Vẻ mặt của Tiết Kiến Quốc và Lý Diễm Phương đều rầu rĩ vô cùng.

Họ còn hy vọng Hoàng Thiếu Tài có thể giúp xưởng rượu nhỏ của họ tiêu thụ được lô hàng hoá ế ẩm kia. Nhưng nay Hoàng Thiếu Tài đã bị bắt, phải ngồi tù là cái chắc.

Advertisement

Bọn họ còn biết đặt hy vọng vào ai đây?

Điều quan trọng hơn chính là họ đã đánh giá thấp Tôn Hàn.

Không nghi ngờ gì nữa, Hoàng Thiếu Tài rơi vào tình trạng bi thảm như hiện nay đều do một tay Tôn Hàn gây ra.

Tôn Hàn có thể tấn công Hoàng Thiếu Tài nhanh chóng và ác liệt như vậy, liệu sẽ đối phó họ thế nào đây?

Advertisement

Thật không dám tưởng tượng tiếp…

“Được rồi, chú rể của buổi đính hôn đã bị bắt. Xem ra, hôm nay lễ đính hôn của Liễu Y Y đã bị huỷ rồi”.

Nói xong, Tôn Hàn mới nhìn sang Liễu Y Y, “Y Y, em không trách anh chứ?”

Làm sao Liễu Y Y trách Tôn Hàn được chứ, cô còn cảm thấy rất biết ơn.

Nhưng với tình hình bây giờ, có nói gì cũng không ổn, nên cô chỉ biết ngây ra nhìn anh với đôi mắt ngấn lệ.

Khoảng cách chỉ hơn mười mét thôi, nhưng đã chia cách cô và Tôn Hàn rất xa, rất xa.

Dù không còn Hoàng Thiếu Tài, nhà họ Liễu vẫn sẽ gả cô cho người khác!

Lúc này, khách khứa đều đang bàn tán xôn xao.

Chú rể bị bắt ngay trong lễ đính hôn, đúng là tin mới lạ.

Lần này, nhà họ Liễu lại biến thành trò cười rồi.

Cả nhà họ Liễu đều rất căm hận Tôn Hàn!

“Thưa các vị, nhà họ Liễu chúng tôi không hề biết Hoàng Thiếu Tài lại là kẻ phạm pháp. Lễ đính hôn hôm nay là chuyện ngoài ý muốn. Nhưng sự cố này sẽ không ảnh hưởng đến việc hợp tác giữa nhà họ Liễu chúng tôi và quốc tế Phong Hoả!”

Thấy âm thanh bàn tán chế giễu càng lúc càng lớn hơn, bà cụ Ninh vội vã lên tiếng để xoa dịu tình thế, đoạn nhìn sang Tôn Hàn, “Xem ra cậu Tôn đã hài lòng, bây giờ cậu có thể rời đi rồi nhỉ”.

“Bà nội à, sao có thể để cậu ta đi chứ? Năm xưa cậu ta đã hại nhà họ Liễu chúng ta mất hết danh dự, chúng ta nên xử lý cậu ta mới phải!”

Một hậu bối của nhà họ Liễu tức tối nói. Tên Tôn Hàn này chính là khắc tinh của nhà họ Liễu, lần nào cũng khiến cả nhà họ mất sạch thể diện.

“Không đến lượt cháu lên tiếng!”, bà cụ Ninh quở trách.

Nếu Tôn Hàn là kẻ dễ đối phó, chắc chắn bà ta sẽ không để Tôn Hàn rời đi như thế.

Nhưng có thể dễ dàng giải quyết Hoàng Thiếu Tài đã đủ chứng minh Tôn Hàn là kẻ có chút bản lĩnh, không dễ đối phó chút nào!

“Đi đâu cơ? Tôi có nói là tôi sẽ đi à?”, Tôn Hàn mỉa mai hỏi lại.

“Vậy cậu muốn thế nào?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play