Bên ngoài đã qua ba ngày, Long Ngự Thiên sau khi dùng trúc cơ đan đã tu luyện được mười lăm ngày, đấu khí đã muốn toàn bộ chuyển hóa thành chân nguyên tích trữ trong đan điền. Cùng với đấu khí so sánh, chân nguyên càng thêm cô đọng, sức chiến đấu càng dai (bền, cao) nhưng không có đặc tính cuồng bạo của đấu khí mà lực công kích lại đề thăng. Buông ra linh thức, cảm giác được chỗ vi diệu của tinh thần lực, chung quanh hết thảy linh thức đều có thể thấy rõ ràng, hắn có thể nhìn thấy Tiểu Ngân cũng đang ở cách đó không xa tu luyện. Mở mắt ra, nhượng người ta cảm giác càng thêm nội liễm, quá khứ giống một thanh kiếm rời vỏ, hiện tại tựa như kiếm đã nhập vỏ. Hắn biết thực lực hiện tại của mình có thể cùng Kiếm Thần liều mạng, ly kết đan không xa.

Song mâu hắn vừa mở, Long Nguyệt Thanh đã cảm nhận được, nên nhượng Long Ngự Thiên đi ra. Long Ngự Thiên mới nghĩ muốn tiến lên ôm bảo bối một cái, chỉ thấy y vội tránh ở một bên, ai oán kêu lên: “Thanh nhi không nhớ phụ hoàng sao?” 

Long Nguyệt Thanh đã đánh cho hắn một cái xem thường: “Phụ hoàng, ngươi trước tắm rửa một chút ta tái cho ngươi ôm.” 

Thanh nhi có ý gì a? Long Ngự Thiên nghi hoặc tổng nhìn thân thể của mình, a, thảm, đã quên sau khi dùng trúc cơ đan thanh tẩy hội sẽ đem tạp chất tích lũy trong cơ thể bài trừ ra ngoài, khiến thể chất của ngươi càng thích hợp cho việc tu chân, tiện cho việc hấp thụ thiên địa linh khí. Giờ phút này trên người hắn có một tầng mỡ đen tựa mực, còn có một cỗ dị vị (vị lạ), quả thực là ở trước mặt Thanh nhi bại hoại hình tượng của hắn a. Kêu thảm thiết một tiếng, đã không thấy thân ảnh. Lưu lại Long Nguyệt Thanh một người hắc hắc cười xấu xa, khó được nhìn thấy bộ mặt xấu hổ của phụ hoàng a. 

Rất nhanh, Long Ngự Thiên sáng sủa hẳn lên, so với trước càng thêm phong thần tuấn lãng, vì người tu luyện hoàng bá thần quyết hoàng khí tức càng sâu sắc, càng thêm tuấn mỹ loá mắt, Long Nguyệt Thanh nhìn thấy cũng phải tán thưởng. 

“Bây giờ có thể ôm Thanh nhi đi, lại đây, vừa rồi khẳng định ở sau lưng cười trộm phụ hoàng đi.” 

Long Nguyệt Thanh hì hì cười, chủ động chạy tới “Nào có, phụ hoàng, Thanh nhi sao dám cười phụ hoàng đâu, phụ hoàng hiện tại so với trước càng hấp dẫn người khác.” 

“Ta ở bên trong được mấy ngày rồi?” Long Ngự Thiên thỏa mãn đem y lâu nhập trong lòng vấn (hỏi). 

“Bên ngoài qua ba ngày, nhóm người Nguyên Triết thúc thúc đang đợi ngươi trở ra để báo sự tình đâu, nhanh đi thôi.” Kéo phụ hoàng đi ra ngoài, người ở bên ngoài đều đang sốt ruột chờ . 

Long Ngự Thiên ý thức được còn có rất nhiều sự tình đang chờ hắn xử lý, không tái trì hoãn, hai người rất nhanh đi vào đại điện. 

“Ngự Thiên, ngươi rốt cục ra ngoài, Tiểu Thanh Thanh nói ngươi bế quan, như thế nào? Có tiến bộ không?” Lý Nguyên Triết vừa nhìn thấy hai người dắt tay nhau vào liền xông lên đến hỏi, tựa hồ cảm giác được có cái gì đó bất đồng, từ trên xuống dưới địa đánh giá, đột nhiên giống như phát hiện ra tân đại lục, kỳ quái kêu lên “Ngự Thiên, da của ngươi hiện tại như thế nào trở nên hảo như vậy? Ta nói như thế nào có cảm giác là lạ, cũng có điểm trẻ hơn, ân, dường như so với ta càng suất (đẹp trai).” 

“Ha ha. . ., Nguyên Triết thúc thúc ngươi thật khôi hài.” Long Nguyệt Thanh nhất nhạc cười to. 

Khuôn mặt của Long Ngự Thiên tối đen, lôi kéo Long Nguyệt Thanh trực tiếp lướt qua. Người nầy, nếu không xem ở phân lượng huynh đệ nhiều năm, sớm một cước đem hắn đá ra ngoài. 

An tọa hỏi “Nói đi, sự tình xử lý ra sao? Bên ngoài phản ứng như thế nào?” 

Nói đến chính sự, Lý Nguyên Triết trở nên nghiêm túc, cùng vừa rồi tựa như thay đổi thành người khác “Buổi tối hôm đó ta dẫn theo một nhóm người đuổi tới phủ của tả tướng, mọi người đều ở đó, đại khái nghĩ đến việc nhất định thành công, đang ở chờ đợi tin tức tốt đâu, vừa lúc bị chúng ta một lưới bắt hết. Đương trường khám xét phủ tả tướng, tài phú kinh người, vừa lúc hảo hảo cấp quốc khố thêm một cái tuyệt bút, đã cho người tới kiểm kê lại số liệu. Chúng ta trực tiếp tiêu diệt hai cứ điểm bí mật, ngoài ra tại ba nơi này còn tra ra hơn một ngàn nữ tử cùng nam tử bị bọn họ bắt giữ, tình trạng rất thảm, còn có mười tinh linh, hiện tại an bài cùng một chỗ chờ xử trí.” Bọn họ khi ấy nhìn thấy đều phi thường tức giận, ngẩng đầu nhìn Long Ngự Thiên tiếp tục hội báo. 

“Ngày hôm sau, chúng ta hướng ra bên ngoài thông cáo tuyên bố tả tướng Ngải Khẳng Đế Mỗ thông đồng với địch phản quốc, cũng bày ra tất cả chứng cứ. Bởi vì chứng cớ vô cùng xác thực, hơn nữa đêm đó có rất nhiều đại thần tham dự kiêm làm chứng, một bộ phân quý tộc không dám dị nghị, nhưng thật ra dân chúng hưởng ứng mãnh liệt, mắng to Ngải Khẳng, đối việc diệt trừ Ngải Khẳng vỗ tay hoan nghênh, vì bọn họ trừ bỏ một đại hại.” 

“Tin tức thông qua ma pháp thông tấn trận (trận pháp truyền tin) đưa tin tức tới tiền tuyến, bên Duy Khẳng cũng đã nhận được tin tức. Bởi vì bọn họ thương vong so với chúng ta đại, hôm qua đã hướng Ôn Tư Đặc đưa ra yêu cầu ngưng chiến, Ôn Tư Đặc truyền lại yêu cầu cùng hỏi phương pháp giải quyết cụ thể.” 

Lý Nguyên Triết sau khi báo cáo hoàn liền nhìn về phía Long Ngự Thiên, Ôn Tư Đặc đang chờ hồi âm, còn muốn cấp Tinh Linh tộc một cái công đạo. 

Long Ngự Thiên sau một hồi lo lắng cẩn thận suy nghĩ, phân phó nói: “Duy Khẳng lúc trước hướng chúng ta đòi lương thực, chúng ta cũng làm tương tự, bọn họ khoáng sản phong phú, nói với Ôn Tư Đặc, chỉ cần bọn họ giao ra hai tòa mỏ nhượng chúng ta khai thác mười năm, chúng ta có thể ngưng chiến, nếu không quyết không lùi binh, tin tưởng bọn họ hội đáp ứng, áp lực của quốc nội hẳn là không nhỏ a.” 

“Còn hơn một ngàn người kia thì xem ý nguyện của bọn họ đi, nguyện ý trở về thì cấp cho bọn họ chút tiễn, nếu không muốn ly khai thì đem bọn họ huấn luyện rồi cho gia nhập vào Thanh Phong thương đoàn đi. Chuyện của tinh linh ta tự mình hướng tinh linh vương giải thích, tái phái người đem mười tinh linh kia đưa trở về đi. Tên Ngải Khẳng chết tiệt.” 

“Lý gia của ngươi ra sao? Lý lão gia tử có khỏe không?” 

“Đương thiên buổi tối hôm đó mấy nhân vật chủ chốt đều đã đương trường tử vong, bàn chi nhất hệ cũng đã được thanh trừ, những người còn lại ta còn không để ở trong mắt. Lão cha của ta khi biết được bọn họ tham gia tạo phản rất sinh khí a, không nhắc đến ngươi, yên tâm đi. Hảo, ta bây giờ đi làm.” Liền chạy nhanh ra ngoại môn, chuyện phiền toái còn rất nhiều, đi tới đại môn đột nhiên lại quay đầu lại bổ sung nói “Ngự Thiên, ngươi còn chưa nói như thế nào hội trở nên trẻ ra a, làn da như thế nào hội hảo như vậy, chúng ta là hảo huynh đệ, hãy dạy cho ta đi.” Kết quả nhìn thấy người kia khuôn mặt càng hắc liền nhanh chóng ly khai. 

Long Ngự Thiên nhìn Long Nguyệt Thanh đang ở một bên cười đến vui vẻ, kéo y lại hung hăng ở trên thần thượng của y trác một ngụm, nhìn khuôn mặt của y bắt đầu phiếm hồng mới cười rộ lên “Cho ngươi cùng Nguyên Triết dám giễu cợt ta, đây là trừng phạt.” 

Yêu cầu bồi thường của Long Đằng rất nhanh được đưa tới tay Duy Khẳng Nhị hoàng tử, Kiệt Mỗ Duy Khẳng khí cực “Ba” một chút, cái bàn trước mặt trở thành bột phấn, thị vệ bên cạnh cũng không dám tiến lên, sợ cơn tức lại đốt tới người mình “Tên Ngải Khẳng kia rốt cuộc đã làm gì, lúc trước hắn không phải son sắt thề khẳng định có thể bắt sống Long Ngự Thiên sao, như thế nào cuối cùng ngược lại tự mình trúng bẫy. Nếu không phải hắn nói lúc trước một nhà Long gia đều tử trên tay hắn, ta căn bản quyết không đề nghị phụ hoàng xuất binh, đáng chết!” 

Hắn càng nghĩ càng buồn bực, nguyên lai phụ hoàng tối tin tưởng hắn, không chỉ có nhìn trúng thực lực của hắn, cũng nhìn trúng năng lực của hắn. Nguyên bản nghĩ muốn dựa vào nhóm người bí mật kia thông qua chiến tranh lần này vì Duy Khẳng thu thật lớn ích lợi, tiến thêm một bước tăng lên địa vị của hắn ở Duy Khẳng, giành được địa vị thái tử. Ai ngờ binh lực Long Đằng lại cường như vậy, bày ra đội hình ngay cả bọn họ đều nhìn không hiểu, cũng không có biện pháp phá giải, không công tổn thất thiệt nhiều nhân mạng. Hiện giờ hắn mới ý thức được hắn quá coi thường Long Đằng, quá coi thường Long Ngự Thiên, ban đầu nghĩ đến chính mình cùng Ngải Khẳng đối hắn thiết lập bẫy rập, hiện tại lại thành bọn họ bị bẫy. Một cái đế quốc mới thành lập hai mươi mấy năm như thế nào có thực lực lớn như vậy, hắn quả thực không thể tin được. 

Hiện tại trong quốc nội nghị luận về hắn nổi lên rất nhiều, ai nhượng hắn tổn thất nhiều binh lực như vậy, hiện tại một chút ưu đãi không có, còn phải nhượng ra hai tòa mỏ cấp Long Đằng khai thác mười năm, Duy Khẳng cũng không có thể không đáp ứng, nếu không sẽ có càng nhiều tướng sĩ Duy Khẳng bỏ mạng nơi này. Cả quốc nội đối hắn ý kiến hội càng lớn, ngay cả phụ hoàng sợ cũng hội đối hắn có cái nhìn khác đi. Vốn tưởng đã vững vàng vượt qua đại hoàng huynh, hiện tại lại mất đi ưu thế, tức chết hắn . 

