Nếu Từ Khang Niên đã không nể mặt nhà họ Thẩm, vậy thì trong số các gia tộc lớn ở thành phố Giang Châu, trừ nhà họ Thẩm, những gia tộc khác đều trực thuộc Thiên Cửu môn, thế nên tất nhiên sẽ cùng chung phe cánh với Từ Khang Niên.
Nhưng chuyện liên quan đến Thiên Cửu môn, Đường Minh Phong thực sự không cần phải biết.
Advertisement
"Được rồi, đưa chú đến khách sạn rồi đi làm việc của cháu đi. Ngoài ra còn hai chuyện nữa, một là cháu phải xử lý ổn thỏa chuyện của người phụ nữ kia. Đừng nói là người phụ nữ đã có chồng, dù người cháu dây dưa là một cô gái trong sạch thì cô ta cũng không xứng với thân phận cậu chủ nhà họ Đường của cháu!"
"Cháu hiểu rồi!"
Đường Minh Phong trịnh trọng gật đầu. Chỉ cần có thể quay về nhà họ Đường là được, dù chú ba không nói thì anh ta cũng không thể nào đưa Lâm Mỹ Quyên đi cùng.
"Thứ hai, trong tiệc chiêu đãi ngày mai, chú sẽ giúp cháu công bố thân phận cậu hai nhà họ Đường!"
Advertisement
Thịch, thịch, thịch!
Khoảnh khắc đó, tim Đường Minh Phong đập như điên.
Cuối cùng cũng có thể xoay chuyển tình thế sao?
Năm đó vì điều hành công ty nợ một khoản tiền lớn, không đủ năng lực mà anh ta bị đuổi ra khỏi nhà họ Đường.
Anh ta chưa từng nghĩ có một ngày mình sẽ được trở về!
Hơn nữa rất có thể còn trở về với thân phận cậu hai nhà họ Đường, người thừa kế tương lai của nhà họ Đường!
Lúc này, Tôn Hàn đang ngồi trong văn phòng Tổng giám đốc của công ty thời trang Sâm Uy, anh nói chuyện điện thoại với Từ Khang Niên.
"Cậu chủ, Đường Quân Ngạo quả thực quá kiêu căng! Trông có vẻ ông ta định bảo chúng ta phải đưa Đường Mân về, hơn nữa còn phải xin lỗi! Ông ta không chịu nghĩ xem đây là nơi nào, không phải địa bàn Ma Đô của ông ta!"
Tôn Hàn nghe vậy liền bật cười: "Nếu không kiêu căng thì sao dám xưng là nhân vật kiệt xuất của nhà họ Đường được? Phải rồi, đã tra được thân phận thực sự của Đường Minh Phong chưa?"
"Đã tra rồi, là cậu hai của nhà họ Đường ở Ma Đô. Bảy tám năm trước cậu ta làm gia tộc tổn thất mấy trăm triệu tệ, lại thêm cả việc nhà họ Đường đã chọn người thừa kế là Đường Quân, thế nên Đường Minh Phong bị đuổi ra khỏi gia tộc".
"Lần này Đường Quân xảy ra chuyện, thế nên nhà họ Đường mới nhớ ra cái tên thảm hại này!"
Nghe vậy, Tôn Hàn liền nói: "Đường Quân Ngạo, Đường Quân, nhà họ Đường đặt tên cũng thú vị đấy chứ. Nhưng tôi thật sự không ngờ Lâm Mỹ Quyên lại bám được vào cái cây to như vậy".
"Nhưng tôi chỉ không biết, Đường Minh Phong giờ đã khác xưa, Lâm Mỹ Quyên còn bám vào nổi sao?"
"Thưa ông chủ, anh Đường tới rồi!"
Trong đại viện nhà họ Thẩm.
Người hầu dẫn Đường Minh Phong đi vào trong sảnh lớn, anh ta cung kính cúi chào Thẩm Thương.
"Chào cụ Thẩm!"
"Giáo sư Tiết vẫn đang kiểm tra cho Nguyệt Nguyệt, cứ ngồi một lát đi". Thái độ Thẩm Thương cũng chẳng hòa nhã gì, ông ta chỉ tiện miệng nói một câu.
Tuy bất mãn với thái độ kiêu căng của Thẩm Thương nhưng Đường Minh Phong giờ vẫn chưa phải là người thừa kế của nhà họ Đường. Lại thêm cả việc anh ta có việc cần cầu cạnh người ta, thế nên Đường Minh Phong không dám tỏ vẻ bất mãn.
Hôm nay là ngày hẹn Tiết Nhất Thủ khám bệnh cho Thẩm Nguyệt. Sau khi đón Đường Quân Ngạo xong, Đường Minh Phong liền tới nhà họ Thẩm ngay.