Mọi người đang bàn tán xôn xao về sự việc ở khách sạn Cự Dương.
Lúc này chuyện đó đã lan ra cả thành phố Giang Châu, mọi người đều vô cùng chấn động.
Advertisement
Tên tội phạm ngày xưa cưỡng bức cô con gái nhà họ Liễu giờ đã ra tù, còn bồi thường cho cô gái đó số tài sản lên đến hơn mười tỷ tệ!
Vô số người dân của thành phố Giang Châu đều không dám tin chuyện này là thật.
Nhưng tin tức này được truyền ra từ trong nội bộ khách sạn Cự Dương, có căn cứ hẳn hoi, hơn nữa ai nấy đều nói y như nhau, thế nên mọi người không thể không tin.
Nhất thời, cả thành phố Giang Châu đều bàn tán hăng say về chuyện này.
Advertisement
Lâm Mỹ Quyên cũng nghe được tin này, cô ta không thể nào tin được.
"Chị ơi, chị nghĩ lời đồn bên ngoài có thật không? Tôn Hàn thực sự có tiền có quyền như vậy, còn cho cô gái kia mười phần trăm cổ phần của công ty quốc tế Phong Hỏa sao?". Trong căn biệt thự nhỏ, Lâm Hạo vô cùng hoài nghi tính chân thực của việc này.
Tin tức đang đồn bên ngoài chỉ rõ nhân vật chính là cô tiểu thư nhà họ Liễu. Vậy thì cũng không thể là ai khác, cũng chỉ có thể là Liễu Y Y.
Vậy thì còn cần phải đoán sao?
Tên tội phạm vừa ra tù trong câu chuyện kia chắc chắn là Tôn Hàn!
Nhưng Lâm Hạo thực sự không hiểu, năm đó Tôn Hàn cũng chỉ là ông chủ của một công ty nhỏ, công ty bất động sản Phong Quyên bây giờ chỉ trở nên lớn mạnh từ khi Đường Minh Phong và Lâm Mỹ Quyên tiếp quản.
Tôn Hàn vào tù suốt mấy năm, sao lại đột nhiên có quyền thế to lớn như vậy?
Sắc mặt Lâm Mỹ Quyên lạnh lùng tới nỗi khiến người ta phát run. Chỉ cần đợi công ty bất động sản Phong Quyên lên sàn chứng khoán thì cô ta sẽ có được hơn hai tỷ tệ, có thể kiêu ngạo đắc ý được rồi.
Nhưng nếu câu chuyện mọi người đang đồn là thật thì chẳng phải cô gái tên Liễu Y Y đó thoáng cái đã có được mười lăm tỷ tệ sao!
Mà tài sản của người ta đã có sẵn ở đó, thế nên càng chân thực hơn.
Như thế cũng không nói làm gì, nhưng điều khiến Lâm Mỹ Quyên khó chịu hơn cả là người tặng cho Liễu Y Y khối tài sản kếch xù này chính là Tôn Hàn!
Anh là người chồng mà cô ta đã đặt bút ký tên ly hôn mới trước đó không lâu.
Tôn Hàn có thể dễ dàng tặng mười lăm tỷ tệ của công ty quốc tế Phong Hỏa cho Liễu Y Y, vậy rốt cuộc anh có bao nhiêu tiền, cô ta thực sự không dám tưởng tượng.
Rốt cuộc cô ta đã bỏ lỡ điều gì chứ?
"Bố nghĩ chuyện này khả năng cao là thật! Tôn Hàn có lẽ không có nhiều tiền như thế, nhưng các con đừng quên cậu ta là cháu của ông Long! Là cháu của ông Long thì không có gì là không thể cả!"
"Mỹ Quyên, con nói xem có phải lúc trước Tôn Hàn đã lừa chúng ta không! Tôn Hàn nói cậu ta là đứa trẻ được nhận nuôi ở dưới quê, gia đình chẳng có quyền thế gì. Nhưng thực ra, cậu ta có thể là con cháu của gia tộc lớn ra ngoài để rèn luyện cũng nên?", lúc này Lâm Hữu liền phỏng đoán.
Đôi mắt ông ta đầy những quầng thâm đen sì, nhìn rất giống một tên nghiện.
Lâm Mỹ Quyên và Lâm Hạo chỉ nghĩ rằng do buổi tối bố mình ra ngoài ăn chơi nên mới thế, họ không nghĩ gì nhiều. Họ không thể ngờ được khoảng thời gian này Lâm Hữu ra ngoài đánh bạc thâu đêm, nợ nần đã chất đống.