Không, không được, hắn không thể chịu thua, không phải còn có bọn họ sao? Lực lượng sau lưng bọn họ hội càng mạnh, hảo hảo cùng bọn chúng hợp tác, hắn hoàn toàn còn có cơ hôi khôi phục lại cục diện. Hừ, Duy Khẳng là của hắn, Long Ngự Thiên hắn cũng sẽ đoạt được, ngươi càng cường đại ta càng có hứng thú. Trên mặt lộ vẻ chí tại tắc đắc (có ý chí nhất định sẽ làm được) cùng nhãn thần âm vụ. Long Đằng, chờ của ta trả thù đi. 

Ngày cuối năm, Ôn Tư Đặc cưỡi ma thú phi hành chạy về đế đô, mang về bản hiệp nghị ngừng chiến và bồi thường do Duy Khẳng cùng Long Đằng song phương ký kết. Duy Khẳng không cam lòng nhượng ra quyền khai thác hai tòa mỏ có số lượng khoáng sản phong phú trong mười năm, Long Đằng cao thấp đều cao hứng. 

“Ôn Tư Đặc, vất vả, hôm nay Thanh nhi cùng Ngải Địch đã chuẩn bị riêng cho ngươi một bữa vãn thiện phong phú. Hôm nay là này cuối năm, chúng ta hảo hảo tụ a.” Ôn Tư Đặc vốn xuất thân từ bình dân, không có thân gia bối cảnh gì, hắn cùng với hai người một đường phấn đấu cho tới đạt được vị trí hôm nay. Lại một lòng tập võ, vẫn chưa thành thân, vì vậy về nhà thu thập một chút liền trực tiếp đi tới Long Hoa điện. 

“Ngự Thiên, ngươi không sao chứ, nghe nói đêm đó rất nguy hiểm, không nghĩ tới Ngải Khẳng cư nhiên là độc thủ sau màn năm đó, thật khiến người ta ngoài ý muốn.” Ôn Tư Đặc có điểm vì bằng hữu lo lắng. 

Long Ngự Thiên đã không còn để ở trong lòng, nhìn hắn cười nói “Ngươi xem ta hiện tại không phải đang hảo hảo thôi, đừng lo lắng, hết thảy đều đã qua.” 

Ôn Tư Đặc nhìn ra lần này Long Ngự Thiên thật sự buông bỏ, thực vì hắn vui vẻ, trong đó không khỏi có tác dụng lớn nhất của Thanh nhi đi. 

“Tốt lắm, còn nói lời vô nghĩa gì a, không nhanh ngồi vào vị trí đi, đêm nay Tiểu Thanh Thanh chính là đại triển thân thủ a, nhanh lên nhanh lên.” Một bên Lý Nguyên Triết nhìn không được bọn họ hỗ động, thúc giục nói. 

Một hàng bảy người chẳng phân biệt tôn ti cùng nhau ngồi vây quanh một bàn mỹ thực, việc này trong vài năm đã muốn thành thông lệ. Long Ngự Thiên trước hết nâng chén mở màn “Năm nay là một năm tối bận rộn, kế hoạch nhiều năm, tuy có một số việc xảy ra ngoài ý muốn nhưng cuối cùng cũng thành công. Hai vị công lao đều phi thường lớn, cũng phi thường vất vả, mọi người trước cạn một ly!” Mọi người uống một hơi cạn sạch, sau đó cùng nhau hi hi ha ha ăn uống. 

Long Nguyệt Thanh thấy ăn đắc không sai biệt lắm, hướng mọi người mỉm cười nói “Các vị, ta đã chuẩn bị lễ vật cho các ngươi nga, mỗi người đều có, hiệu quả rất rõ rệt.” Lại đặc biệt hướng Lý Nguyên Triết nói “Nguyên Triết thúc thúc, ngươi không phải vẫn tò mò biến hóa của phụ hoàng trong mấy ngày nay sao? Ngươi cũng có thể làm được a.” 

“Thật sự, ta cũng có thể giống vậy? Thật tốt quá, Tiểu Thanh Thanh, mau cho ta xem là cái gì?” Lý Nguyên Triết vừa nghe liền trở nên hấp tấp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play