- Còn không phải sao?Nó là con của Quốc Anh,đương nhiên là cháu tao.Suốt thời gian qua,tao đã tìm hiểu kĩ về An Hương.Cũng biết được chuyện mày có thai ngay sau khi rời bỏ em tao.Mày cũng gọi nó bằng tên tiếng Việt,không phải vì nó là con của Quốc Anh thì gì? Mày có thể giấu mọi người chuyện An Hương,nhưng không thể giấu tao ! Trước khi làm chuyện này,tao đã theo dõi và điều trai kĩ lưỡng về mày và An Hương rồi.Haha....- Kevil cười lớn mỉa mai.
- Vậy...trong đám cưới của tôi...người mặc đồ kím mít đó...lag anh?
- Đúng !
Giờ thì cô hiểu..hôm đó cô không hề hoa mắt nhìn nhầm.
- Vậy trước đây tôi hay cảm giác bị theo dõi sau lưng,cũng là anh ?
- Không theo dõi mày sao tao có thể thực hiện kế hoạch ngày hôm nay ?- Kevil nhún vai cười.
Mie mất hồn một lúc,nhưng sau đó lại lấy lại tinh thần.Nói lớn.
- Nhưng anh nhầm rồi! An Hương không phải cháu anh! Nó là con của tôi và Abi.
Mie cương quyết khẳng định.
Kevil nhếch môi cười.Sau đó đi tới phía bàn trong góc tối gần đó,lấy ra một tờ giấy được gấp gọn.Hắn mở tờ giấy ra ngay ngắn,dơ lên trước mặt Mie.
- Nhìn đi.Mày còn chối vào đâu hả ?
Đó là giấy xét nghiệm....Phải! Kết quả xét nghiệm nói Quốc Anh và An Hương cùng một nhóm máu.Khiến Mie không chối vào đâu được.
Abi không màng đến cảm xúc của Mie,lấy điện thoại ra gọi cho hạ :
- Làm theo kế hoạch !
Nói xong,Kevil dập luôn máy.Mie lo sợ hắn vừa gọi cho tên thuộc hạ giữ An Hương,sai tên thuộc hạ đó làm gì con gái vội sợ hãi hỏi.
- Anh làm gì An Hương??
- Tao đã nói sẽ không làm hại cháu gái mình.Sao mày lắm lời vậy? - Kevil cau mày.
Mie dậy dụa lên.
- Vậy anh vừa sai người làm gì hả? Đồ chết dẫm thối tha ! Thả tôi ra !!
Kêvil không quan tâm đến những lời xỉ mạ của Mie.Chỉ nói một câu rồi bỏ đi.
- Để xem thằng chồng mày sẽ đi cứu mày hay cứu công ty.Haha....
_Lúc đó,ở khách sạn LOB_
Abi đứng trước ban công cửa kính,nhìn ra phía biển.Anh đã thay một bộ đồ tây trang lịch lãm màu đen,hai tay đút túi quần,mặt lạnh tanh.
" Reng....."
Điện thoại vang lớn phá đi không gian yên tĩnh,Abi bình thản nhấc máy.
- Nói .
Tên thuộc hạ trung thành của anh từ bên kia vội vội vàng vàng nói .
- Dạ...tôi đã điều tra theo tín hiệu từ điện thoại của phu nhânh,nhưng tín hiệu điện thoại của phu nhân lại đang ở
- Vậy...rốt cuộc An Hương đâu ? - Mie vừa khóc vừa nói.
- Tao đã giao nó cho một người trông nom rồi.Mày đừng lo,nó là cháu tao.Tao sẽ không làm hại nó!
- Còn không phải sao?Nó là con của Quốc Anh,đương nhiên là cháu tao.Suốt thời gian qua,tao đã tìm hiểu kĩ về An Hương.Cũng biết được chuyện mày có thai ngay sau khi rời bỏ em tao.Mày cũng gọi nó bằng tên tiếng Việt,không phải vì nó là con của Quốc Anh thì gì? Mày có thể giấu mọi người chuyện An Hương,nhưng không thể giấu tao ! Trước khi làm chuyện này,tao đã theo dõi và điều trai kĩ lưỡng về mày và An Hương rồi.Haha....- Kevil cười lớn mỉa mai.
- Vậy...trong đám cưới của tôi...người mặc đồ kín mít đó...là anh?
- Đúng !
Giờ thì cô hiểu..hôm đó cô không hề hoa mắt nhìn nhầm.
- Vậy trước đây tôi hay cảm giác bị theo dõi sau lưng,cũng là anh ?
- Không theo dõi mày sao tao có thể thực hiện kế hoạch ngày hôm nay ?- Kevil nhún vai cười.
Mie mất hồn một lúc,nhưng sau đó lại lấy lại tinh thần.Nói lớn.
- Nhưng anh nhầm rồi! An Hương không phải cháu anh! Nó là con của tôi và Abi.
Mie cương quyết khẳng định.
Kevil nhếch môi cười.Sau đó đi tới phía bàn trong góc tối gần đó,lấy ra một tờ giấy được gấp gọn.Hắn mở tờ giấy ra ngay ngắn,dơ lên trước mặt Mie.
- Nhìn đi.Mày còn chối vào đâu hả ?
Đó là giấy xét nghiệm....Phải! Kết quả xét nghiệm nói Quốc Anh và An Hương cùng một nhóm máu.Khiến Mie không chối vào đâu được.
Abi không màng đến cảm xúc của Mie,lấy điện thoại ra gọi cho hạ :
- Làm theo kế hoạch !
Nói xong,Kevil dập luôn máy.Mie lo sợ hắn vừa gọi cho tên thuộc hạ giữ An Hương,sai tên thuộc hạ đó làm gì con gái vội sợ hãi hỏi.
- Anh làm gì An Hương??
- Tao đã nói sẽ không làm hại cháu gái mình.Sao mày lắm lời vậy? - Kevil cau mày.
Mie dậy dụa lên.
- Vậy anh vừa sai người làm gì hả? Đồ chết dẫm thối tha ! Thả tôi ra !!
Kêvil không quan tâm đến những lời xỉ mạ của Mie.Chỉ nói một câu rồi bỏ đi.
- Để xem thằng chồng mày sẽ đi cứu mày hay cứu công ty.Haha....
_Lúc đó,ở khách sạn LOB_
Abi đứng trước ban công cửa kính,nhìn ra phía biển.Anh đã thay một bộ đồ tây trang lịch lãm màu đen,hai tay đút túi quần,mặt lạnh tanh.
" Reng....."
Điện thoại vang lớn phá đi không gian yên tĩnh,Abi bình thản nhấc máy.
- Nói .
Tên thuộc hạ trung thành của anh từ bên kia vội vội vàng vàng nói .
- Dạ...tôi đã điều tra theo tín hiệu từ điện thoại của phu nhânh,nhưng tín hiệu điện thoại của phu nhân lại phát ra từ một thùng rác công cộng.Hình như ai đó đã vứt điện thoại của phu nhân đi....
- Sai người tiếp tục tìm kiếm .
- Dạ !
Abi tắt máy.Khẽ nhíu mày lại.Nâng ly rượu đỏ trong tay lên nhấp một ngụm lớn.
Rốt cuộc Mie đi đâu? An Hương lúc này thế nào rồi ? Tại sao cô không nói không rằng gì với anh lại im lặng bỏ đi?
Điện thoại lại đổ chuông lần hai.Abi bắt máy.
- Tổng giám đốc !
Giọng nói của trợ lí công ty gấp gáp.
- Chuyện gì?
- Không hay rồi ! Công ty xảy ra chuyện...Ai đó đã rút trộm tiền của công ty.Cổ phiếu công ty lại đang giảm mạnh,các nhà tài trợ đều muốn từ bỏ không ai chịu giúp chúng ta.Giờ tình hình công ty đang rất loạn.Mọi người đều yêu cầu mở cuộc họp,phải có mặt tổng giám đốc.Tốc giám đốc mau về đây đi !!
- Tôi biết rồi ! - Anh lạnh nhạt trả lời.Sau đó quảng chiếc điện thoại xuống bàn.
Chết tiệt thật ! Lúc Mie đi đâu còn chưa rõ,công ty lại xảy ra chuyện.
Suốt mấy băm qua quản trị công ty,những chuyện giảm cổ phiếu hay bị trích quỹ xảy ra rất nhiều.Chỉ cần một câu điều tra có thể tìm lại số tiền bị mất,cổ phiếu cũng có thể tìm cách tăng trở lại.Nhưng điều làm Abi khó chịu lại là việc các nhà tài trợ đều muốn rút lui mà không chịu giúp đỡ.Tại sao có thể như vậy chứ ?
Ly rượu đỏ bị anh siết chặt.Sau đó kêu lewn một tiếng rồi vỡ vụn ra.Mảnh thủy tinh đâm vào da thịt khiến lìng bàn tay anh bắt đầu rỉ máu.Nhưng anh lại không cảm nhận được gì.Mặc kệ cho máu hòa với rượu chảy xuống.
- Tổng giám đốc...tay ông chảy máu....- Tên thuộc hạ đứng sau anh lo sợ thốt lên nhìn bàn tay anh.
Abi vẫn lạnh lùng.
- Chuẩn bị xe.Tôi phải về công ty !
*********************
Kevil tắt điện thoại.Đặt nó xuống bàn rồi ngồi phịch xuống ghế.Thở nhẹ nhõm.
- Haha...Chồng mày nó bỏ về thành phó K lo chuyện công ty của nó rồi.Nó sẽ không đi tìm mày nữa đâu.Haha...- Kevil cười sảng khoái.
- Không đúng ! Abi sẽ không bỏ đi như vậy.
- Thật nực cười.Nó có lý do gì mà phải đi tìm mày?Con cũng không phải con nó,phụ nữ đẹp xung qunh nó đầy.Nó cần gì đến một con đàn bà như mày?Nghe thuộc hạ của tao nói lúc đi nó còn rất tực giận mày.Chắc nó sẽ mặc sống chết của mày thôi.Haha.....
- Không ! Tôi không tin anh ! Abi sẽ không bỏ đi ! - Mie vẫn tin tưởng Abi.
Kevil không nói gì thêm.Lấy gì đó từ trong túi xách ra.Tiến lại gần phía Mie.Cô rất thông minh,nên lúc này có thể dễ dàng nhảna thứ trên tay Kevil.
- Anh muốn làm gì ?
- Mày nghĩ tao sẽ làm gì với thứ này ? - Vừa nói Kevil vừa kiểm tra lại kĩ lưỡng thứ đáng sợ trên tay.
Mie không trả lời.Chỉ im lặng thầm nghĩ đến kết cục của mình.
- Haha...thứ này sẽ khiến mày tan xáv mà không để lại dấu vết gì.Mà cho dù có để lại gì cũng sẽ bị trở thành mảnh vụn bị che lấp.
- Không.....Anh không thể làm vậy....- Mie sợ hãi nhìn quả boom trên tay Kevil - Nếu anh cho nổ tòa nhà này.Cảnh sát chắc chắn sẽ điều tra được là do anh...anh cũng sẽ sống trong tù đến hết đời !
- Haha...mày nghĩ tao làm mà không biết tính sao ? Ngày mai toà nhà này sẽ bị đập đi để xây lên một trung tâm giải trí.Cho dù dùng boom để nổ,tao cũng sẽ ép nhân viên nói là dùng boom để phá hủy tòa nhà.Mọi chuyện về mày,ngoài tao ra sẽ không ai biết .
Mie gần như không còn chút sắc thái gì nữa.Mặt trắng bệch nhìn người đàn ông đáng sợ trước mắt mình.
- Sáng mai thôi....Bùmmmm ! Mọi thứ sẽ tan thành mảnh vụn....
Vừa nói Kevil vừa dơ bàn tay to lớn lên ngước nhìn xưởng hoang sau đó bật cười lớn....
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT