Nó đứng khựng lại, lặng người, nhìn tiền bay tứ tung, bỗng chốc 2 bàn tay siết chặt đến nổi hiện lên những vết đỏ.Nó nhìn cậu khinh khi, nhếch mép, không nhanh không chậm cho cậu ta cái tát. Cậu lúc này trông thật thảm, nguyên cái mặt hotboy giờ chỉ còn lại vết 5 ngón tay của nó.Nó lườm cậu cháy cả mặt, quay lưng bỏ đi và không quên tặng cho cậu 1câu:
-"Cậu... đáng đánh "
Bảo thừ người trong vài giây và...
-"NHỎ KIA, CÓ GIỎI ĐỪNG CÓ CHẠY"
-"..."
-"Shit, đừng để ông bắt được mày, ông thề sẽ trả món nợ này".Cậu bực tức đá chân bình bịch vào gốc cây rồi ôm cái chân nhảy tưng tưng như thằng trốn trại. Nhật thì khỏi phải nói, cậu ta đang ôm bụng cười đến chảy nước mắt. Bảo lấy tay thoa thoa mặt rồi lôi Nhật ném vào xe.
-"Rầm, mày lái xe đi, tao lái nữa có án mạng đó"
Nhật nhanh chóng lái xe theo yêu cầu của Bảo miệng vẫn cười" hi hi ha ha" làm Bảo ngứa mắt nhưng không làm được gì cậu ta vì cậu đã đủ mất mặt rồi. Về phần nó lúc này đang ở tiệm thuốc tây, cú va chạm lúc nảy làm tay nó trầy tí xíu.(Nói thì nói vậy thôi chứ tay nó đau lắm, chỉ tại cái tên đầu heo kia hại nó ra nông nỗi này thôi )
Nó phóng đến trường bằng tốc độ ánh sáng, vừa đến cổng thì thấy bốn cái mặt đen thui đang nhìn chằm chằm nó. Thì ra là Anh, Thư, Huy, Châu. Nó khẽ rùng mình, thay đổi sắc mặt, cười hì hì rồi xua tay giải thích :
-" Tao có tí việc trên đường nên tới trễ, đã để chúng mày đợi lâu, tao xin lỗi nhé!"
-"..."
Thấy tụi bạn không phản ứng gì nó nó tiếp tục ra chiêu:
-" Thôi cũng sắp muộn học rồi, vào nhận lớp thôi"
Nó co cẳng chuồn thẳng nhưng tiếc thay định mệnh đã an bài, một mình nó đâu nhanh bằng 4 đứa, thế là....
-"Cốc..."nhỏ Anh kí đầu nó một phát rồi cả bọn đồng thanh :
-" Luật "giang hồ" cấm cãi, ra chơi tụi này đợi dưới căn tin, liệu mà bù đắp lỗi lầm đi, làm tụi này đợi dài cả cổ".
Mặt nó nhăn nhó như khỉ ăn ớt, khổ sở vô cùng. Lúc này Huy lại lên tiếng :
-"Anh em tụi tao lúc sáng chưa ăn gì cả...Anh, Thư chúng mày đã ăn gì chưa,?"
Tụi nó nháy mắt nhau,
-" Chưa ăn gì...chưa ăn gì cả... Lại phiền mày tốn tiền nữa rồi "
Cả bọn nhìn nó cười đểu, nó thảm rồi, nó không phải là không biết sức ăn của mấy đứa ranh này, tụi nó mà càng quét, có nước sập căn tin chứ chẳng chơi.Nó ngậm đắng nuốt cay gật đầu. Cả bọn reo lên một tiếng rồi kéo nó đi về phía phòng hiệu trưởng .
-"Cốc...cốc...Mời vào"
-"Chúng em chào thầy ạ"
-"À, chào các em, các em là học sinh mới phải không ?"
Thầy xoay ngừơi lại, đưa tay đẩy gọng kính nhìn tụi nó miểm cười. Cả bọn cúi gằm mặt như đợi lệnh. Trong suy nghĩ của nó lúc này là hàng ngàn sự phân tích cái giọng nói lúc nảy. "30 không trẻ hơn nữa 28, 25, 24, 20, không đúng, nhỏ hơn nữa... ".
-" Ha ha, các em không cần đa lễ"
" Phải không vậy trời, hiệu trưởng mà còn nói chuyện kiểu này, xem ra thì cũng không được bình thường mấy, lại còn trẻ vậy nữa, thật là tò mò quá, cái trường này chắc cũng không khá hơn trường cũ của tụi nó bao nhiêu, xem ra lần này mấy vị phụ huynh sai lầm không nhỏ, " tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa" rồi". Tụi nó ngước lên, trước mặt tụi nó bây giờ là một cậu học sinh có khuông mặt điển trai, dáng vẻ baby, nhưng mặt mày hết sức dở hơi đang nhìn tụi nó cười như khỉ. "Nham nhở thật nham nhở quá mà , phòng hiệu trưởng mà cũng đùa được, cái người này còn lợi hại hơn cả tụi nó". Cả bọn mắt chữ O mồm chữ A chưa kịp tiêu hóa cái sự kiện đặc sắc đang diễn ra thì....
-" Xin giới thiệu với mấy 'cưng' anh là Trần Minh Trí, hội trưởng hội học sinh của trừơng, hôm nay thay mặt toàn thể hội học sinh vinh dự tổ chức " Lễ nhập quan" ý lộn " Lễ nhập môn" cho mấy cưng...He he "
Sau màn giới thiệu ngoạn mục kia là hàng loạt tiếng vỗ tay, và điều gì đến cũng đến, người tụi nó bây giờ toàn là bông tuyết, nó nhắm mắt nghiến răng ken két , hít thở một hơi dài"nhẫn nhịn, phải nhẫn nhịn" nhưng không được rồi, tiếng hò hét làm nó điếc cả tai,và rồi....
-'' TRỜI ƠI LÀ TRỜI, DỪNG LẠI DÙM ĐI, MẤY NGƯỜI LÀM CÁI TRÒ KHỈ GÌ VẬY HẢ"
Tiếng hét công suất khủng của nó làm cho cả sân trường chấn động, mặt đất rung chuyển, chó mèo lông dựng ngược như lông nhím sonic, ai cũng nhắm mắt bịt tai, mọi hoạt động ngưng lại trong chốc lát...mọi con mắt lúc này đổ dồn về phía nó.
Nó rít một hơi qua kẽ răng vang lên tiếng "Shit", đảo mắt một lượt cho mọi người một cái nhìn " vô cùng thân thiện" làm ai cũng phải rùng mình, nổi cả " da ghiền ", cười một cách bất cần, thờ ơ buông một câu :
-" Nhìn gì mà nhìn, tôi đẹp lắm à"
Nó tiến lại chỗ Minh Trí đang đứng, nhìn cậu nhíu mày, cậu vô thức lùi lại vài bước, nó càng tiến tới, cậu nuốt nước miếng ừng ực:
-" Có...có...có gì ...từ từ thương...thương lượng nhé...é...é..."
-" Anh...coi chừng đó"
Nó vừa nói vừa giơ tay làm động tác đánh, Trí lấy tay đỡ trán làm nó buồn cười, hạ tay xuống, lấy chân đá "bịch" vào cái bàn làm Trí giật mình, nó "Xì" một tiếng rõ dài rồi bỏ đi. Cả nhóm đi theo nó ra ngoài.Không khí trong phòng lúc này dịu đi vài phần, Trí thở phào, mấy người trong phòng lúc này nhìn nhau và.....
-" Ha ha ha...Lần đầu tiên tao thấy thằng Trí bị lép vế như vậy, không ngờ nhỏ đó lợi hại như vậy, Tao tưởng trên đời này có mỗi thằng Bảo trị được mày thôi chứ, ha ha ha..."
Nam "3D" lớp phó lên tiếng, Mặt Trí đen thui, kí đầu Nam một phát rõ đau.
-"Mày...im miệng ngay... nếu không muốn bị tao làm thịt "
Nam làm mặt ma, lè lưỡi trêu Trí,cười lớn chạy ra khỏi phòng.Trí nghiến răng nghiến lợi:
-" THẰNG QUỸ KIA, MÀY ĐỨNG LẠI CHO ÔNG...."
Hai người rượt nhau chạy khắp sân trường, mấy thánh trong phòng nhìn theo chỉ biết lắc đầu... " đúng là cái đồ trẻ con, 18 tuổi đầu rồi mà cứ như con nít"...
Xong chap 6
Chap này hơi ngắn mong m.n thông cảm, tạm thời tác giả không có máy tính nên sẽ lâu ra chap một tí, mọi người đừng bơ truyện của tui nhé!!!
Chúc mọi người đọc truyện vui...
????????????
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT