Tiểu Bạch Thiên Đế nói như thế nào cũng là cường giả Tổ Thánh tứ trọng thiên đỉnh phong, đối phó với những thủ vệ địa ngục này tất nhiên là dễ như trở bàn tay, có điều Tiểu Bạch lật tay đã diệt sát toàn bộ thủ vệ, nhưng lại không làm tổn hại tới Vương Đại Ngưu cùng với vong hồn khác, điều này tất nhiên là khiến vong hồn chung quanh đều cực kỳ khiếp sợ, đương nhiên, Thiên Đế mà, tất nhiên là cần phải có chút bản sự, bằng không sao có thể trở thành Thiên Đế.

Nghe thấy tiếng hô của Tần Thiếu Phong và Thiên Đế khác, Tiểu Bạch lập tức ngẩng đầu sung sướng, khiến đám người Tần Thiếu Phong vô cùng khinh bỉ, đúng là một chút khiêm tốn cũng không biết. Mà lúc này, vong hồn tên là Vương Đại Ngưu thấy thần uy của Tiểu Bạch Thiên Đế, lập tức cảm động đến rơi nước mắt, nói với Tiểu Bạch: “Đa tạ Thiên Đế.”

Tiểu Bạch xua tay, nói với Vương Đại Ngưu: “Được rồi, đừng đa lễ, ngươi đi đi.” Tuy rằng nói Vương Đại Ngưu là lính của Tiểu Bạch trước kia, có điều hiện giờ Vương Đại Ngưu này đã trở thành vong hồn, tới địa ngục chẳng khác nào có tân sinh, Tiểu Bạch tất nhiên cũng sẽ không ước thúc hắn.

Vương Đại Ngưu nghe thấy lời nói của Tiểu Bạch, cũng không nói gì mà muốn tiếp tục đi.

Ở trong cửu đại thiên châu, nếu nói ai bao che khuyết điểm nhấtthì tuyệt đối là Tiểu Bạch Thiên Đế, chỉ cần là lính của Tiểu Bạch Thiên Đế, chỉ cần không phải trên chiến trường bị người ta khi dễ, như vậy bất kể đối phương là ai, Tiểu Bạch Thiên Đế đều sẽ ra mặt cho thủ hạ của hắn, cho dù đối phương là Thiên Đế cũng không ngoại lệ, có một lần có một lần Tiểu Bạch bởi vì chuyện của một quân đoàn trưởng, đánh nhau với Tiểu Kim Thiên Đế, hai người đại chiến một hồi mới thôi.

Mà nếu nói ai nói một không hai nhất thì cũng phải kể tới Tiểu Bạch Thiên Đế, chỉ cần lời Tiểu Bạch Thiên Đế nói ra, như vậy tuyệt đối sẽ không thay đổi, mà nếu ai dám không nghe lời nói của Tiểu Bạch, như vậy người này khẳng định sẽ xui xẻo. Vương Đại Ngưu rất minh bạch tính cách của Thiên Đế, cho nên nghe thấy lời nói của Thiên Đế thì chỉ lễ bái rồi rời đi.

Có điều trong lòng Vương Đại Ngưu cũng thập phần nghi hoặc, bởi vì Tiểu Bạch Thiên Đế là một phần tử hiếu chiến, tất cả Thiên Đế của cửu đại thiên châu đều bị Tiểu Bạch Thiên Đế khiêu chiến, hơn nữa mỗi một lần đều cơ hồ là sinh tử đại chiến, cho nên có thể nói Tiểu Bạch Thiên Đế là tử địch của các Thiên Đế khác, nhưng hôm nay Tiểu Bạch Thiên Đế lại đi với các Thiên Đế khác, còn nói cười vui vẻ.

Hơn nữa Vương Đại Ngưu này còn chú ý tới Tần Thiếu Phong, phát hiện Cửu đại thiên đế của cửu đại thiên châu tựa hồ coi thanh niên nhân này làm trung tâm, điều này khiến cho trong lòng Vương Đại Ngưu lại nghi hoặc, có điều Vương Đại Ngưu minh bạch với trình độ của hắn thì tất nhiên là không có tư cách tới hỏi chuyện của Tiểu Bạch Thiên Đế bọn họ, cho nên sau khi lễ bái thì đi tới Hàn Băng Địa Ngục.

Lúc trước đầu lĩnh thủ vệ tiểu hồ tử đó xem như là trưởng quan cao nhất của cửa thành, mà bọn họ được phái đến đây cũng chỉ là để duy trì trật tự, ở đây không còn cao thủ trấn thủ, dù sao vong hồn tiến vào địa ngục, từ sinh tiền là cường giả cực kỳ cường hãn, sau khi tiến vào địa ngục thì không có lực lượng gì,, cũng không cần cao thủ trấn thủ nơi này.

