Lúc xuống máy bay đã là chạng vạng. Dưới sự yêu cầu của Mộ, Mộ Hi đi đến toilet biến thành tiểu hắc miêu đi theo hắn, đồng thời nếu chưa có sự đồng ý của hắn thì không được biến trở về.
Mộ Hi căm giận: “Anh không nói sớm chút, tiền vé máy bay cũng có thể tiết kiệm.”
“Không phải cậu vẫn muốn đi máy bay sao.” Mộ sờ sờ đầu hắn.
Mộ Hi lập tức ngừng oán thán.
Thế nhưng tình cảnh điệp ảnh trọng trọng truy kích trong tưởng tượng của hắn không hề xuất hiện, tựa hồ Mộ đối với nơi đây rất quen thuộc, đón xe liền hướng đến vùng ngoại ô.
Lâu đài cổ William.
Mặt trời đã hoàn toàn xuống núi, thanh niên hai tay nhét vào túi, đứng rất tuỳ ý đứng trước cánh cửa cao bằng hai người, nhấn chuông cửa cổ xưa.
Với Mộ mà nói, thật ra ánh sáng buổi sáng và chạng vạng tối đã hoàn toàn không có ảnh hưởng với hắn. Cùng hắn sống một chỗ, thậm chí Mộ Hi thường thường sẽ quên hắn là một hấp huyết quỷ sợ ánh mặt trời.
Cửa sắt im lặng mở rộng, trong mắt lão quản gia mặc áo đuôi tôm khi thấy ngoài cửa đứng một người một mèo hiện lên chút kỳ quái, trong nháy mắt lại khôi phục biểu tình lễ phép nhưng xa cách cúi người chào Mộ một cái, nói: “Chủ nhân đang dùng bữa, mời theo tôi đến thiên thính (đại sảnh) chờ.”
Ý ngữ lễ nghi quý tộc trầm thấp thuần hậu.
Mộ không trả lời, theo bóng lưng khom của lão nhân nhân đi vào lâu đài âm u, cửa lớn phía sau hai người im lặng khép lại.
Lâu đài cổ William là chỗ ở của Wardi thân vương tộc hấp huyết quỷ Roma, phàm là hấp huyết quỷ muốn ra vào Roma làm việc đều đến đây bái yết hắn để lấy được công văn tự do xuất nhập —— Bởi vì hiện nay giới hấp huyết quỷ hỗn loạn, quy định này chỉ cưỡng chế đến hấp huyết quỷ đời thứ mười hai. Hấp huyết quỷ sau đời thứ mười hai, ngoài trừ một ít hậu đại của thượng vị giả, những người khác đều không được đồng loại chấp nhận.
Nghiêm ngặt mà nói, từng hấp huyết quỷ chỉ có thể có một đến hai hậu đại, đồng thời phải chịu trách nhiệm hoàn toàn với hành vi của hậu đại mình. Thế nhưng tuổi thọ của hấp huyết quỷ rất dài, cũng đưa đến cho họ vấn đề rắc rối – tăng dân số.
Trở lại chuyện chính, lão quản gia hấp huyết quỷ đã tu luyện đến độ có một trực giác rất nhạy bén, cảm thấy người trẻ tuổi tới bái yết thân vương lần này tựa hồ không tầm thường. Sau khi mời khách nhân ngồi xuống, quản gia xin cáo lui chuẩn bị đi xin chỉ thị của chủ nhân.
Trước khi đi lại liếc mắt một cái nhìn tiểu hắc miêu vẫn trên vai thanh niên, đột nhiên lão quản gia cảm thấy cả người giật mình một cái.
“Mộ Mộ, tôi đói bụng.” Mộ Hi có chút say máy bay, đến giờ cũng chưa ăn cái gì.
Vì vậy, khi thân vương đại nhân tôn quý giá lâm, đầu tiên nhìn thấy một tiểu hắc miêu đang không khách khí chút nào ăn điểm tâm trên bàn.
“Ha hả, thật nhiều năm rồi chưa có thanh niên tới thăm hỏi ta.” Thanh âm trầm thấp tràn ngập từ tính, hơi thở tràn ngập giọng nói tiêu chuẩn của quý tộc Ý, Wardi thân vương đi vào gian phòng.
Mộ ngẩng đầu, vẻ mặt biểu tình đạm mạc không biến hoá chút nào. Tiểu miêu ăn thành tròn vo cũng thò đầu từ trong bánh gatô ra, sau đó meo một tiếng: Oa, trung niên mỹ đại thúc!
“Khụ khụ.” Wardi thân vương đã gặp qua đủ mọi loại cảnh đời cũng không vì thái độ lãnh đạm rõ ràng của thanh niên làm cho tức giận, trái lại cười giới thiệu nói: “Ta là thân vương Roma, Wardi • William ——”
“Ventrue.” Mộ cắt đứt hắn, không sợ hãi chút nào nhìn vào ánh mắt của thân vương, thấy trong mắt đối phương chợt lóe kinh ngạc.
Wardi • William • Ventrue, hấp huyết quỷ đời thứ tám, sức chiến đấu rất cao, khi hắn bước vào trong đầu Mộ đã nhanh chóng phân tích —— Ba hoặc nhiều thêm mấy hấp huyết quỷ đời thứ tám kiệt xuất như vậy, hắn cũng không phải đối thủ.
Phán đoán sức chiến đấu bén nhạy như thế không phải là năng lực của hấp huyết quỷ, chỉ là trốn chạy chủ động hay bị động đã tạo thành thói quen này —— Chiến đấu hoặc chạy trốn, bị thương không đáng giá, tất cả suy nghĩ đều hoàn thành trong nháy mắt, sinh tồn là yêu cầu duy nhất.
“Đúng vậy.” Thân vương lập tức khôi phục, cười cười khi nghe Mộ nói hai từ “Ventrue” bằng tiêu chuẩn Hán ngữ, “Nhưng mà cắt đứt câu trả lời của người khác rất là không lễ phép nha!”
Wardi buồn bực, hắn hoà ái dễ gần như thế hài hước như thế, làm sao mà hài tử trẻ tuổi này vẫn là một bộ mặt than vậy?
Có điều câu nói sau đó của thanh niên khiến hắn chấn kinh luôn.
“Wardi • William • Ventrue.” Mộ kêu lên tên đầy đủ của hắn, thậm chí ngay cả quản gia đứng một bên cũng muốn quát lớn hắn quá đáng, lại bị thân vương nhíu mày cản lại.
“Ta nên có vinh quang, ừm, ta có thể tham gia huyết dạ tế được không?” Mộ ôm tiểu hắc miêu, ánh mắt hướng về phía chủ tớ hai người, “Ta là Mộ Ni Thụy • Tata • Wittelsbach • Gangrel.”
.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: JJ (Tấn Giang) xét duyệt thật thần kỳ o. o vì cái lông gì cứ xén bớt tên người trong truyện của tui vậy QAQ
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT