*Chương có nội dung hình ảnh
"Cứ như vậy đi. Nếu cần trợ lý thì cứ chọn trong bộ phận tiêu thụ. Giờ công việc chính của cô là bảo đảm đơn hàng mùa thu trị giá chục triệu tệ này, những chuyện khác cô không cần phụ trách".
Tôn Hàn nói với giọng điệu vô cùng dứt khoát, nhất quyết bắt Liễu Y Y phải làm.
Advertisement
"Vậy tôi sẽ cố gắng hết sức!"
Liễu Y Y cũng hết cách, trừ việc đồng ý thì cô còn có thể làm gì được.
Liễu Y Y vừa mới đi ra khỏi phòng làm việc của Tôn Hàn thì trợ lý Tổng giám đốc là Trần Hương đi vào.
"Có chuyện gì sao?"
Advertisement
Tôn Hàn cầm một tách trà nhìn vào máy tính, anh không thèm liếc nhìn cô gái xinh đẹp như Trần Hương lấy một lần.
"Tổng giám đốc Tôn, nếu anh muốn cử người đi tiếp xúc với bên công ty bách hóa Near thì để tôi đi thử xem sao. Với các mối quan hệ của tôi, không chừng có thể xoay chuyển tình thế. Liễu Y Y không thể làm được đâu!", Trần Hương trực tiếp nói ra ý định của mình.
Tôn Hàn cuối cùng cũng ngẩng đầu lên nhìn Trần Hương, ánh mắt anh đầy tò mò: "Cô có biết vì sao công ty bách hóa Near hủy đơn hàng không?"
"Là do Vương Bách Xuyên xúi giục!"
"Ừ, đã biết mà cô vẫn muốn giúp tôi sao? Cô định mưu tính gì với tôi?"
Trần Hương: "....."
Trần Hương không nói thì Tôn Hàn cũng biết, cô ta nhắm vào việc anh rất có thể là một cậu ấm nhà giàu có tiền có quyền.
Con người mà, lúc nào cũng nhắm vào lợi ích.
Đặc biệt là kiểu người phụ nữ xuất sắc lăn lộn trên thương trường như Trần Hương, cô ta thích nhất là những vụ làm ăn giá hời.
Bây giờ thấy anh có vẻ ngoài xuất chúng, gia thế tuy không rõ ràng nhưng chắc chắn không hề kém, thế nên mới có tính toán.
Nếu không thì sao Trần Hương lại mạo hiểm việc chọc giận Vương Bách Xuyên mà giúp anh?
Nhưng âm mưu này của cô ta đã nhằm sai đối tượng rồi.
Tôn Hàn chẳng còn hứng thú đâu mà gây khó dễ cô ta nữa, anh nói: "Được rồi, chỉ một đơn hàng mấy chục triệu tệ của công ty bách hóa Near mà thôi, tôi không quan tâm lắm. Cô cứ làm tốt việc của mình đi, còn việc tôi dùng ai để đi bàn bạc với bên công ty bách hóa Near thì cô không cần quan tâm. Ra ngoài đi".
Trần Hương chán nản rời khỏi văn phòng Tổng giám đốc. Giờ cô ta mới hiểu được, e là Tôn Hàn còn chẳng thèm quan tâm đến thủ đoạn mà Vương Bách Xuyên đối phó với anh.
Còn về việc Liễu Y Y đi thương lượng với bên công ty bách hóa Near có lẽ cũng là do Tôn Hàn muốn Liễu Y Y đi rèn luyện.
Đúng là hao tâm tổn sức!