Về phần chuyện đầu lĩnh tiểu hồ tử bảo Hàn Băng Địa Ngục tiến vào Hàn Băng Địa Ngục giao nộp hồn lực, cái này hoàn toàn là hành vi cá nhân của tiểu hồ tử đó, ở đây không có quy củ này, có điều cũng coi như hắn xui xẻo, ai bảo hắn gặp Tiểu Bạch Thiên Đế, mà tiểu hồ tử bản thân chính là vong hồn, dưới một chưởng của Tiểu Bạch Thiên Đế tất nhiên là hồn phi phách tán.

Vong hồn Khác tuy rằng cũng ngạc nhiên đám cường giả Tiểu Bạch Thiên Đế, có điều bất kể Tiểu Bạch Thiên Đế bọn họ tới đây làm gì, đều không liên quan gì tới họ, cho nên nhìn thấy Vương Đại Ngưu đi vào Hàn Băng Địa Ngục, những vong hồn này cũng đều đi theo, bởi vì không có thủ vệ địa ngục thu hồn lực, tốc độ những vong hồn này tiến vào Hàn Băng Địa Ngục tất nhiên là nhanh hơn rất nhiều, trong nháy mắt dã tiến vào Hàn Băng Địa Ngục.

Nhìn các vong hồn tiến vào Hàn Băng Địa Ngục, Tần Thiếu Phong nắm tay Tử Yên Thiên Đế cũng đi về phía trước, bọn Tiểu Bạch đi theo phía sau, xuyên qua cửa thành cao lớn tiến vào Hàn Băng Địa Ngục, trong nháy mắt Tần Thiếu Phong bọn họ bước vào Hàn Băng Địa Ngục, lập tức từng cỗ gió lạnh ập về phía họ.

Hàn Băng Địa Ngục, từ cái tên này có thể nhìn ra Hàn Băng Địa Ngục này là một địa phương cực kỳ băng hàn, hơn nữa nếu bị gọi là Hàn Băng Địa Ngục, như vậy ngươi có thể tưởng tượng ra nơi này là một thế giới thế nào. Có thể nói toàn bộ Hàn Băng Địa Ngục đều do hàn băng tạo thành, sơn xuyên là hàn băng, đại địa là hàn băng, sông ngòi là hàn băng, hoa cỏ cây cối cũng là hàn băng!

Gió lạnh tuy rằng lạnh thấu xương, có điều vẫn không thể tạo thành ảnh hưởng gì đối với Tần Thiếu Phong bọn họ,chỉ là thế giới hàn băng này cũng khiến Tần Thiếu Phong bọn họ cảm thấy rất kinh ngạc, cảm thụ được gió lạnh điên cuồng thổi tới, Tiểu Bạch Thiên Đế hai tay ôm vai, nói với Tần Thiếu Phong: “Lão đại, nơi này lạnh quá, ta cảm thấy linh hồn của ta sắp đông cứng rồi.”

Mọi người nghe thấy lời nói của Tiểu Bạch thì đều trợn mắt, với thực lực của Tiểu Bạch, cho dù là gió lạnh địa ngục này mãnh liệt hơn vạn cũng không có ảnh hưởng gì, có điều Tiểu Bạch này nói cũng không sai, gió lạnh của Hàn Băng Địa Ngục đối với linh hồn của tu sĩ vẫn có thương tổn cực lớn, nếu thực lực yếu, rất có thể ngay cả linh hồn cũng đều bị đông cứng.

Đây là chỗ khủng bố của Hàn Băng Địa Ngục, ở đây khắp nơi là thế giới hàn băng, vong hồn phải thời khắc chống đỡ gió lạnh thổi tới để thối luyện linh hồn của mình, có thể kiên trì thì hồn lực bản thân sẽ tăng trưởng, mà nếu không thể kiên trì, như vậy chỉ có thể bị gió lạnh xé nát.

Tần Thiếu Phong nhìn Hàn Băng Địa Ngục này, bay tới phía trước, vào trong Hàn Băng Địa Ngục, đã không chịu hạn chế của thiên địa pháp tắc, có thể phi hành. Bay đến hư không, Tần Thiếu Phong thấy Hàn Băng Địa Ngục này rộng lớn khôn cùng, đầu tiên xuất hiện phía trước bọn họ là một mảng rừng rậm rộng lớn.

Vong hồn Có thể thừa nhận gió lạnh địa ngục thổi thực lực rất không tồi, chỉ cần xuyên qua Hàn Băng Địa Ngục này là có thể chân chính tiến vào Hàn Băng Địa Ngục, mà bên trong Hàn Băng Địa Ngục có vô số thế lực cường đại ở đầu kia của một mảng rừng rậm này, chờ vong hồn xuyên qua, phàm là vong hồn có thể xuyên qua đều có cơ hội gia nhập thế lực lớn này, từ đó có được tài nguyên tu luyện tốt hơn, có cơ hội trở nên nổi bật trở nên nổi bật trong Hàn Băng Địa Ngục.

Mục đích của Tần Thiếu Phong tất nhiên không phải trở nên nổi bật trở nên nổi bật trong Hàn Băng Địa Ngục, mà là phải chinh phục Hàn Băng Địa Ngục cùng với tất cả, khác, đoạt lấy vận số của cửu trọng địa ngục, về phần chuyện khác, tất nhiên là không trọng yếu. Bay tới phía trước, đến phía trước rừng rậm, Tần Thiếu Phong không định đi bộ qua mà là bay trên không.

Tiểu Bạch Thiên Đế bọn họ đều đi theo Tần Thiếu Phong, Tử Yên Thiên Đế, phía dưới rừng rậm đều là những gốc cây đại thụ che trời từ hàn băng ngưng tụ, mặc dù có thân cây va nhánh cây, lá cây, có điều đều là hàn băng ngưng tụ, tỏa ra hàn quang và từng cỗ hàn khí, mà khi Tần Thiếu Phong bọn họ bay phía trên, phát hiện trong rừng rậm vẫn có một số chim bay cá nhảy, chỉ có điều những chim bay cá nhảy này bất kể là bộ dạng gì, không ngờ đều có một đặc trưng, đó chính là hai mắt đều đỏ như máu.

Phệ Hồn thú, độc hữu độc hữu trong Hàn Băng Địa Ngục, những sinh vật này dùng vong hồn làm thức ăn, coi vong hồn tiến vào rừng rậm này là mồi, một số vong hồn thực lực nhược tiểu đều sẽ bị nhưng Phệ Hồn thú này cắn nuốt, có điều nếu thực lực cường đại, nếu có thể liệp sát Phệ Hồn thú, cắn nuốt linh hồn của Phệ Hồn thú, như vậy hồn lực của bản thân sẽ đề cao trên diện rộng.

Tần Thiếu Phong tất nhiên là không để ý tới những Phệ Hồn thú này, có điều Tần Thiếu Phong không để ý tới Phệ Hồn thú, nhưng Phệ Hồn thú nhìn thấy có con mồi bay qua, tất nhiên là sẽ không bỏ qua. Ngay khi Tần Thiếu Phong bọn họ đang phi hành về phía trước, bỗng nhiên một đám phệ hồn nha trộng như quả đèn xông tới bọn họ.

Phệ Hồn Nha hai mắt đỏ như máu kêu to xông tới, mà tiếng kêu chính là phương thức công kích của Phệ Hồn Nha, vong hồn bình thường nghe thấy tiếng kêu Phệ Hồn Nha lập tức sẽ là linh hồn vỡ nát, trở thành đồ ăn của Phệ Hồn Nha.

Có điều Phệ Hồn Nha gặp phải Tần Thiếu Phong, với thần hồn chi lực của Tần Thiếu Phong, làm sao lại bị Phệ Hồn Nha nho nhỏ lay động? Chỉ thấy Tần Thiếu Phong tâm thần khẽ động, từng con Phệ Hồn Nha toàn bộ tự bạo, hóa thành từng đoàn hắc vụ, Tần Thiếu Phong vẫy tay, tòa bộ tụ tập trên tay hắn.

Đây là một đám Phệ Hồn Nha ước chừng hơn một ngàn con, toàn bộ trong một ý niệm của Tần Thiếu Phong mà tự bạo, hóa thành hắc khí rồi bị Tần Thiếu Phong ngưng tụ thành một quả đan hoàn màu đen, khiến Tần Thiếu Phong cảm thấy rất ngạc nhiên là bên trong đan hoàn không ngờ là ẩn chứa hồn lực khổng lồ, đối với lực lượng thần hồn Tần Thiếu Phong có lợi ích không nhỏ.

“Tiểu Bạch, cho ngươi này.” Tần Thiếu Phong thuận tay vứt đan hoàn cho Tiểu Bạch, bên trong Cửu đại thiên đế, nguyên linh của Tiểu Bạch có chút yếu ớt, đây tất nhiên là di chứng do năm đó hắn liều chết báo thù cho Tần Thiếu Phong, thiếu chút nữa thì tự bạo, mà hiện tại thứ có thể dùng để tăng cường linh hồn chi lực, Tần Thiếu Phong tất nhiên là sẽ không quên chữa trị nguyên linh cho Tiểu Bạch.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play