" Tiểu Thanh Thanh " Thanh âm từ Long Hoa điện truyền ra , vừa nghe đã biết người đến là ai , " Tiểu Thanh Thanh , Thanh Phong xan quán ở đế đô sắp hoàn công , chúng ta hôm nay đi xem thử một chút , ta chỉ mới xem qua bản vẽ của ngươi , còn chưa có xem thực cảnh đâu ." Lý Nguyên Triết kích động chạy vào .

Long Ngự Thiên nghe thấy vậy ngẩng đầu lên nhìn về  phía Long Nguyệt Thanh bên cạnh , " Thanh nhi muốn đi không ? Phụ hoàng còn chưa có hảo hảo đem Thanh nhi dạo qua đế đô đâu ."

" Tốt a ." Nhờ có sự cai trị của phụ hoàng mà đô thành phồn hoa không sai biệt lắm , sau khi hắn tiến cung , cũng không còn được thường xuyên chạy đến Ma Thú Sâm Lâm nữa , có thể ra ngoài để xem phong thổ nơi này , nghe nói còn có thể nhìn thấy Tinh Linh , nghĩ tới đây Long Nguyệt Thanh liền có hứng thú .

Vì thế , một hàng ba người cộng thêm Andy , Long Hành , lại thông báo cho Ôn Tư Đặc , chuẩn bị xuất phát , điều tránh cho phiền tối tất cả bọn họ đều thay đổi dung mạo của mình .

Dọc theo đường đi , Lý Nguyên Triết tẫn trách đảm nhận nhiệm vụ hướng dẫn lịch sử của đế đô cho Long Nguyệt Thanh cùng Andy vì lần đầu tham quan đế đô , giới thiệu cho bọn họ biết toàn bộ đế đô ~~ Thiên Long thành . Thiên Long thành từ trong ra ngoài chia làm ba tầng , tầng trong cùng là hoàng cung đế quốc , tầng ngoài cùng là nơi sinh sống của người bình dân , tầng trung gian là nơi ở của các quan lại cùng quý tộc quay chung quanh hoàng cung , đây là sắc lệnh của Áo Đặc đại lục  ~~ Cấp bậc sâm nghiêm . 

Ở ngoại vi tầng trung gian , là bốn kiến trúc to lớn đứng sừng sững vững chắc . Bao gồm Ma Pháp Sư nghiệp đoàn , Kiếm Sĩ nghiệp đoàn , Tổ Chức Dong Binh cùng Người Mạo Hiểm nghiệp đoàn , quay quanh bốn kiến trúc cao lớn sừng sững là đủ loại kiểu dáng cửa hàng cùng khách sạn , nhà hàng của bọn họ cũng được xây dựng trong này .

Sáu người đi đến khu buôn bán , Long Ngự Thiên lấy ra hai khỏa tử linh vô chủ ( 1 tử linh = 1000 kim tệ = 1000000 tiền đồng , gia đình của một người dân bình thường , một năm chỉ cần mười mấy kim tệ là đã đủ duy trì sinh hoạt ) ném cho Long Nguyệt Thanh cùng Andy , để bọn họ lấy máu sát nhận thân phận , " Thanh nhi , nhìn thấy thứ nào thích thì cứ mua , Andy cũng vậy , không cần khách khí ." Andy biết , số tiền này đối với đế vương cũng chẳng đáng là bao nên đành tiếp nhận .

" Cám ơn phụ thân ," ở bên ngoài không thể gọi là phụ hoàng , " Trong Long Hoa điện cũng không thiếu thứ gì , ta liền đi xem náo nhiệt ."

" Tiểu Thanh Thanh , chúng ta đi xem nhà hàng mới xây trước đi , sau đó lại từ từ đi dạo ." Người nọ vội vã nói.

Đoàn người đi vào Thanh Phong xan quán sắp hoàn công trước , trừ bỏ Long Nguyệt Thanh ra , những người khác đều bị hấp dẫn .

" Oa~~~ , Tiểu Thanh Thanh ta cũng không biết phải hình dung như thế nào nữa , thật to lớn , nhưng lại rất đẹp , đúng , là rất đẹp , làm cho thị giác người khác thật hưởng thụ , nhìn xem cửa sổ kia , cửa kia , đình kia , đồ án hoa văn cũng rất khác biệt , mái nhà kia tựa như Lôi Ưng giương cánh phi qua tường bay đi vậy , dùng cơm ở bên trong nhất định là thật thỏa mái ." Lý Nguyên Triết liên tục chậc chậc tán thưởng .

" Thật không tồi " Ôn Tư Đặc là đơn giản nhất , trong mắt lộ ra tán thưởng .

Bên ngoài Thanh Phong xan quán đã thu hút nhiều người vây xem , sôi nổi nghị luận kiến trúc mới nhưng lại rất thần kỳ này .

" Đây là sau a ? Đại lâu này thật đúng là đẹp a ." Một người trong đó hỏi .

" Ta nghe nói là nhà hàng chuẩn bị khai trương , nhưng không biết chủ nhân gia là ai ?" Một người khác trả lời , nhưng lại hỏi thêm một vấn đề mới .

" Hắc hắc , các ngươi chắc không biết đi , nhưng ta lại có một chút tin tức nga ." Một người ra vẻ thần bí nói , dừng lại nhìn mọi người xung quanh , quả nhiên một đám người bộ dạng vội vàng muốn biết chân tướng mà nhìn hắn , rất là thỏa mãn tâm hư vinh của hắn .

" Nói mau đi ,rốt cuộc là có tin tức gì ."  " Đúng vậy , nhanh nhanh nói nghe xem ."

" TA nghe nói người đứng sau lưng này rất lợi hại , một lần mở 10 gia điếm tại đế đô cùng các thành thị khác , nghe nói còn giống nhau như đúc , còn nghe đâu Lý gia cũng có phần trong đó ."

" Thật sao , hảo thần bí nga !"

" Thiết , vẫn là không biết chủ nhân gia là ai ."

Nghe những người này nghị luận mấy người nhìn nhau cười , ly khai hiện trường , ai cũng không chú ý tới họ .

" Xem ra  , chỉ mới đưa ra kiến trúc này mà đã oanh động như thế này rồi , đến khi nhà hàng chân chính khai trương , món ăn được bưng ra đến lúc đó khẳng định rất náo nhiệt ." Ôn Tư Đặc cảm thán nói .

" Đúng vậy , khoảng thời gian này tạo dư luận rất hữu hiệu  , hơn nữa chuyện càng thần bí , tâm hiếu kì của con người càng nặng ." Lý Nguyên Triết cảm khái .

" Phụ thân , đó là tinh linh sao ? Có hai cái tai nhọn nhọn này , bộ dáng lại rất được , a , đây là ải nhân đi ?" Long Nguyệt Thanh là lần đầu nhìn thấy chủng tộc này . 

" Đúng vậy , Thanh nhi , tinh linh là đứa con được thiên nhiên sủng ái , sinh ra đều rất xinh đẹp , là một chủng tộc sống hòa bình , lại rất thiện lương , trước kia bởi vì dung mạo xuất sắc cho nên trở thành sự độc chiếm của quý tộc , hiện tại chỉ có Long Đằng cấm việc bắt tinh linh làm nô lệ , cho nên mấy năm nay mới gặp được họ trên đường lớn ." Long Ngự Thiên vì Long Nguyệt Thanh mà giải thích , từ lúc xuất cung vẫn nắm tay của Long Nguyệt Thanh .

" Đó là do phụ thân lợi hại , trước kia ta cũng từng nghe mọi người nói phụ hoàng làm những việc này , là phụ hoàng đã cứu họ ." 

" Kì thật cũng là hai bên cùng nhau có lợi thôi , cứu bọ họ là đổi lấy cho Long Đằng ta được ổn định , không phải sao ?"

" Đó là do phụ thân tin mắt , nhìn xa trông rộng . Lịch sử của Áo ĐẶc đại lục chưa từng có một đế vương nào như vậy ." Là do nguyên nhân này nên hắn mới bội phục phụ hoàng hắn , làm điều mà người đi trước không dám làm .

" Ha ha , ta biết Thanh nhi là đang khen ta đi ."

Đoàn người lấy Long Nguyệt Thanh làm trung tâm, vừa đi vừa nói. Nhìn qua cửa hàng trang bị vũ khí, cũng chưa có món nào vừa mắt; ghé tới cửa hàng vật phẩm trang sức ma pháp, cảm thấy tố công không khéo không tinh xảo, chờ hắn đến Kim Đan kỳ tu ra chân hỏa có thể tạo ra thứ tốt hơn; cửa hàng trang phục cũng không cần vào, trong hoàng cung còn thiếu y phục sao? Phụ hoàng cấp cho hắn cả mấy rương y phục luôn ấy chứ. Đến cửa hàng rèn kiếm của Ải Nhân, tay nghề họ trên áo đại lục là tuyệt nhất, có thể không theo kịp thủ pháp tu chân luyện khí, nhưng lại nhặt được mấy quặng sắt hữu dụng, còn có một khối Không Minh Thạch, ở đại lục này không gian ma pháp đã thất truyền, không còn ai biết chế tác không gian giới chỉ, những thứ đang hiện hữu đều là được lưu lại từ thời cổ, rất ít ỏi, cho nên vô giá. Mấy người vẻ mặt cổ quái nhìn hắn không mua gì, ngược lại chọn mấy tảng đá kì lạ. Long Nguyệt Thanh thần bí cười cười, sau khi làm ra thành phẩm thì tiếp tục cho bọn hắn kinh hỉ đi.

Cuối cùng đi vào một cửa hàng ma sủng, chuyên bán ma thú noãn (noãn=trứng). Mua về lấy máu niệm chú lập khế ước ma pháp là có thể ấp ra ấu thú, ký kết khế ước. Trừ Ôn Tư Đặc có một đầu thiết bối giáp Long, những người kia đều không có ma sủng.

“Hoan nghênh quang lâm. Các vị khách quan, mời vào.” Điếm viên (nhân viên bán hàng) tinh mắt, nhìn ra mấy người kia y trứ (quần áo trang sức) bất phàm, nhiệt tình tiếp đón. “Xin hỏi mấy vị khách quan muốn ma thú noãn đẳng cấp yêu dạng (yêu dạng=hình dạng ma thú) ra sao?”

“Nơi này đẳng cấp cao nhất là cấp mấy?” Long Nguyệt Thanh hỏi.

“Cao nhất chính là một con hỏa sư cấp 7, khách nhân muốn nhìn sao?” Xem ra là khách hàng lớn nga.

“Thanh nhi muốn ma sủng sao? Trong nhà có a, nếu cần khi trở về cho ngươi chọn.” Ma thú noãn trong cung có cấp bậc cao hơn bên ngoài.

“Phụ thân, không cần, ta chỉ xem chút thôi.”

“Di, bên kia là cái gì?” Trên giá đỡ trong điếm sắp đầy ma thú noãn ghi rõ giá cả, từ mười mấy kim tệ đến mấy vạn tử kim tệ, Long Nguyệt Thanh thấy một góc khuất đầy ma thú noãn chất đống cùng một chỗ, không có giá cả, cũng không ghi rõ cấp bậc, liền hỏi.

Điếm viên thấy bọn hắn không có ý định mua gì, vẫn nhiệt tình giải thích với Long Nguyệt Thanh: “Đây đều là những ma thú noãn không đoán được cấp bậc do dong binh cùng mạo hiểm giả tìm được, để ở chỗ này gởi bán.

“Vậy không phải nói không chừng trong này sẽ có ma thú noãn cấp cao sao?” Long Nguyệt Thanh hỏi.

“Đúng vậy. Cái này khách nhân phải trông vào phán đoán của mình, ma thú noãn này mỗi cái có giá 100 kim tệ.”

Những người khác vừa nghe cũng xông tới, “Tiểu Thanh Thanh, ngươi thực sự muốn tìm sao? Vạn nhất chọn nhầm một ma thú cấp bậc thấp thì làm sao bây giờ? Khi đó sẽ không thay đổi được đâu.” Trừ ma thú triệu hoán sư, một người cả đời chỉ có thể kí kết với một ma thú.

“Ta xem qua trước một chút.” Long Nguyệt Thanh thuận miệng đáp trả, sau buông linh thức điều tra mấy cái ma thú noãn, tinh tế cảm nhận dao động trong đó, từ giữa đám ma thú noãn lấy ra ba cái, trong đó có một quả ảm đạm vô quang, “Phụ thân, ta muốn ba cái này.”

Điếm viên chỉ vào ma thú noãn xám xịt nói: “Tiểu công tử, cái này đã để trong điếm rất lâu, lúc trước là một đội dong binh tìm được trong một khu phế tích. Tiểu công tử xác định muốn mua nó sao?” Này chỉ là một cái tử noãn (trứng chết, trứng hư), vẫn tận tâm xác nhận với khách nhân.

“Vậy cứ mua đi.” Long Ngự Thiên cảm thấy nếu Thanh nhi muốn mua chắc chắn sẽ có lý do, vậy cứ mua đi, không cần phải quan tâm mấy chuyện đông tây. Lấy ra 300 kim tệ đưa cho điếm viên, cảm thấy thái độ mua bán của người này rất tốt. Xoay người cùng Thanh nhi rời đi.

Đến bên ngoài, Lý Nguyên Triết cấp bách hỏi han: “Tiểu Thanh Thanh, chẳng lẽ ngươi biết cấp bậc của mấy ma thú noãn này sao? Hơn nữa, cái kia giống như là tử noãn…”

Long Nguyệt Thanh liếc mắt nhìn bọn hắn một cái, tựa hồ họ cũng đang đợi hắn giải thích, hì hì cười: “Ta đương nhiên sẽ không làm chuyện lỗ vốn, yên tâm đi. Ba cái trứng này cấp cũng không thấp, trong đó có một con cấp 8, một con cấp 9. Còn cái này ta không đoán ra được cấp bậc, chỉ là cảm giác được cấp bậc hẳn không thua kém hai cái kia thôi, chính là cảm ứng được sức sống của nó đã rất suy yếu, ta sẽ nghĩ biện pháp giúp nó khôi phục, đến lúc đó lại nhìn nhìn xem là cấp bậc gì.”

“Thật a?” Nhãn tình mọi người đều sáng lên, nóng bỏng theo dõi ma thú noãn trong tay hắn. Cấp 9 a, chẳng phải thánh thú sao, trên đại lục chưa từng nghe ai bán thánh thú, hơn nữa chỉ với giá 100m kim tệ, nếu lão bản cửa hàng biết còn không hối hận chết sao.

Long Ngự Thiên nhanh chóng cắt đứt bọn hắn: “Ngừng! Muốn nói gì trở về rồi hãy nói, bây giờ còn đang trên đường, cận thận bị người khác chú ý tới. Giờ thì tìm chỗ ngồi một chút đi.” Mấy người biết nặng nhẹ, mạnh mẽ đè lại tâm tình hưng phấn của mình, hướng một xan quán gần nhất đi đến.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play