Chúng tôi nhận được lời chúc phúc của tất cả những vị khách trong quán. Có thể họ chúc mừng thật lòng, cũng có thể chỉ là hùa theo đám đông. Nhưng mà chúng tôi cũng không bận tâm, họ là họ và chúng tôi là chúng tôi.

Linh Chi có lẽ là người duy nhất trong hội bạn của tôi kinh ngạc. Tôi lại có chút xấu hổ với em ấy vì đã không nói cho em ấy biết sớm hơn. Nhưng mà Linh Chi cũng không trách cứ gì tôi cả, em ấy còn đang chìm đắm trong suy nghĩ của mình. Em ấy vốn đã là một shipper của GilenChi nên khi biết chuyện chúng tôi yêu nhau em ấy còn hạnh phúc hơn cả việc em ấy có người yêu nữa. Suốt cả buổi cứ hỏi đi hỏi lại rằng chuyện này có thật không, em ấy không nghe nhầm chứ. Tôi cũng không biết nói làm sao với em ấy luôn..

Nửa đêm chúng tôi mới ra về. Mỗi người tự bắt xe về nhà. Chị Khánh Trang thì được chồng tới đón, anh ấy có một cuộc hẹn với khách hàng nên không thể có mặt trong bữa tiệc của chúng tôi được..

Gil và tôi cùng nhau trở về nhà.

Bởi vì đã rất trễ nên tôi không cho Gil xuống taxi mà bắt cậu ấy trở về luôn. Gil dù không muốn nhưng cũng không dám trái ý tôi, tôi mỉm cười rồi vuốt một bên má của cậu ấy và nói.

- Ngoan, về tới nhà nhớ gọi cho em luôn nhé.

Tài xế taxi cũng có chút tò mò nhìn chúng tôi nhưng tôi không bận tâm. Tôi nhìn theo chiếc xe chạy đi rồi mới quay vào nhà..

Bốn năm sống ở Mỹ cảm thấy rất dài nhưng về tới nhà lại thấy mọi thứ cứ như chỉ mới hôm qua thôi.

Sáng hôm sau là chủ nhật. Ba mẹ đều được nghỉ, tôi cũng không ra ngoài mà ở nhà cùng ăn cơm với ba mẹ. Sau bữa cơm tôi và ba ngồi trò chuyện, khung cảnh khá quen thuộc giống như bốn năm trước nhưng không khí thì tốt hơn nhiều.

Trong khi ba không nói chuyện thì tôi lên tiếng trước. Tôi nói.

- Thưa ba. Đầu tháng sau con sẽ nộp đơn xin việc tại đài truyền hình thành phố.

Ba tôi dường như cũng đoán được cho nên ba không ngạc nhiên. Ba hỏi lại.

- Con đã suy nghĩ kỹ chưa.

Tôi kiên định đáp.

- Con đã nghĩ rất kỹ rồi. Bốn năm trước,thậm chí là sớm hơn trước đó con đã quyết tâm rồi. Con nghĩ ba là người hiểu rõ tính cách của con nhất, bởi vì con giống ba nhất chính là ở tính cách.

Câu trả lời của tôi có bao hàm cả ý tứ về chuyện tình cảm giữa tôi và Gil. Ba tôi tất nhiên cũng hiểu được ẩn ý đó.Ba hơi trầm tư một chút rồi mới nói.

- Con giờ cũng không còn nhỏ nữa. Có những chuyện ba mẹ cũng không quản được con nữa, ba mẹ chỉ có mình con là con nên luôn hi vọng con có cuộc sống tốt nhất. Nếu chọn lựa này khiến con hạnh phúc ba mẹ sẽ không ngăn cản nữa, ba mẹ không muốn chuyện của bốn năm trước lập lại nữa. Ba mẹ không muốn mất đi con..

Tôi xúc động khẽ nắm chặt tay rồi nói.

- Con cám ơn ba và mẹ. Con hứa sẽ sống thật hạnh phúc, nhất định sẽ không khiến ba mẹ phải lo lắng cho mình.

Mẹ tôi có lẽ cũng đã nghe hết cuộc trò chuyện của tôi và ba nên mẹ đi ra ngồi xuống cạnh ba rồi nói.

- Bốn năm qua con đi du học, tin tức cũng chẳng có bao nhiêu. Nhiều lúc ba mẹ thực sự sợ hãi con có khi nào không trở về nữa. Gil thì lại thường xuyên ghé qua cùng mẹ trò chuyện, an ủi mẹ, chăm sóc cho mẹ. Mẹ thực sự bị con bé làm cho cảm động. Mẹ không cần gì cả, chỉ cần con của mẹ sống vui vẻ thôi.

Tôi chạy lại bên mẹ và ôm lấy cả ba và mẹ rồi nức nở nói.

- Con cám ơn ba mẹ. Cám ơn ba mẹ đã hiểu và ủng hộ con. Cuộc đời con hạnh phúc nhất là được làm con của ba mẹ..

Ba mẹ cười hiền rồi khẽ vuốt mái tóc của tôi. Mẹ nói..

- Ba mẹ cũng hạnh phúc khi có con là con trong cuộc đời này. Ba mẹ luôn tự hào về con..

Chiều hôm ấy tôi nói cho Gil biết chuyện ba mẹ đã đồng ý mối quan hệ của hai đứa. Gil đã rất vui mừng, bởi vì đang phải ghi hình cho trương trình của mình nên Gil không thể chạy ngay tới nhà tôi được nhưng tối đó cậu ấy cũng tới. Gil mua tặng ba mẹ tôi rất nhiều quà,cả nhà chúng tôi cùng ăn tối với nhau. Không khí rất ấm cúng vui vẻ.

Sau khi ăn tối xong cả nhà cùng trò chuyện. Ba tôi khi ấy đã hỏi Gil..

- Tuy đã đồng ý quan hệ của hai đứa nhưng cô chú muốn biết rõ về phía gia đình của cháu. Chú nghe nói ba cháu vẫn không ủng hộ cháu..

Gil bình tĩnh đáp lại.

- Thưa chú, đúng là ba cháu trước đây chưa chấp nhận được chuyện của cháu nhưng hiện tại đã hoàn toàn chấp nhận rồi ạ. Mẹ cháu thì ủng hộ cháu từ lâu rồi, cháu sẽ thưa với ba mẹ để ba mẹ cháu gặp cô chú cùng nói chuyện. Cháu sẽ không để cho Chi thiệt thòi bất cứ một nghi thức nào của một cô gái. Chúng cháu sẽ kết hôn,nếu cần giấy chứng nhận hôn nhân cháu sẽ sang nước ngoài đăng ký.

Ba tôi khẽ gật đầu rồi nói.

- Chuyện hôn nhân cô chú sẽ không quá khắt khe, tùy ở hai đứa. Nhưng chuyện hai bên ba mẹ gặp nhau thì buộc phải có. Cô chú không muốn Chi phải thiệt thòi ngay cả ở những lễ tiết nhỏ này.

Gil nghiêm túc đáp.

- Cháu hiểu rồi. Cháu cám ơn cô chú đã đồng ý mối quan hệ của chúng cháu. Cháu xin hứa sẽ chăm sóc Chi thật tốt, cả đời cũng không khiến em ấy buồn lòng.

Ba mẹ tôi cũng gật đầu hài lòng. Sau cùng mẹ tôi còn nhắc khéo Gil phải gọi cả hai là ba mẹ giống tôi. Gil cũng nhanh nhảu thực hiện điều đó, nghe Gil gọi ba mẹ tôi là ba mẹ trong lòng tôi vô cùng ấm áp, hạnh phúc và cũng không thoát khỏi ngượng ngùng xấu hổ.

Đầu tháng mới tôi cũng nộp hồ sơ xin vào đài truyền hình thành phố. Với thành tích và kinh nghiệm lẫn ngoại hình của mình tôi cũng rất nhanh được nhận vào làm. Tôi được phân vào ban giải trí cùng với Gil, tổng biên tập sau khi biết tôi và Gil từng là bạn học và đã có ba năm dẫn chương trình cùng nhau ở trường nên rất vui vẻ và sắp xếp cho tôi được cùng Gil dẫn chung với nhau chương trình Gil đang đảm nhiệm.

Đối với tôi và Gil thì đó quả nhiên là một điều hạnh phúc nhất trên đời này. Buổi ghi hình đầu tiên tôi vẫn không tránh được cảm giác hồi hộp lo lắng của người mới. Bởi vì đây vẫn là lần đầu tiên tôi lên sóng truyền hình, từ việc trang phục cho tới make up rồi cả cách diễn đạt sao cho thật tự nhiên và ăn ý với Gil nữa..

Gil thấy tôi lo lắng thì liền nắm tay tôi rồi nói.

- Em không phải quá căng thẳng gì cả. Hãy thể hiện những gì tự nhiên nhất ở con người mình. Giống như ngày xưa chúng ta cùng dẫn chương trình phát thanh hay các sự kiện của trường đó. Gil tin em sẽ hoàn thành tốt mà..

Tôi nhìn Gil và cười khẽ. Có lẽ tôi thực sự đang tự làm khó mình, nhưng mà thật may mắn vì bên tôi vẫn có một người vừa thông minh vừa mạnh mẽ giúp đỡ tôi,động viên và mang đến cho tôi niềm tin. Chỉ cần có Gil bên cạnh thì mọi việc đều sẽ vượt qua được hết..

Buổi ghi hình đã kết thúc tốt đẹp. Đạo diễn khen tôi và Gil tương tác ăn ý với nhau. Cô em nhỏ Linh Chi vốn làm ở ban khác cũng chạy qua xem chúng tôi ghi hình và không quên khen hết lời. Mấy cô bạn của tôi cũng nhắn tin hỏi han và chúc mừng tôi. Họ hứa sẽ theo dõi tiết mục của chúng tôi, còn bắt tôi phải dẫn đi ăn khi tôi nhận được tháng lương đầu tiên nữa.Tôi chỉ biết mỉm cười, tại sao không cười cho được khi ở bên mình luôn có những người bạn thật tuyệt vời như vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play