Andy cùng với mấy vị bác sĩ có tiếng vội vàng đưa Chocolate vào phòng cấp cứu. Hai mươi tư tiếng trôi qua, căn phòng cấp cứu không hề có dấu hiệu tắt đi. Lại thêm hai tiếng nữa trôi tiếp, cuối cùng đèn cũng tắt hẳn. Một giường bệnh được đẩy ra, một cô gái với vẻ đẹp tựa như một nữ thần xuất hiện. Các vị bác sĩ ai cũng trông mệt mỏi, gương mặt ai cũng tràn đầy sự mệt mỏi do thức trắng đêm. Andy cũng không kém hơn so với những người bác sĩ còn lại. Gương mặt anh tiều tụy trông đến mệt mỏi nhưng bây giờ, thứ anh lo nhất chính là em gái của anh. Đúng lúc đó, điện thoại của anh vang lên.
" Niềm tin đã mất, giọt nước mắt cuốn kí ức anh chìm sâu
Tình về nơi đâu, cô đơn đôi chân lạc trôi giữa bầu trời
Màn đêm che dấu, từng khóc tối khuất lấp phía sau bờ môi
Tại vì anh thôi, yêu say mê nên đôi khi quá dại khờ
Nhắm mắt ơ thờ, anh không muốn lạc và trong nỗi đau này
Phía trước bây giờ ai đang nắm chặt bàn tay của em vậy...
Ai vậy???
Mông lung như một trò đùa
Anh xin giơ tay rút lui thôi
Do ai???
Trách ai bây giờ đây???
Uhhhhh
Chúng ta không thuộc về nhau
Chúng ta không thuộc về nhau
Em hãy cứ đi bên người mà em cần
Trái tim không thuộc về nhau
Giấc mơ không là của nhau
Xóa câu ca buồn chiều mưa
Anh lỡ xóa luôn yêu thương ngày xưa rồi
Chúng ta không thuộc về nhau ".
( Chúng ta không thuộc về nhau - Sơn Tùng M.TP)
- A lô - Andy mở điện thoại ra - Ánh nghe đây.
- Con trai, Chocolate sao rồi - Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của một người đàn ông lớn tuổi.
- Ba à - Andy ngạc nhiên vì anh biết tính cha mình như thế nào - Em ấy đã tạm thời qua cơn nguy hiểm.
- Có vấn đề gì không - Người đàn ông đó nói tiếp - Ta vẫn cần con bé để hoàn thành một số việc.
- Em ấy cần đưa sang nước ngoài để con có thể điều trị giúp cho trái tim của em ấy thưa cha. Và cho con hỏi, liệu ba còn loại thuốc XL - 320 không ạ - Andy nói
- Con cầm loại thuốc đó làm gì - Người đàn ông ngạc nhiên - Ở căn cứ của chúng ta vẫn còn nhiều lắm. Con sang thì ta sẽ bảo người đưa cho con. Đêm nay con đưa Chocolate lên phi cơ riêng ta sẽ đưa hai đứa đến Mỹ.
- Dạ thưa cha - Andy nói và giập máy.
Đêm hôm đó, một cô gái trong vô thức đã bỏ lại tất cả những gì mà bản thân cô yêu thích, căm ghét, đau đớn và thù hận để biến thành một con người vô cảm.
- Mùa xuân hai năm sau -
Tại máy bay từ Mỹ về đến sân bay Nội Bài. Hai chàng trai bước ra từ chỗ máy bay hạng nhất. Hai chàng trai lại mặc bộ quần áo đối diện nhau. Một người với vẻ ngoài mang nét lai Tây, mái tóc màu vàng kim, bộ quần áo hiệu channel màu trắng càng tôn thêm vẻ lịch lãm trang trọng đi cùng với gương mặt tỏa sáng như ánh nắng mặt trời. Người con trai còn lại thì đem đến cảm giác lạnh lẽo, mái tóc màu nâu đậm đi cùng với gương mặt hoàn toàn không có một vết xước. Bộ quần áo Gucci màu đen khiến người con trai vừa có cảm giác lạnh lẽo vừa khiến cho mọi người phải tánh xa. Nhìn thì mọi người dễ nhận ra hai người con trai đó có một điểm chung chính là làn da trắng và đôi mắt đỏ như máu. Sự xuất hiện của hai mỹ nam đã khiến cả sân bay tập trung rất đông, đến mức mà lực lượng bảo vệ ở sân bay đều được điều động để tránh có sự nhốn nháo. Trong lúc đó, hai chiếc BMW với hai màu trắng đen cũng xuất hiện. Hai chiếc ô tô này đứng chắn ngay trước hai chàng trai và trong chốc lát bóng dáng của hai người mỹ nam đó đã biến mất.
Trên chiếc xe ô tô màu đen, một cô gái với vẻ đẹp thần thánh hiện lên sau khi bỏ mái tóc giả đi.
- Tiểu thư - Người tài xế nói - Chúng ta sẽ đi đâu ạ.
- Biệt thự Death - Người con gái đó nói - Không được chậm trễ.
- Dạ - người tài xế quay lên và lái xe đi tiếp.
- Bây giờ sẽ là lúc mà gia tộc Akerman nói lời tạm biệt - Cô gái đó nở một nụ cười quỷ dị.
Hai người này là ai, chuyện gì đã xảy ra với Chocolate. Liệu mối thù của hai gia tộc có thể chấm dứt hay không. Mời mọi người đón xem chương sau.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT