướng về Xuyên Sơn và nghiêm trang nói:

"Xuyên Sơn, hôm nay em có một chuyện muốn nói với anh."

"Là chuyện gì vậy? Mà chúng ta nên dìu họ về phòng trước đã." - Xuyên Sơn ái ngại nhìn 3 người đang say mèm kia.

"Không." - Ánh mắt Hiên Hạ đầy quyết tâm - "Em cần phải nói với anh ngay lúc này!"

"Ừ, thế em nói đi." - Xuyên Sơn mỉm cười nhìn Hiên Hạ.

"Em..." - Hiên Hạ thấy trống ngực mình đang nổi lên thình thình, nhưng lần này cô không được bỏ lỡ cơ hội nữa, phải can đảm lên!

" ? " - Xuyên Sơn vẫn chăm chú nhìn Hiên Hạ.

Nhìn sâu vào đôi mắt tuyệt đẹp của Xuyên Sơn, Hiên Hạ cố gắng nói một cách thật rành mạch:

"Em muốn nói rằng, em rất..."

UỲNHHHH!!!

Một tiếng sấm khủng khiếp chợt nổ vang dội ngoài trời, làm át đi câu nói cuối của Hiên Hạ.

"Sấm chớp ghê quá. Mà em vừa nói gì nhỉ?" - Xuyên Sơn hỏi lại.

"Em muốn nói là em rất..." - Hiên Hạ lí nhí nói - "... rất thích đi ngắm hoa."

"Ừ, anh cũng rất thích." - Xuyên Sơn cười tươi - "Ngày mai cả nhóm chúng ta sẽ cùng đi."

"Vâng..." - Hiên Hạ cay đắng uống nốt ly bia của mình, lẽ ra cô phải nói là em rất yêu anh chứ, nhưng... mọi dũng khí của cô đã tan biến đi theo tiếng sấm kia rồi. Thôi, đành đợi dịp khác vậy...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play