Ngày mùng 10, ngày nghỉ ngơi.

Khi Lâm Tử Thần vẫn còn đang ngáy o o, Kiều Hân Hân đã thu dọn nhà cửa một lượt từ sáng tinh mơ. Tới lúc cô thức giấc, Kiều Hân Hân cũng đã ra ngoài.

Trên bàn là bánh sandwich cùng sữa bò đã được chuẩn bị sẵn, kèm theo một tờ giấy viết: "Tôi ra quán bar nhé."

Gần đây, Kiều Hân Hân thường tìm Lý Mục để luyện tập từ 8 giờ tối trở đi, có đôi khi Lâm Tử Thần lo lắng vì không thấy cô ở nhà, nên đã yêu cầu cô tạo thành thói quen lưu lại một tờ giấy.

Hiện tại mới hơn 9 giờ sáng, Hân Hân đã phải đi rồi sao? Bình thường giờ này đều ở nhà vẽ tranh mà.

Chẳng mấy khi Lâm Tử Thần được nghỉ, cô vốn muốn rủ Kiều Hân Hân đi chơi, xem ra không khả thi lắm.

Thôi được, đã lâu rồi cô chưa tới phòng tập, nếu cứ tiếp tục như vậy thì sẽ phải thay một huấn luyện viên mới mất... Khụ khụ.

Kể từ sau lần trò chuyện với Lý Mục, Kiều Hân Hân trở thành khách quen của quán bar. Thời gian phát sóng trực tiếp của cô kéo dài từ mười hai giờ trưa tới tám giờ tối, để không trùng với thời gian làm việc, cô chỉ tới quán bar Lam Ngư tìm Lý Mục sau tám giờ tối.

Vì chuẩn bị cho lần phát sóng trực tiếp tử vong này, mỗi ngày cô đều huấn luyện hai tiếng trong thế giới giả lập. Cô chủ yếu luyện kỹ năng cận chiến cùng bắn súng, hiện tại những kỹ năng này đã tốt hơn trước rất nhiều.

Hơn 9 giờ sáng, cửa quán bar mở ngỏ, cậu nhân viên đang đứng ở trong quầy để luyện pha chế.

Sau khi thấy Kiều Hân Hân, cậu nở nụ cười xấu hổ: "Ông chủ đang ở trên tầng ạ."

"Ok."

Cậu bé không quá lớn tuổi, chỉ khoảng mười bảy mười tám, hình như cậu đã ngừng đi học.

Lý Mục nói giấc mơ của cậu là trở thành một nhà pha chế rượu. Cậu vẫn luôn làm việc tại quán bar Lam Ngư, buổi tối phụ trách việc tiếp khách, hiện đã là nhân viên lâu năm nên đang được Lý Mục dạy các cách pha chế rượu.

Ban ngày, khi không có khách, cậu có thể tùy ý luyện tập.

Lý Mục thực sự đối xử với cậu rất tốt, nơi vốn là kho hàng nhỏ ở tầng trên của quán bar đã được anh đổi thành phòng ngủ cho cậu.

Khi Kiều Hân Hân đẩy cửa vào thì thấy Lý Mục đang chơi trò chơi, trong miệng anh ngậm điếu thuốc, trông như một ông chú vô công rồi nghề.

Nghe thấy tiếng động, anh biết Kiều Hân Hân đã đến, thuận tay tắt thuốc lá đi.

Anh không quay đầu, nói: "Chờ tôi mười phút được không, chỉ mười phút thôi."

Có đôi khi, ngay cả Kiều Hân Hân cũng nhìn anh đến ngây ngẩn, ai lại nghĩ ông chủ quán bar bình thường nói năng làm việc tùy ý này là một người ngoài hành tinh cơ chứ?

Tại sao anh lại tới trái đất?

Lý Mục chưa bao giờ nói với Kiều Hân Hân về chuyện của mình, mà Kiều Hân Hân  cũng không hỏi.

Chơi xong một ván, Lý Mục duỗi lưng trên ghế. Theo thói quen, anh cầm một điếu thuốc, còn chưa đưa tới bên miệng thì chợt nhớ trong phòng còn có người.

"Anh muốn hút thì cứ hút đi."

Kiều Hân Hân biết Lý Mục thích hút thuốc, trên người anh có thoảng mùi thuốc nhàn nhạt.

Lý Mục cười nói: "Khói thuốc lá rất có hại cho sức khỏe của người khác."

Với thể chất đặc thù, anh hút nhiều cỡ nào cũng không chết. Kiều Hân Hân lại không như vậy, cô chỉ là một người bình thường, sinh trưởng ở trái đất.

Lý Mục đưa cuốn kịch bản màu đen mà mình luôn mang theo cho cô: "Vẫn là quy định cũ, cô nghiên cứu cốt truyện một chút đi. Đây là chương trình phát sóng tử vong thứ hai của cô, tôi nghĩ.. Cô có thể cho khán giả thấy thứ mà cô chưa cho họ xem qua."

"... Ví dụ như?"

"Kỹ xảo."

Kiều Hân Hân đổ mồ hôi.

Cô lật quyển kịch bản, lướt qua phim "Đảo Đầu Lâu", tiếp tục lật sang những trang sau.

"Anh cũng biết là tôi không giỏi cái đó mà."

"Đúng, tôi biết chứ... Thế nên tôi chỉ viết sơ sơ phần công lược thôi."

A? Kiều Hân Hân ngừng động tác trong tay, cô ngẩng đầu, lặp lại lời Lý Mục vừa nói ở trong đầu.

"Chỉ viết sơ sơ" nghĩa là...

Cô cúi đầu, đọc phần tóm tắt cốt truyện ở phía sau, câu chuyện quả thực cực kỳ đơn giản.

Các đầu mối chính là, thiếp lập con người, trật tự của cái chết, những việc cần chú ý và màn kết.

Phim chỉ có hai màn kết, hoặc là cô chết, hoặc là... Những người khác chết hết.

"Trò chơi giết chóc..."

Kiều Hân Hân đọc tên bộ phim, vì sao nhân vật trong đây lại quen thuộc thế nhỉ? Hình như cô đã gặp qua ở nơi nào rồi...

Lý Mục nhìn ra nghi vấn của cô, mở miệng nhắc nhở: "Tôi chỉ đổi tên một chút thôi, tên gốc của nó là "Cuộc chiến sinh tử" (Battle Royale)."

"A, đúng rồi!"

Cuộc chiến sinh tử! Cô nhớ ra rồi!

Mấy năm trước, cô đã từng xem bộ phim này, khi đó cô cực kỳ thích nó, xem liên tục ba lần không ngừng.

Có thể nói đây là bộ phim mà cô xem nhiều nhất, gần như ngang hàng với "Léon: Sát thủ chuyên nghiệp".

Kỳ thực cô đã từng hỏi Lý Mục, liệu có thể phát sóng trực tiếp "Léon: Sát thủ chuyên nghiệp" không, anh cự tuyệt cô, lý do nhân vật nữ chính quá trẻ và cốt truyện quá có hơi hướm ngôn tình.

Hiện tại, những bộ phim mà Lý Mục chọn cho Kiều Hân Hân đều kích thích và hấp dẫn vô cùng. Khác với "Đảo Đầu Lâu", bối cảnh "Cuộc chiến sinh tử" đơn giản nhưng khắc nghiệt, tàn khốc đẫm máu.

Bộ phim kể về một học sinh trung học năm ba trong một thế giới tương lai, vì không tuân theo kỷ luật nên bị trường học trục xuất tới một hòn đảo nhỏ thần bí, tiến hành "Trò chơi giết chóc".

Trong bộ phim có 42 học sinh, trên hòn đảo bị giám sát chặt chẽ, họ tàn sát lẫn nhau để giành lấy cơ hội sống sót duy nhất.

Lần đầu tiên xem bộ phim này, Kiều Hân Hân rất kinh ngạc, để rồi điên cuồng say mê những bộ phim tương tự. Ở bước đường cùng, nhân tính được bộc lộ vô cùng sắc bén.

Bạn mãi mãi không biết ai là người chết tiếp theo.

Bạn cũng mãi mãi không biết ai sẽ dùng phương thức tàn nhẫn nào để giết bạn.

Để sống sót trở về, bạn nhất định phải giết hết những người khác. Cho dù họ từng là khuê mật, là người yêu, là bạn ngồi cùng bàn, là bạn bè của bạn...

"Tôi nhớ kết thúc của bộ phim này..."

"Tôi đã sửa rồi." Lý Mục thoải mái tựa lưng lên ghế, anh nhìn Kiều Hân Hân rồi nói: "Để chương trình càng thêm kích thích, chỉ khi cô giết sạch người khác thì mới có thể sống. Kết cấu của bộ phim rất rời rạc, cô có thể phát huy tự do. Phim không có một cốt truyện cố định nào cả, vì tôi không lập thứ tự bỏ mạng của các học sinh. Vì thế, cô sẽ là người quyết định bọn họ chết lúc nào."

Khuôn mặt Kiều Hân Hân lộ vẻ khó xử: "Ý anh là tôi sẽ phải giết hết 41 người kia sao?"

"Cô đừng lo, đây chỉ là trò chơi thôi."

Phát sóng trực tiếp tử vong luôn tiến vào một thế giới giả lập, tất cả những nhân vật ở trong đều chỉ là số liệu.

Kiều Hân Hân hiểu rõ điểm này.

Chẳng trách... Chẳng trách gần đây Lý Mục luôn huấn luyện kỹ thuật bắn súng cùng cận chiến của cô, thì ra là để chuẩn bị cho bộ phim này.

Kỳ thực, khi còn ở trên đảo Đầu Lâu, Kiều Hân Hân cũng từng "giết người", nhưng bởi vì biết đây chỉ là giả nên cô không quá xúc động. Khi ấy, cô chỉ có ý chí muốn sống sót rất mãnh liệt mà thôi.

Bởi vì nếu cô chết thì phát sóng trực tiếp sẽ kết thúc.

Kiều Hân Hân than nhẹ một tiếng, cô nắm chặt kịch bản trong tay, lẩm bẩm: "Chưa chắc tôi đã là người chiến thắng duy nhất đâu..."

Cả lớp có những 42 người, trở thành người sống sót cuối cùng sẽ là việc cực kỳ khó khăn.

Cô chỉ hy vọng mình có thể chống chọi được ở giai đoạn sau...

Lý Mục an ủi: "Không sao đâu, loại phim này luôn nằm trong tình trạng căng thẳng, cô chỉ cần thỏa mãn khán giả vài lần là được. Đừng tạo áp lực lớn cho bản thân, cố gắng phát huy thật tốt vào."

"Tôi biết rồi." Kiều Hân Hân nói, "A, hôm nay có cần tập rượt trước không?"

"Không cần đâu."

"Ừm."

Lý Mục đã nói "Cuộc chiến sinh tử" có cốt truyện tự do chứ không cụ thể như trong phim King Kong. Bộ phim này vốn có nam chính, nhưng để làm nổi bật sự tồn tại của Kiều Hân Hân, Lý Mục đã xóa bỏ những tình tiết có liên quan giữa nam chính cùng nữ chính.

Thế nên, nam chính cũng là người Kiều Hân Hân phải giết.

"Cô có thể vào thế giới giả lập luyện kỹ thuật bắn súng trước, dành buổi chiều để nghỉ ngơi sau."

"Ok."

Lần phát sóng trực tiếp tử vong này nhất định sẽ tiêu hao rất nhiều thể lực, bởi vì câu chuyện trong phim kéo dài những ba ngày. Sau ba ngày, nếu không ai chiến thắng, chiếc vòng mà mọi người đeo trên cổ sẽ tự động phát nổ, kết thúc chương trình phát sóng trực tiếp.

Bị vây trong trạng thái cảnh giác suốt ba ngày nhất định sẽ rất mệt mỏi.

Cho dù Lý Mục không nói, Kiều Hân Hân cũng tự hiểu điều này. Cô định đi ngủ sau khi ăn trưa xong, gắng sức bảo toàn sức lực dồi dào.

Sau khi cô đến, Lý Mục tặng lại phòng của mình cho cô, bản thân xuống tầng chơi với Tiểu Mạc.

Gần đây kỹ thuật pha chế của Tiểu Mạc có chút tiến bộ, anh bảo Tiểu Mạc luyện tập nhiều hơn để quen tay hay việc.

*

Bảy giờ tối, phòng của Kiều Hân Hân lên sóng đúng giờ, khán giả ùn ùn kéo đến.

Từng hàng khen thưởng lướt qua màn hình, bởi vì hôm nay có phát sóng trực tiếp tử vong, rất nhiều người đã chờ từ sớm. Quản gia đổi tên phòng thành [Phát sóng trực tiếp tử vong: Cô ấy tới từ trái đất.]

Khi Kiều Hân Hân về đến nhà, Lâm Tử Thần còn chưa trở về. Cô vào phòng mình, nhẹ nhàng khóa cửa lại.

"Đã mang đủ vật dụng chưa?" Xuyên qua màn hình, chỉ có mình cô nghe được giọng của Lý Mục.

Kiều Hân Hân gật đầu.

Một khẩu súng không bao giờ hết đạn, vài thanh socola để bổ sung năng lượng, la bàn, đèn pin, cùng dao găm và bật lửa.

Tuy trong "Cuộc chiến sinh tử", mỗi người đều được chia cho một cái túi, bên trong chứa công cụ sinh tồn, nhưng không phải ai cũng có đồ tốt... Có những người sẽ nhận được loại vũ khí sinh tồn lừa người như giày, giấy, vân vân.

Nội dung chính của bộ phim nằm ở chỗ giết chóc, cô không thể mang những vật khác. Hơn nữa, nếu cô trang bị quá nhiều túi thì sẽ trở nên cồng kềnh, sẽ không thuận tiện khi cần hành động.

Vậy nên, lúc này cô vẫn mang ít đồ như cũ.

[Chủ kênh -- Tuy chỉ mới không thấy chị một ngày nhưng em rất nhớ chị đó!]

[Chủ kênh phải cố lên nhé! Nhất định lần phát sóng này cũng sẽ rất đặc sắc! Tôi tin ở cô!]

[Chủ kênh, lần này là bộ phim gì thế?]

Thấy câu hỏi của khán giả, Kiều Hân Hân đáp: "Cuộc chiến sinh tử."

Nếu nói chẳng có mấy người xem "Đảo Đầu Lâu", thì đối với những người yêu thích phim kinh dị mà nói, rõ ràng nhân khí của "Cuộc chiến sinh tử" rất cao.

Trong thể loại phim về trò chơi chém giết, "Cuộc chiến sinh tử" là bộ phim nổi bật nhất.

Rất nhiều hình ảnh và lời thoại trong phim đều thuộc hàng kinh điển, đặc biệt là trong chương trình "Trò chơi tử vong" mà mọi người hay xem, "Cuộc chiến sinh tử" là thế giới giả lập phổ biến nhất.

[A a a a a a a a giỏi quá!!]

[(Chảy nước miếng) Tôi thích nhất kiểu phim tàn sát lẫn nhau này!!]

[Khen thưởng khen thưởng khen thưởng khen thưởng, không uổng công tôi đợi lâu như vậy!]

[0- 0 Chỉ một người duy nhất sống sót trong phim này thôi nhỉ? Mới lần phát sóng tử vong thứ hai mà đã muốn chọn một bộ khó như vậy sao?]

[Dù thế nào, chủ kênh cũng phải cố lên cố lên cố lên nhé!!]

Một khung nhiệm vụ màu xanh nhạt nhảy ra trước mặt Kiều Hân Hân, trên đó viết -- [Có tiến vào thế giới trò chơi hay không?]

Cô không chút do dự chọn "Có".

Bảy giờ năm phút, Lý Mục đang ăn cơm. Thấy mũi hơi ngứa, anh đưa tay rút một tờ giấy ăn. Chính động tác nhỏ này đã khiến anh bỏ lỡ khung thông báo kia.

Sau khi Kiều Hân Hân chọn "Có", khung nhiệm vụ thứ hai nhảy ra ở trước mặt cô.

[Hệ thống đang tìm kiếm thế giới phù hợp nhất với bạn, xin hãy chờ trong giây lát...]

A, cái quỷ gì vậy?

Khi Kiều Hân Hân bước vào thế giới của "Đảo Đầu Lâu", công đoạn này không hề xuất hiện. Cô chỉ trực tiếp tiến vào thế giới giả lập, mà trước khi đi, Lý Mục đã điều chỉnh hết những gì bộ phim cần có.

[Sao tôi thấy cảnh này quen thế nhỉ?]

[Tôi cũng vậy.]

[100000000.]

[Tôi đã xem qua nhiều chương trình phát sóng trực tiếp tử vong nhưng chưa từng thấy thứ đó, những người bảo quen mắt đã từng nhìn thấy nó ở đâu thế?]

[Kích động quá! Không biết bộ phim này sẽ diễn biến ra sao nhỉ!]

[Tôi từng xem rồi, phim đẹp cực kỳ!]

Một thanh tiến độ xuất hiện trên khung nhiệm vụ ở trước mặt Kiều Hân Hân. Nhìn thanh tiến độ nhảy từ 1% tới 85%, không biết vì sao, tâm trạng cô dần trở nên căng thẳng.

Dường như bộ phim lần này không quá giống với "King Kong". Dù sao, cơ sở chính của bộ phim kia là ấm áp, lãng mạn, mà "Cuộc chiến sinh tử" lại không như vậy. Ở trong phim, nơi nơi tràn ngập sự tuyệt vọng.

Những học sinh kia chết theo rất nhiều kiểu, có vài người chết đặc biệt thê thảm.

Kiều Hân Hân bắt đầu điều chỉnh hô hấp, mà lúc này, cuối cùng Lý Mục cũng đã ăn cơm xong. Sau khi giao phó mọi chuyện ở quầy rượu, anh trực tiếp trở về phòng mình, từ giờ trở đi, không ai được phép lên tầng tìm anh nữa.

Về đến phòng, Lý Mục ngồi trên giường ngáp một cái. Anh tùy ý nhìn phòng phát sóng trực tiếp, đột nhiên, nét mặt anh cứng đờ.

Thanh tiến độ?

Phát sóng trực tiếp tử vong đâu cần thanh tiến độ?

Lý Mục lập tức mở trang quản lý. Anh bấm vào mục [Quản lý chủ kênh], trông thấy hai chữ "Tham gia" màu đỏ đằng sau tên của Kiều Hân Hân.

Tham gia?

Ngay lập tức, Lý Mục nghĩ tới động thái lớn mới xảy ra gần đây trong ngành phát sóng trực tiếp.

Tháng này, ba chương trình phát sóng trực tiếp lớn của hệ ngân hà đã liên kết lại để tạo nên một chương trình phát sóng trực tiếp tử vong chân thật, mà những người tham dự đều tự nguyện tham gia vì muốn nổi tiếng, hoặc có lẽ là để trải nghiệm.

Định nghĩa ban đầu của phát sóng trực tiếp tử vong vốn là bước vào thế giới phim kinh dị, cho khán giả thấy một không gian khác dựa theo cốt truyện của nhân vật chính.

Mà lần phát sóng trực tiếp tử vong này chính là sự kết hợp với chương trình "Trò chơi tử vong" nổi tiếng nhất, có tỉ lệ người xem cao nhất của kỷ nguyên mới, để chủ kênh thực sự tiến hành một bữa tiệc giết chóc.

"Trò chơi tử vong" thường được phát sóng vào ngày mùng 10 hàng tháng, lần này được dời sang ngày 11, căn cứ vào thế giới giả lập mà người báo danh chọn để triển khai hành trình máu tanh chân thật nhất.

Người chiến thắng của từng phó bản sẽ gia nhập trò chơi tử vong tiếp theo.

Không... Không thể nào!

Lý Mục phát hiện tay mình đã bắt đầu run lên, anh khẳng định mình không hề đăng ký cho Kiều Hân Hân. Thế nhưng, vì sao thông báo lại xuất hiện trong lý lịch của Kiều Hân Hân?

Nhất định Kiều Hân Hân đã chấp nhận lời mời khi anh đang ăn cơm...

Trong tình huống bình thường, nếu không đăng ký thì khung nhiệm vụ sẽ không xuất hiện mới đúng, là ai đã đăng ký thay Kiều Hân Hân?

Lý Mục biết lần này mình đã bị hại, xem ra Kiều Hân Hân đã biểu hiện quá mức hoa lệ trong lần phát sóng trực tiếp tử vong trước, khiến người khác cảm thấy bị uy hiếp, thế nên mới muốn mượn "Trò chơi tử vong" để giết Kiều Hân Hân.

Một khi những chủ kênh đã đăng ký tiến vào trò chơi tử vong, họ sẽ đấu đá sống chết với những người chơi tự nguyện đăng ký khác. Trong thế giới giả tưởng này, đói khát là thật, bị thương là thật, mất mạng lại càng thật!

Tất cả mọi thứ đều là thật! Một khi Kiều Hân Hân bị đối thủ sát hại, cô sẽ mất mạng trong thế giới giả lập, không thể trở về nữa!

Hủy bỏ! Hủy bỏ!

Lý Mục cố gắng trực tiếp can thiệp vào hồ sơ cá nhân của Kiều Hân Hân một cách tuyệt vọng, nhưng Kiều Hân Hân đã hoàn thành việc ghép cặp, hẳn là cô đang tiến vào cùng một thế giới với những người chơi khác.

Thanh tiến độ đã lên đến 99%.

Lý Mục biết mọi chuyện đã không thể vãn hồi, mà một khi Kiều Hân Hân tiến vào thế giới giả lập, cô sẽ mất liên lạc với anh! Anh gần như điên lên, hét lớn: "Hân Hân! Đây không phải là trò chơi!!"

Cái gì?

Thanh tiến độ biểu thị 100%.

Một giây sau, Kiều Hân Hân như bị người đánh vào gáy, trước mắt tối sầm, trực tiếp ngất xỉu.

Bên tai cô vẫn văng vẳng câu nói sau cùng của Lý Mục --

Đây không phải là trò chơi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play