Khi Mộ về nhà, thấy hình dạng tiểu miêu mệt mỏi ngồi phịch trên ghế sô pha.

Nhưng khi thấy hắn về, tiểu miêu yêu lại hưng phấn chạy tới nhịn không được khoe khoang một chút thành quả luyện tập hôm nay —— Nếu như Bách Lý Sương ở đây, nhất định có thể thấy tiểu đuôi của tiểu miêu vẫy qua vẫy lại.

Miêu không có tiết tháo, cậu là gián điệp tới từ Ẳng tinh cầu sao!

“Mộ Mộ, uống trà~”

“???”

Tiểu miêu đắc ý cười, phất phất tay, chén trà lảo đảo rời khỏi bàn bay đến phía bọn họ.

Tiểu miêu lui ra phía sau một chút, ưu nhã làm động tác “Mời”, sau đó chén trà run run một cái, trực tiếp hướng mặt Mộ đập tới. Mặt Mộ không thay đổi đưa tay ngăn lại, thế nhưng nước trà vẫn là không phụ sự mong đợi của mọi người hắt vào một thân Mộ.

“…” Mộ hi che mắt, không đành lòng nhìn thẳng, nội tâm chảy nước mắt mì sợi.

“Hi, không cần miễn cưỡng…”

Lực sát thương của miêu mễ này —— Thật ra thì vẫn có hy vọng làm nhiễu loạn tâm địch gì gì đó = =

Thật ra khi nhìn thấy yêu thuật của tiểu miêu thảm không nỡ nhìn, trong lòng của Mộ có chút vui vẻ lại có chút yên tâm, cái loại vẫn muốn cho tiểu hài tử ỷ vào mình là không đúng đâu Mộ phụ huynh.

“Đến, lấy nước cho ta tắm, giặt sạch quần áo này.”

Tiểu miêu mất mát tiếp nhận áo ngắn tay Mộ tiện tay lột xuống, vò thành một cục lung tung lau mặt cho Mộ, nội tâm chảy nước mắt ngoan ngoãn đi mở nước >_< Ăn uống no đủ xong, tiếp theo là thời gian tâm sự. “Mộ Mộ, tôi không khống chế được yêu thuật của mình làm sao bây giờ…” Bạn học Mộ Hi rất uể oải uể oải lắm. Mộ vươn tay xoa xoa mái tóc mềm mại của thiếu niên, thầm nghĩ có nên bắt một yêu quái tới dạy hắn không, nhưng mà hắn chưa thấy ngoại trừ Mộ Hi còn có yêu quái nào không… “Ta không biết.” Đương nhiên, Mộ vẫn biểu hiện ra khuôn mặt than bình tĩnh vô cùng. “Mộ Mộ, thật sự tôi rất yếu sao?” “…” Mộ tuyệt đối nói không nên lời củi mục như là ‘Cậu chính là một người khi gặp phe địch có thể giết đi giết lại vô số lần’ = = Mặc dù hắn chưa lo lắng đến chuyện đó. “Cậu chỉ cần chạy trốn là được.” Mộ sờ sờ tiểu miêu, thấy hắn càng thêm uể oải, còn nói, “Ta sẽ bảo vệ cậu.” “Đều tại anh! Nếu không do anh tôi nhất định sẽ trở thành một đại yêu quái đời thứ nhất…” “…” “Mộ Mộ, tôi nghĩ tôi cần một vũ khí tiện lợi.” Bất tri bất giác, loại “đại sự” này Mộ Hi đều giao cho Mộ làm, đương nhiên đầu tiên phải được sự đồng ý của hắn. Vũ khí thích hợp với Mộ Hi —— Đó không phải là dao phay (dao thái thịt thái rau) sao! Bạn học Mộ bị ý nghĩa của mình làm sợ hãi, cùng hắn sống chung nhiều năm như vậy, tiểu miêu hiển nhiên đã bỏ lỡ thời khắc khuôn mặt Mộ hơi có chút vặn vẹo. “Làm sao vậy? Lão tử giặt quần áo nấu cơm cho anh nhiều năm như thế, ngay cả tìm cho tôi một món vũ khí cũng khó khăn như vậy à?” “…” Bạn học Mộ Hi, bạn tạc mao chó chút mạc danh kỳ diệu nha. “Còn nhớ thương cây MK23 à?” “Tuy rằng nó rất hoành tráng rất bạo lực, nhưng có chút nặng!” “Ừ, muốn vũ khí lạnh [1] hay là?” Cuối cùng Mộ cũng đem suy nghĩ của mình quay về quỹ đạo, lúc nào cũng cưng chiều tiểu tử này hết! [1] Vũ khí lạnh: vũ khí không có chất nổ, đạn dược. “Mộ Mộ thấy sao?” “…” Ngay khi bạn học Mộ còn đang xoắn xuýt có nên nói ‘đao chém hoa quả’ ra khỏi miệng hay không thì chuông cửa đúng lúc cứt vớt hắn. “Hấp huyết quỷ tiên sinh thân ái, có tin báo mới nhất có muốn nghe không? Tôi rất nghiêm túc nha…” “Hấp huyết quỷ Châu Âu có động tĩnh?” “A, không thể nào, lưới tin tức của anh so với Ám Chi Quang trải rộng bảy đại châu còn lợi hại hơn sao?” “Ta đoán.” Bách Lý Sương tiểu thư, cô vào chính sự đi! “= =, thân, anh thật không đáng yêu.” ” Tiểu miêu yêu khả ái, tôi quấy rối hai người sao?” Bách Lý Sương cười híp mắt bắt đầu một trận loạn nhu đầu Mộ Hi, tiểu miêu giương nanh múa vuốt chống lại, cuối cùng vẫn là Mộ bước qua chặn lại. “Chúng ta đang thảo luận vấn đề tìm vũ khí cho Mộ Hi, chí ít cũng cho hắn tự bảo vệ được mình.” Xem ra bạn học Mộ thật sự bắt đầu lo lắng vấn đề này, đồng thời nghĩ dường như hỏi Bách Lý Sương đáng tin hơn một chút. “Tiểu miêu dùng?” Ánh mắt Bách Lý Sương đột nhiên thay đổi. Tiểu miêu run lên, liếc mắt nhìn cô: “Ánh mắt của cô là sao đó →_→?” “Vì sao tôi đột nhiên nghĩ đến Bạo vũ lê hoa châm ——” Bách Lý Sương dừng một chút, “Người già yếu bà bầu chuyên dụng.” “= 口 =” “…” . Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Mệt mỏi quá, tui nghỉ một chút lại đăng tiếp, xoắn đây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play