*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương có nội dung hình ảnh

“Cậu chủ, đám bắt cóc kia đã tự thú rồi, đồng thời lời khai có liên quan tới Đường Minh Phong, Lâm Mỹ Quyên và Lâm Hạo”.

“Nhưng Lâm Mỹ Quyên rất giảo hoạt, ngoài khẩu cung của chúng ta thì căn bản không có chứng cứ gì chứng minh Lâm Mỹ Quyên sai sử đám bắt cóc!”

Advertisement

Tôn Hàn mỉm cười thản nhiên: “Nếu không giảo hoạt thì không phải Lâm Mỹ Quyên rồi, ông tiếp tục đi”.

Đi tới bước này, nếu Tôn Hàn còn không biết năm đó Lâm Mỹ Quyên kết hôn cùng anh với ý đồ gì thì anh đúng là một tên đần độn không hơn không kém.

Trong lòng không tránh được cảm giác khó chịu, người đầu gối tay ấp năm xưa bây giờ lại đến mức độ này.

“Nếu chúng ta dùng chút thủ đoạn, có thể tống chúng vào tù”.

Advertisement

“Được”, Tôn Hàn gật đầu.

Đã được cho phép, Từ Khang Niên biết nên làm thế nào, tiếp tục nói về chuyện khác.

“Về chuyện con gái của cô Liễu Y Y, tôi cũng điều tra ra rồi. Sau khi cô Liễu Y Y và cậu chủ… xảy ra chuyện đó, cô ấy đã mang thai đứa trẻ kia”.

“Cũng chính vì cô Liễu Y Y không chịu phá bỏ cốt nhục thân sinh của mình nên nhà họ Liễu mới có lý do phù hợp để đuổi cô Liễu Y Y ra khỏi nhà, như thế là bớt được một người cần chia tài sản”.

“Đứa bé kia đúng là con gái của cậu chủ, không sai được”.

Tôn Hàn lặng lẽ liếc mắt nhìn Liễu Y Y ở phía xa, tâm trạng khá phức tạp: “Trọng điểm thì sao?”

“Sau khi hạ sinh con gái, cô Liễu Y Y tới bệnh viện kiểm tra sức khỏe vào ngày đầy tháng của con gái, đứa trẻ bị trộm mất”.

“Cậu chủ, thời gian lùi xa quá rồi, tôi điều tra cũng cần chút thời gian. Vả lại… vả lại chưa chắc đã tra ra được!”

Thế lực của Thiên Cửu Môn có lớn đến mức nào thì khi điều tra một sự việc đã trôi qua năm năm cũng như mò kim đáy bể.

Tôn Hàn hít một hơi thật sâu, nhìn Từ Khang Niên với vẻ nghiêm túc, giọng nói không thể kiềm chế được vẻ run rẩy.

“Từ Khang Niên, dù có phải trả giá tới chừng nào, cũng phải tìm được con gái tôi quay về, ông biết chưa?”

Từ Khang Niên gật đầu chắc nịch: “Cậu chủ yên tâm, cho dù phải dốc hết sức, tôi sẽ tìm con gái về cho cậu chủ!”

“Ừm”.

Tôn Hàn nhắm mắt ngẫm ngợi, nếu tính thời gian thì cô con gái còn lại của anh chắc cũng đã năm tuổi rưỡi.

Không nhỏ hơn Đồng Đồng quá nhiều.

Trời tối dần.

Sinh nhật sáu tuổi của Đồng Đồng cũng nên kết thúc, Tôn Hàn lái xe đưa Liễu Y Y về nhà trước, sau đó mới đưa Đồng Đồng về khu biệt thự nghỉ ngơi.

Lúc này.

Ở biệt thự.

20220329054617-tamlinh247.jpg

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play