Dù nghĩ gì muốn gì đi nữa thì tôi cũng đã chính thức nghỉ hè. Bởi vì thành tích học tôi đạt được mà ba mẹ vô cùng tự hào,cả nhà mở một bữa tiệc nhỏ cùng vui .

Con người ta nghỉ hè là du lịch khắp nơi nhưng với điều kiện kinh tế không phải quá dư dả như gia đình tôi thì điều đó là hi hữu. Cho nên kỳ nghỉ hè của tôi cũng không có gì đặc biệt,phụ giúp mẹ làm việc nhà và giết thời gian bằng việc ngủ nướng hay đôi khi cùng bạn học cũ la cà mấy quán hàng ăn vặt quen thuộc ngày xưa.

Ngồi cùng nhau nghe các bạn kể chuyện về trường học của họ. Những ngôi trường cởi mở hơn so với Angle nhiều, bởi vì là trường học phổ thông chuẩn của quốc gia nên có nam có nữ,ở đó có nhiều những mối tình học trò rất đẹp,thơ mộng như trong phim Hàn Quốc vậy. Tôi cũng nhận ra mình quá cứng nhắc khi cứ cho rằng tuổi 17 còn quá sớm để yêu đương,thật ra cũng là muộn cho một mối tình đầu.

Tôi nghe các bạn cũ nói về Cường,một cậu bạn học cùng tôi ngày trước. Khi đó Cường thích tôi,là một chàng công tử hào hoa nên cậu ta luôn muốn chứng tỏ bản thân với người khác. Ở cái tuổi 15 – 16 cậu ta tỏ ra chững chạc hơn các cậu nhóc cùng lớp nhiều. Khi ấy có nhiều bạn gái để ý cậu ta,nhưng cậu ta lại thích tôi,cũng bởi vì chuyện này mà tôi bị chú ý rất nhiều. Với Cường tôi giữ một khoảng cách nhất định,không tới mức yêu nhưng hơn một chút ở mức bạn,tôi quí cậu ta nhưng cảm thấy cậu ta là người quá phóng khoáng không hợp với mình. Giữa chúng tôi có một thời bị cả trường nghĩ là người yêu,rồi tới khi kết thúc năm học cũng tự nhiên mà tan rã. Tôi cũng từng nghĩ cậu ta chính là mối tình đầu nhưng khi Gil xuất hiện thì tôi mới chân chính hiểu rõ yêu là cảm giác thế nào,Gil là người đầu tiên đi vào trái tim tôi,là người đầu tiên chiếm trọn những nhớ thương khờ dại của tôi. Là một mối tình đầu đúng nghĩa,còn Cường,cậu ta giống như một người xa lạ,chúng tôi va chạm vào nhau trong một khoảnh khắc xô bồ của số mệnh,nhớ rõ mặt nhau một chút nhưng lại nhanh chóng bị bôi nhòa trong hàn ngàn vạn những khuôn mặt vẫn đi lướt qua nhau mỗi ngày.

Hai tuần sau đó tôi mới nhận được tin tức của ba cô bạn cùng phòng đã bặt vô âm tín của mình. Tường Vi và Linh Lan được gia đình cho đi du lịch,Minh Nguyệt ở nhà ngủ nướng cho thõa mãn suốt một năm qua phải dậy sớm đi học. Chúng tôi cùng nhau đi siêu thị,sau đó lại tới các cửa hàng đồ ăn vặt,rồi lại tới khu giải trí chơi trò chơi. Đi mấy ngày muốn mệt lả cả người,ba cô bạn lại trở về trạng thái biệt vô âm tín. Hẳn là lại ngủ nướng với ăn uống để lấy lại năng lượng rồi.

Còn có một người nữa cũng biệt vô âm tín. Là Gil, từ ngày nghỉ hè tài khoản facebook của Gil không cập nhật tin tức gì mới,cũng không nhắn cho tôi một cái tin nào. Dù nhiều lần tôi cũng định nhắn cho cậu ta trước nhưng thói quen không hay chủ động khiến tôi không làm được. Trước giờ vẫn là Gil chủ động quan tâm tôi nhiều hơn.

Tuần thứ ba của kỳ nghỉ hè tôi rốt cuộc phát hiện ra mình tăng ký. Lúc mặc chiếc áo thun ôm bó vào người phát hiện ra ngấn mỡ ngay bụng khiến tôi giống như gặp phải quỷ mà la toáng lên. Kết quả là tôi kiên trì không chịu ăn mấy món nhiều chất đạm và bánh ngọt cho dù đều là món tôi thích ăn nhất. Mẹ và ba dù đã hết lời thuyết phục là tôi không béo hơn chút nào nhưng tôi vẫn không dám ăn nhiều nữa. Nhiều hôm đêm đang ngủ đói quá mà dậy nhưng cũng chỉ có thể uống nước cho đỡ đói. Tôi không muốn sau hai tháng hè gặp lại Gil cậu ta sẽ nói tôi mập như gấu chuẩn bị ngủ đông.

Còn một tuần nữa là đến sinh nhật thứ 17 của tôi. Mẹ tôi từng nói bởi vì tôi sinh ra giữa mùa hè nên định đặt tên tôi là Hạ,nhưng sau không biết sao lại đổi thành Thùy Chi,có lẽ vì cái tên Hạ không được dịu dàng cho lắm. Nhưng mà sau này khi tôi càng lớn lên ba mẹ cũng phải chấp nhận một điều là cho dù đổi tên tôi thành Thùy Chi nhưng tính cách của tôi lại chẳng thùy mị chút nào. Nghịch ngợm,hậu đậu và cũng có chút bướng bỉnh nữa.

Khi nói với tôi về tiệc sinh nhật ba mẹ hỏi tôi mời nhiều bạn bè không. Thực ra sinh nhật hàng năm của tôi không mời nhiều bạn. Chỉ mời một vài đứa chơi thân,năm nay cũng chỉ thêm ba người bạn cùng phòng ở trường mới. Lúc này cũng phân vân không biết có nên mời Gil hay không, sau rất nhiều lần đắn đo tôi mới quyết tâm gửi cho cậu ta một tin nhắn. Nếu nhận được hồi âm tôi sẽ mời,nếu không thì thôi. Tôi nhắn.

” Cậu đang làm gì vậy. Nghỉ hè vui không”.

Đợi rất lâu mà không thấy hồi âm tôi có chút thất vọng. Nhưng mà tới gần mười giờ đêm thì lại có tin nhắn trả lời.

” Hôm nay đi chơi với mấy người bạn. Điện thoại cúp máy,cậu ngủ chưa”.

Tôi vui vẻ nhắn tin lại.

” Chưa,cậu giờ mới về à”

” Ừ. Giờ vẫn còn sớm mà”

” Giờ mà sớm nữa. Cậu vẫn còn là trẻ thành niên đấy”

” Lại bắt đầu giáo dục công dân đấy à. Mà hôm nay bỗng nhiên nhớ tới tôi à”.

” Cậu thì chắc không nhớ tôi là ai luôn rồi”.

” Ai nói. Ngày nào tôi cũng nhớ cậu”

” Nói xạo”.

” Thật mà”.

” Sao không nhắn tin cho tôi”

” Để cậu thoải mái nghỉ hè mà”

” Ngụy biện”

” Thật”.

” Tuần sau cậu có bận không”

” Chưa biết được. Có chuyện gì vậy”

” Cũng không có gì. Chỉ là nếu không bận thì tới dự sinh nhật tôi được không”.

” Sinh nhật cậu à. Tôi chắc chắn sẽ tới”

” Cám ơn cậu”

” Tôi phải cám ơn vì cậu đã mời tôi chứ”

” Vậy cậu nhớ tới nha”.

” Được”

” Ngủ ngon”

” Cậu cũng ngủ ngon”.

Bởi vì Gil đã nhận lời tham gia tiệc sinh nhật của mình nên tôi cảm thấy rất vui vẻ,nhưng cũng thấy lo lắng về việc mình sẽ mặc gì trong ngày hôm ấy. Sinh nhật hàng năm tôi cũng không chú trọng lắm tới chuyện này nhưng năm nay Gil sẽ tham gia. Với tôi mà nói thì chuyện này rất đặc biệt.

Sau nhiều lần suy nghĩ tôi cũng quyết tâm lấy một ít tiền trong tài khoản tiền tôi vẫn để giành hàng năm khi được lì xì của mình để mua một bộ váy mới. Dưới sự cố vấn của ba cô bạn cùng phòng tôi cũng chọn được một bộ khá dễ thương,váy màu trắng,dài tới gối,những đường xếp ly tinh tế khiến cho chiếc váy thêm phần mềm mại nữ tính. Nếu nói tới khiếm khuyết duy nhất có lẽ là chiếc váy khiến tôi có vẻ trưởng thành hơn một chút. Tuy nhiên tôi cũng tự an ủi mình rằng năm nay mình cũng đã 17 tuổi rồi mà.

…….

Các daiacma thân mến.

Thật cám ơn các bạn đã động viên nhưng mà tieuacma thẩ ra hết tuổi nghỉ hè từ lâu rồi..

Kỳ nghỉ vừa rồi là nghỉ phép và tieuacma vừa phải quay lại đi làm. Tớ qua tuổi vị thành niên và sắp nhập vào hàng ngũ bô lão rồi nhé..

Ps : Có daiacma nào mà biết nhiều nhiều về tính cách và sở thích của Gil và Chi mà thông qua các buổi fanmetting không. Kết bạn facebook với tieuacma và giúp tieuacma một chút. Để viết fic được hay hơn. Tieuacma chưa được gặp hai bạn ấy ngoài đời lần nào nên cũng không rõ lắm về tính cách hai bạn ấy. Cùng giúp đỡ nha..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play