Nó uể oải từ trên phòng bước xuống nhà , trên người chỉ là chiếc áo ngủ xatanh màu hồng mỏng manh .
_ Cô chủ !
Đám người giúp việc vừa thấy bàn chân nó ló dạng thì đã dừng ngay và cúi người chào .
_ Gì thế ?
Nó giật bắn người , nhà nó hôm nay ... sao đông thế ?
_ Kuni !!!
Nó đi sòng sọc vào bến , nơi Kuni đang chăm chút cho đĩa điểm tâm của nó .
_ Ủa ? Chị dậ rồi hả ? Còn sớm lắm , chị ngủ thêm tí nữa đi .
Kuni tươi cười nhìn nó , tay vuốt nhẹ những lọn tóc vương trên vai .
_ Sao nhà mình hôm nay đông người giúp việc thế ? Em kêu họ đến à ?
_ Em ? Đâu có , là chị gọi cho mợ 2 kêu đưa người qua mà !
Kuni xua xua tay nói .
_ Khi nào ??? Chị á ? Bộ thiệt hả ?
Nó rướn người lên ngang tầm Kuni chớp chớp mắt .
_ Ừm ... chẵng nhẽ em .
_ Lạ nhỉ ?
Nó nghiêng đầu khó hiểu rồi quay lưng đi , nhưng được nửa bước thì quay lại , như 1 thói quen , nó vươn lên mi 1 cái rõ kêu lên má Kuni , 1 kiểu chào pủi sáng thôi mà .
Lê thân lên phòng nó buông tự do người lên chiếc nệm nước óng ánh gần cửa sổ , vơ lấy chiếc điện thoại trên tủ , nó mở ra xem ....