" Vậy bây giờ nàng có thể cho gia biết, nàng muốn gì? Gia đều đáp ứng!"
Hoàng Chi Nhi trong tâm ngàn xoay vạn chuyển. Kế hoạch có lẽ cần sửa lại rồi. Tuy nhiên bây giờ không cần nôn nóng.
Gấp quá sẽ mất khôn. Ả cần một thời gian để sắp xếp lại ổn thõa.
Ả chân thành nói:
" Bây giờ không vội. Giang công tử hôm nay đến đây chỉ để ôn lại chuyện cũ chăng?"
Là thật.
Giang Dĩ Bác ôn hòa nói:
" Đúng vậy."
Vẻ mặt ả xẹt qua tia không vui. Chuyện này đáng lý là rất tốt nhưng nghĩ đến người hắn chân chính để ý ....thì ả thật sự nuốt không trôi. Một đứa con gái đáng sợ, nhạt nhẽo như vậy có gì hay chứ?
Nhưng vẫn mỉm cười vui vẻ nói:
" Thế thì gia có thể nể mặt tham dự yến tiệc với thiếp?!"
Vẫn nụ cười đó, hắn đáp:
" Đương nhiên. Không ngờ sau bao năm xa cách nàng lại học được bản lĩnh bậc này. Gia thật cao hứng."
Lần này sự đắc ý càng như được thổi gió, ả bày ra tư thế như một con phượng hoàng cao quý, ánh mắt cao ngạo nói:
" Thiếp như vậy mới có thể xứng với gia.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT