- Chỉ tại cô hét lớn vào tai tôi nên thế. Đáng đời.
Phang xong câu nói ngang phè không thay đổi âm độ, Vũ thẳng thừng bước vào WC, để lại Nhi phía sau đã tức nay càng tức hơn.
Nhi đảo mắt quanh căn phòng, cơn đau ê ẩm của Nhi chợt tan biến, phòng của Trần Nhật Vũ... trời ơi đẹp tuyệt luôn! Sang trọng và thanh lịch là những từ để miêu tả căn phòng này.
Với cách thiết kế mở có hệ thống cửa kính lớn khiến cho căn phòng của hắn có thể ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài một cách dễ dàng. Bức tường xám ấn tượng nổi bật lên tone màu vàng cát của bộ ga gối và thảm. Bộ rèm cửa màu xám bạc sạch sẽ không thể thiếu phần trẻ trung, tinh tế. Trong căn phòng rộng lớn, nổi bật nhất là chiếc đèn chùm pha lê lung linh cộng thêm bộ bàn ghế sa lông đậm chất quý tộc.
Tuệ Nhi giờ đây vẫn đang ngây người, sau khi định thần vài phút nó mới chợt tỉnh, chuyện gì đang diễn ra đây? Trước ánh mắt ngơ ngác của nó đáp trả chỉ là cái nụ cười biến thái xuyên lục địa của Thế Kì. Nhi khẽ thở dài, mới sáng ra đã mệt mỏi thế này rồi, chắc nó ngỏm sớm cho thanh thản cuộc đời cho xong.
Vừa bắt gặp bóng dáng Liên Châu bước vào trong lớp, Nhi giật mình hướng đôi mắt theo sau Liên Châu. Ả ta đi xuống bàn học ở cuối góc lớp...
“Em ngồi đây rồi mà Vũ?”
“Sao... anh... không đâu. Em không xuống!“.
Hoàng Liên Châu. Ôi chồi ôi... ra là cô bạn bị Vũ đá ra khỏi chỗ ngồi. Nhi áp tay vào chán, bộ dạng thiểu não đáng phiền, tại sao nó không để ý, ả Liên Châu cũng học cùng lớp với nó chứ. 11a5!
...
...
Tiếng chuông reo.
Giờ học đầu tiên bắt đầu. Sau tiết đầu thể dục sẽ đến tiết kiểm tra mà sáng nay Nhi chưa kịp ôn, chắc nó phải tận dụng thời gian ra chơi để ôn mới được.
Nhi vào phòng thay đồng phục thể dục rồi cùng mọi người bước vào phòng tập. Một điều đáng để thông báo và đi khoe, môn thể dục là môn Nhi giỏi nhất, trong tuần, mỗi khi đến tiết thể dục là mỗi lần nó được khởi động chân tay một cách hào hứng, phấn khởi.
Phòng tập thể dục quả thật rộng lớn, sân tập vừa sạch lại vừa loáng bóng, rất thích hợp cho bài tập bóng chuyền và chơi bóng rổ. Quay sang bên đội nam, chạm trán ánh mắt Thế Kì, cái kiểu nhìn thả thính nữa chứ, cậu ta nháy mắt như đang cố hớp hồn Nhi... nhưng thật tiếc rằng, nó đâu dễ dàng để bị hạ gục.
Đang trong mớ suy nghĩ, giọng nói bạn gái vang lên thất thanh...
- Huỳnh Tuệ Nhi!!! Đỡ bóng kìa!!!
“Bốp“.
Chỉ khi Nhi kịp quay lại cũng chính là lúc quả bóng bay thẳng mặt Nhi, lực bay khá mạnh khiến Nhi ngã ngửa ra sau. Tai Nhi ù ù, mắt mờ mờ, bên tai ròe lên những câu nói hỏi han không ngừng và những hình ảnh người phân thân cứ thế lúc ẩn lúc hiện phía trước mặt Nhi.
Trần Nhật Vũ lo lắng định chạy đến chỗ Nhi nhưng hắn nhanh chóng bị chặn chân lại khi Thế Kì vượt qua mặt mình. Thế Kì đỡ Nhi dựa lên đùi cậu. Nhi còn đang choáng váng đầu óc, có cảm giác ướt ướt ở dưới sống mũi, nó đưa tay lên mặt sờ sờ.