Cô ta đã dồn tất cả mọi thứ cô ta có vào Đường Minh Phong, cô ta không được phép thua.
....
Advertisement
Biệt thự Thương Sơn.
Tôn Hàn tùy tiện vứt đơn ly hôn lên bàn trà, anh nằm dài ra ghế sô pha.
Không bao lâu sau, Từ Khang Niên đi vào. Ông ta liếc thấy đơn ly hôn, liền vui mừng hỏi: "Cậu chủ, cậu ly hôn rồi sao?"
"Ừ", Tôn Hàn mệt mỏi gật đầu.
Advertisement
"Cậu chủ, hình như cậu không được vui lắm?", Từ Khang Niên khó hiểu.
Tôn Hàn xoa mặt: "Tôi đã đồng ý sẽ giúp đưa công ty bất động sản Phong Quyên lên sàn chứng khoán, ông đi sắp xếp đi".
Từ Khang Niên không thể nào tin được: "Cậu chủ, tại sao cậu lại đồng ý?"
"Con gái của tôi và Y Y đúng là bị Lâm Hữu trộm đi. Ông nói xem tôi phải làm thế nào chứ?"
Tôn Hàn kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Từ Khang Niên nghe.
Từ Khang Niên đã hiểu, ông ta liền thấy vui vẻ, dù sao cũng đã có manh mối rồi.
Nhưng ông ta vẫn hỏi với giọng hoài nghi: "Cậu chủ, cậu có nghĩ rằng liệu Lâm Mỹ Quyên có lừa chúng ta không?"
Tôn Hàn do dự một lát rồi nói: "Ý ông là, Đồng Đồng có thể là con gái của tôi và Y Y?"
Từ Khang Niên gật đầu: "Tuy rằng khả năng rất nhỏ, nhưng cũng không phải là không thể!"
Tôn Hàn cũng đã từng nghĩ đến khả năng này, nhưng anh cảm thấy khả năng cao là không phải.
Nếu Đồng Đồng là con gái của anh và Y Y thì đứa con gái mà Lâm Mỹ Quyên đã sinh cho anh đâu?
Hơn nữa Đồng Đồng sáu tuổi, Hạ Hạ chỉ mới năm tuổi rưỡi, chênh nhau nửa tuổi.
Chẳng lẽ tuổi của Đồng Đồng là giả?
Quả thực rất phức tạp.
"Tôi sẽ tìm cơ hội lấy DNA của Y Y để làm giám định người thân". Nếu có khả năng này thì Tôn Hàn cũng phải thử một lần.
Từ Khang Niên gật đầu, dù thế nào thì làm giám định chắc chắn sẽ không thừa.
Hồi lâu sau, ánh mắt của Tôn Hàn càng lúc càng lạnh lẽo đến kinh người.
"Ông giúp tôi sắp xếp một số chuyện, chỉ cần xác định được tung tích của Hạ Hạ thì bắt đầu làm những chuyện này!"
"Lâm Mỹ Quyên và Lâm Hữu dám bắt cóc con gái tôi thì hãy chờ mà nhận lấy sự báo thù của tôi đi! Lần này tôi sẽ không nhân nhượng nữa đâu!"
"Tôi muốn chúng mãi mãi không ngóc đầu lên được!"