Bởi vì tối hôm qua ở bên ngoài rừng rậm, chỉ đụng phải một ít đê giai (cấp thấp)ma thú, tất cả mọi người đều không muốn ra tay. Long Nguyệt Ny một người đi ở phía trước, ý chí chiến đấu không giảm “Tứ ca, Lục đệ, Khoa Đặc, các ngươi nói hôm nay hội gặp phải ma thú gì?”
“Được rồi, nếu đụng phải sẽ nhượng ngươi đối phó trước, như thế nào?” Long Nguyệt Tân không nghĩ đánh mất nhiệt tâm của nàng.
“Hảo, vậy xem ta.”
Bốn người cước trình cũng không chậm, đi tới phạm vi của trung cấp ma thú. Phía trước đột nhiên truyền đến thanh âm “Tê tê”, lùm cây một trận run run, xuất hiện một đầu song đầu xà.
“Đây là ngũ giai (cấp năm) ma thú thủy hỏa song thuộc tính, còn có thể tiến giai(thăng cấp), cao nhất khả tiến giai thành thánh thú cửu đầu xà.”
“Ta đến.” Long Nguyệt Ny quát to một tiếng khởi động quang hệ phòng ngự ma pháp vọt tới.
Song đầu xà đối nhân loại tiến vào lãnh địa của nó phi thường phẫn nộ, đối với tiểu cô nương đang vọt tới phun ra một một khỏa hỏa cầu, ôn độ (độ ấm) chung quanh nhanh chóng tăng cao, cỏ cây tiếp xúc với nó đều bị đốt thành tro tàn.
Long Nguyệt Ny thấy hỏa cầu đang nghênh diện mà đến kêu một tiếng “Quang nhận”, trong tay quang hệ ma pháp nguyên tố hội tụ thành một khỏa quang nhận, bổ về phía hỏa cầu, đốm lửa phóng ra bốn phía. Khi đang cao hứng trước mắt đột nhiên lại xuất hiện một chi thủy tiễn, tốc độ rất nhanh, Long Nguyệt Ny đã không kịp vận dụng ma pháp, trốn tránh không kịp, chỉ có thể chật vật lăn vòng trên mặt đất.
“A, tức chết ta.” Long Nguyệt Ny từ mặt đất đứng lên, phác điệu (phủi) diệp phiến (lá cây) trên người “Các ngươi cũng không giúp ta?”
“Ngươi phải tự mình đối phó a, hơn nữa ngươi thực lực không thua kém nó lại quá sơ suất, đã quên nó là song thuộc tính, nên mới trúng phải ám toán. Xem như cho ngươi cái giáo huấn, không cần xem thường bất cứ đối thủ nào của ngươi, nếu không sẽ không chỉ đơn giản như vậy.” Long Nguyệt Tân lập tức chỉ dẫn muội muội, gia tăng kinh nghiệm đối địch cho nàng.
Long Nguyệt Ny biết là mình đã phạm lỗi, chỉ có thể đem hỏa phát ở trên mình song đầu xà “Thối xà đáng giận, xem bổn tiểu thư như thế nào thu thập ngươi.” Bất quá phải cẩn thận hơn, thời khắc công kích trốn tránh phải chú ý hướng đi của song đầu xà. Đợi thời cơ, hướng song đầu xà ném ra hai khỏa quang cầu, lại nhanh chóng hội tụ quang nhận, hướng không trung nhảy lên, quát to một tiếng “Quang nhận trảm” chém về một trong hai cái đầu xà.
Song đầu xà cũng song song phun ra hỏa cầu cùng thủy cầu, chặn lại quang nhận đang nghênh diện công tới. Nhưng không chống đỡ được quang nhận kế tiếp, một đầu bị quang nhận trảm bay, song đầu xà thực lực giảm xuống nhiều, rất nhanh bị mất mạng, tang (chết) trong tay của Long Nguyệt Ny.
Long Nguyệt Ny lúc này mới trở nên vui vẻ, không còn vẻ mệt mỏi, vui rạo rực địa thu hoạch hai quả tinh hạch, chạy đến trước mặt ba người bày ra “Thế nào?”
“Biểu hiện lúc sau cũng không tệ lắm. Nhưng ngươi về sau trước mặt ngoại nhân cũng không nên dễ dàng để lộ ra kỹ năng thuấn phát ma pháp, cẩn thận giấu hảo.” Long Nguyệt Thanh hướng nàng chỉ dẫn. Y phát hiện ma pháp sư ngâm xướng chú ngữ chỉ là để điều tiết tần suất ma pháp, thật sự là không cần thiết phải đọc chú ngữ, có thể thuấn phát, nên dạy cho nàng.
“Đã biết, lục đệ, ta biết nặng nhẹ, chúng ta tiếp tục đi về phía trước.” Nàng thế nhưng phi thường nghe lời Lục đệ của nàng, biết là vì hảo cho nàng.
Bốn người một đường lại đụng tới mấy con ngũ giai ma thú, đều trở thành đối tượng thí luyện của Long Nguyệt Ny. Nàng đem vũ kỹ cùng ma pháp kết hợp càng ngày càng thuần thục. Thẳng đến khi đụng tới một con lục cấp Hỏa Sư mới bại trận, nhường cho Tứ ca của nàng tiếp nhận.
“Chủ nhân, phía trước có huyết khí (mùi máu) truyền đến.” Tiểu Ngân chạy ở phía trước đột nhiên dừng lại truyền âm cho chủ nhân của nó, khứu giác của thú loại so với nhân loại linh mẫn hơn nhiều.
Long Nguyệt Thanh vừa nghe lập tức buông ra linh thức hướng về phía trước, phát hiện có sáu người đang cùng một con ma hùng đang phát cuồng giằng co. Trên mặt đất còn nằm hai người, đã mất hơi thở, xem ra là chết dưới chưởng của ma hùng. Sáu người trạng thái không tốt, bốn người đã mất đi sức chiến đấu, chỉ còn lại hai người một nam một nữ đang chống đỡ. Nhưng dưới sự công kích của ma hùng đang phát cuồng, sớm hay muộn cũng bại vong.
“Từ từ” Long Nguyệt Thanh gọi lại ba người “Tiểu Ngân nói cho ta biết phía trước có huyết khí truyền đến, chúng ta tới xem một chút.” Mấy người kia hẳn là dong binh đoàn, bọn họ rất là đoàn kết, biết rõ không địch lại, hai người kia cũng không có bỏ lại đội hữu một mình chạy trốn, chỉ cần điểm ấy cũng đáng để bọn họ cứu trợ một phen.
“Hảo, chúng ta nhanh đến đó nhìn xem.”
Tiểu Ngân ở phía trước dẫn đường, bốn người nhanh chóng đuổi kịp, tới nơi xảy ra sự việc. Chỉ thấy một gã nam tử đang che chắn cho nữ tử, cầm trong tay hai thanh đại kiếm, toàn lực chém về phía ma hùng, lại bị ma hùng một chưởng đánh văng ra ngoài, ngực lưu lại một vết thương, huyết theo thân thể cùng miệng trào ra.
“Võ ca, ngươi thế nào? Như thế nào chảy nhiều huyết như vậy?” Nữ tử kia chạy nhanh đến bên người nam tử vội vàng hỏi.
“Mã Lệ, cẩn thận.” Nam tử thấy ma hùng lại nhào tới, một phen đem nữ tử đẩy ra, chính mình cũng nhanh chóng tránh né.
“A, đại hoàng. . ., đại ca, như thế nào là hắn, mau đi cứu người.” Long Nguyệt Tân vừa thấy mấy người vội la lên, lập tức rút ra trường kiếm xông tới.
Long Nguyệt Thanh nghe được xưng hô của Long Nguyệt Tân, xem ra gặp phải người quen, phân phó nói “Khoa Đặc, nhanh đi ngăn cản ma hùng, tứ ca một người ngăn cản không nổi.”
“Dạ, công tử.” Khoa Đặc cũng rút kiếm nhanh chóng lao đi, tốc độ của hắn so với Long Nguyệt Tân nhanh hơn, hai người cơ hồ đồng thời đuổi tới, vừa lúc ngăn cản một chưởng của ma hùng đang đánh về phía nam tử kia.
Long Nguyệt Thanh cùng Long Nguyệt Ny theo sau đuổi kịp tới cứu người, nhìn ra bốn người còn lại chỉ là kiệt lực, thương trên người không nặng. Nam tử kia bị trúng một chưởng trừ bỏ ở ngực lưu lại một vết thương, còn bị chấn thương trong nội phủ, bị thương nặng nhất. Bước lên phía trước cản lại động tác đang muốn đứng dậy của hắn “Nằm hảo, thương thế của ngươi phải nhanh chóng đều trì, nếu không huyết lưu (máu chảy) không ngừng hội nguy hiểm đến tánh mạng.”
Nam tử kia nghĩ đến hôm nay hội tử dưới chưởng của ma hùng, ai ngờ đột nhiên lại xuất hiện bốn người, trong đó có hai vị tuổi còn trẻ lại thay hắn đỡ một kích của ma hùng, lại thêm một vị thiếu niên tuyệt mỹ tử phát tử mâu tiến lên giúp hắn trị thương. Này hết thảy đều chỉ phát sinh trong nháy mắt, nhanh đến nhượng hắn đều phản ứng không kịp. Trong lòng lại vui sướng vì được cứu, nhìn thấy thiếu niên trong lòng thóang qua một thân ảnh, mở miệng nói “Tiểu huynh đệ, cám ơn các ngươi, các ngươi đã cứu toàn bộ tính mệnh của đoàn chúng ta, chúng ta là Dũng Giả dong binh đoàn.” Phía sau còn lại bốn người cũng là vẻ mặt cảm kích nhìn về phía bọn họ.
Nữ tử nghe Long Nguyệt Thanh nói lệ đều tuông ra, ở một bên bắt lấy ngọc thủ của nam tử, bất lực lại đầy lòng hy vọng nhìn về phía Long Nguyệt Thanh “Ngươi có thể trị hảo cho Võ ca sao? Van cầu ngươi.”
Ha hả, xem ra là một đôi tình lữ (người yêu), nhàn nhạt cười nói “Đương nhiên có thể, nếu đã tới cứu đương nhiên phải cứu được.” Nói xong nhanh tay điểm huyệt cầm máu, lấy ra nhuyễn bố cùng thủy rửa sạch huyết tích (vết máu) trên người hắn, một bên hỏi “Nên như thế nào xưng hô?”
Nam tử nhìn thiếu niên ở trên người hắn điểm vài cái huyết liền ngừng, thật sự là thủ pháp thần kỳ, nhịn không được khen: “Tiểu huynh đệ hảo thủ pháp. Ta gọi là Lăng Võ, là đội trưởng của Dũng Giả dong binh đoàn, gọi ta Lăng đại ca đi.”
Long Nguyệt Thanh trong tâm nhất nhạc, quả thật nên gọi một tiếng đại ca a, đáp “Hảo, đại ca, ta gọi là Liễu Thanh, bên kia là Tứ ca Liễu Nguyệt Tân của ta, tuổi lớn một chút chính là thị vệ Khoa Đặc của ta, đây là Ngũ tỷ Liễu Nguyệt Ny của ta. Ngũ tỷ, ngoại thương ngươi tới trị.” Ném xuống nhuyễn bố đã bị bẩn, lại lấy ra một lạp bồi nguyên đan, “Đại ca, ăn cái này đi, là dùng để trị nội thương của ngươi.”
Long Nguyệt Ny bên cạnh cũng chào hỏi “Đại ca, nhĩ hảo (chào).” Cũng niệm khởi chú ngữ ném ra một đoàn bạch quang, vết thương trên ngực của Lăng Võ lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy nhanh chóng khép lại.
Lăng Võ trong lòng cảm thấy người thiếu niên này thực thân thiết, còn lại hai người kia tên nghe thực quen tai, tiếp nhận đan dược, một trận hương khí tỏa ra “Cám ơn, Liễu Thanh, cám ơn tiểu muội muội.” Không chút do dự nuốt vào, nhất thời cảm thấy tiểu hoàn hóa thành một cỗ nhiệt lưu tiến vào cơ thể, cảm giác liền hảo hơn nhiều.
Chờ Long Nguyệt Thanh xửa lý xong, Long Nguyệt Tân cùng Khoa Đặc cũng thu thập xong đầu ma hùng kia, phản thân trở về.
“Công tử, ma hùng đã tử.” Khoa Đặc đi tới bên người Long Nguyệt Thanh. Nhượng mấy người còn lại đều khiếp sợ thực lực của hắn. Đó là bát cấp ma hùng, ma hùng trứ danh là phòng ngự siêu cấp, thực lực của hắn gần với Kiếm Thánh?
“Huynh đệ hảo công lực, ta là Lăng Võ đội trưởng của Dũng Giả dong binh đoàn, cám ơn các ngươi hôm nay đã cứu toàn bộ đoàn của chúng ta.” Lăng Võ trong lòng bội phục cảm kích nói, nhìn về phía thiếu niên còn lại, đột nhiên cảm thấy thực quen mặt, thực giống người vừa mới hiện ra trong đầu, hơn nữa nghĩ lại tên của hắn, Liễu Nguyệt Tân, chẳng lẽ?
Lăng Võ trở nên kích động, nhìn về phía Long Nguyệt Tân, hỏi “Ngươi là Nguyệt Tân, Tứ đệ?”
Long Nguyệt Tân thật không có kích động giống như hắn, thản nhiên cười nói “Đại ca rốt cục đã nhận ra, huynh đệ đã nhiều năm không gặp. Trong nhà phát sinh nhiều chuyện như vậy cũng không thấy đại ca trở về, không nghĩ tới sẽ gặp ở nơi này. Nhận thức một chút, đây là Ngũ muội Nguyệt Ny, người chữa thương cho ngươi chính là Lục đệ lưu lạc bên ngoài, phụ thân trong một lần ra ngoài liền tương nhận, ngươi còn chưa gặp qua.”