Hôm nay là thứ hai cũng là ngày mà Rin phải đi học. Nhưng bây giờ cô
lại nằm ở trên giường và đang say giấc trong khi bây giờ là 8h sáng cũng là lúc mà người ta đi học.
Rin vẫn tiếp tục ngủ và không thèm để ý tới cái đồng hồ đang reng inh ỏi.
Đến 12h trưa, thì Rin mới dậy
_Haiz. Mệt quá! Ngủ chẳng được bao nhiêu. – Rin than thở khi vừa mới mở mắt sau đó thì đi vào nhà vệ sinh
Thật ra thì Rin chỉ ngủ được có 8h vì hôm qua Rin đánh nhau với Boss tới 4h sáng. Nên Rin vẫn còn mệt.
Căn phòng Rin ở là kí túc xá của khu B vì hôm qua Rin tới đây đã là
10h tối nên hiệu trưởng kêu Rin qua đây ở tạm. Chưa có ai biết đến sự
tồn tại của Rin hết ngoại trừ ông tài xế và hiệu trưởng vì hôm qua lúc
Rin tới thì mọi người đều ở trong phòng, còn hôm nay thì mọi người đều
đang đi học.
Sau khi làm vệ sinh cá nhân xong thì Rin ra ngoài kiếm cái gì đó ở ăn và cô hoàn toàn quên mất việc mình vì sao lại ở đây.
Hôm nay cô mặc khá là đơn giản. Một cái áo thun trắng, quần Jean xanh và thêm cái áo khoác đỏ nhạt vì Rin rất sợ đen da. Trên đầu thì đội một cái nón in hình game mà Rin chơi. Mang theo một cái ba lô,trong đó chỉ
có cái máy Nintendo và những thứ lặt vặt.
_Biết đi đâu bây giờ? – Rin vừa nói vừa nhìn bản đồ ở trong điện thoại
_À, đi ăn trước. – Rin lại tự nói với chính mình
Sau đó thì Rin vào một quán ăn nhanh ở gần đó.
Khi vừa kêu phục vụ thì người liền có vẻ hoảng sợ và cung kính Rin.
_Ka….Ka…..Kagamine-sama, ngài dùng gì? – Người phục vụ lắp bắp
《-sama là cách gọi cung kính. Thường dùng để gọi những quý ông, quý bà, tiểu thư, cậu chủ hay những người có địa vị cao.》
Thật ra thì người phục vụ đã bị lộn người. Anh ta tưởng Rin là
Kagamine Len người có S.C mạnh nhất thành phố vì hai người quá giống
nhau từ khuôn mặt đến nước da và cả màu tóc. Và vì hôm nay Rin mặc áo
khoác cộng vòng một của Rin không được lớn cho lắm nên anh ta không nhìn thấy vòng một của Rin với lại anh ta cũng không để ý đến.
_Hửm? Cậu biết tên tôi sao? – Rin thắc mắc vì đây là lần đầu tiên Rin gặp anh ta
_Hả? Ở đây ai mà không biết ngài. Cho hỏi ngài dùng gì? – anh phục vụ bàng hoàng vì nghe nói Kagamine Len không bao giờ nói quá ba từ và nhìn có vẻ thân thiện
_Hửm? Một phần cơm trứng. – Rin trả lời nhưng vẫn chưa hiểu cho lắm
“Mình nổi tiếng vậy sao? Mình mới ra đường có một tiếng đồng hồ thôi, mà mọi người đều biết mình. Haiz. Đúng là đẹp quá cũng khổ mà!”
Người phục vụ đem thức ăn lên cho Rin và Rin ăn một cách từ tốn.
Sau khi ăn thì Rin liền mở bản đồ ra và tìm đến quán game. Và khi vừa xác định được quán game thì Rin liền xách ba lô đi.
Khi gần đi ngang qua một con hẻm thì Rin nghe thấy
_CỨU. CỨU. CỨU TÔI VỚI. – một giọng nữa vang lên
Rin liền chạy vào bên trong hẻm, thì thấy ba tên con trai đang vây quanh một cô gái xinh đẹp với mái tóc màu hồng nhạt.
_Kêu đi. Bây giờ làm gì có đứa nào ở ngoài đường. Bây giờ chúng nó
đang ở trong cái trường Vocaloid gì đó rồi. Haha. – tên con trai đứng
đầu nói
_Các anh làm ơn tha cho tôi đi. Làm ơn….làm ơn đi mà. – cô gái tóc hồng nài nỉ
_Ể? Nếu như tha cho cô em thì tụi anh bắt em vô đây làm cái gì nhỉ? – tên con trai đứng đầu nói
_HAHAHAHA. Đại ca nói đúng. – hai tên khác tán thưởng
Rin tính chạy vào thì
_Ting. – tiếng máy chơi game của Rin vang lên
Mặc dù rất muốn cứu cô bạn đó nhưng Rin vẫn mở máy Nintendo ra xem coi có thông báo gì
“Bạn vừa nhận một tin nhắn mới.”
Rin nhấn nút đọc,
“Bạn vừa bị trừ 100 viên kim cương vì Boss mà bạn cá đã thua. Chúc bạn may mắn lần sau.”
Rin cầm cái máy mà tay rung rung
_CÁI…..CÁI…….CÁI GÌ? KHÔNG THỂ NÀO THUA ĐƯỢC. – Rin hét toáng lên
Mặt Rin lúc này rất tức giận, cô quay qua thì thấy ba tên kia nhìn
mình, còn cô bạn đã bị ba tên kia che mất nên không thể nhìn thấy Rin.
Và Rin nhớ ra là ba tên kia tính làm bậy với cô bạn đó.
Rin nhìn ba tên đó bằng ánh mắt căm hận như họ vừa làm mất 100 viên kim cương của Rin.
Rin xắn tay áo lên và hùng hổ bước vào, và Rin không thèm nói với bọn chúng câu nào. Thật ra thì khi vừa thấy Rin vào thì bọn chúng liền sợ
hãi vì tưởng Rin là Kagamine Len. Vì vậy Rin chỉ cần
_Binh.
_Bốp.
_Chát.
Thì bọn chúng liền nằm bẹp dưới đất. Trút được cơn giận Rin trả lại bình thường.
_Nè, bạn có sao không? – Rin vừa nói vừa đưa tay kéo cô bạn lên
_Mình không sao. Cám ơn………Ka……Ka……Kagamine-sama. Cậu…….cậu…….cậu———–
_Stop. Lại thêm một người nữa sao? Mình tên là Kagamine Rin. Cậu biết mình sao? – Rin hết sức thắc mắc
_Kagamine Rin? Ủa chứ cậu không phải là Kagamine Len sao? – cô bạn ngạc nhiên
_Kagamine Len? Là ai? Mình mới vừa tới đây nên không biết người này. – Rin nói
_Cậu không phải là Kagamine Len thật sao? – cô bạn vẫn chưa hết nghi ngờ
_THẬT. Mình tên là KA-GA-MI-NE R-I-N, RIN. Còn người kia thì mình
không biết. Được rồi. Cậu không sao thì tốt rồi. Mình đi đây. – Rin vừa
nói vừa quay người
_Khoan đã. Cám ơn cậu đã cứu mình. Mình tên là IA. Chúng……chúng ta làm…….bạn với nhau…..được không, Kagamine? – IA rụt rè nói
_Kêu mình là Rin được rồi. Ừm, được, dù sao mình cũng chưa có bạn.
Vậy từ giờ chúng ta sẽ là bạn của nhau IA. – Rin vui vẻ đáp lại.
IA cười thật tươi, IA cũng chưa có bạn ở đây, vì IA mới đây vào tháng trước hơn nữa IA rất nhút nhát.
_Ừm. Mình rất vui. – IA khoái chí
_À, bây giờ mình đi quán game đây. Cậu có muốn đi chung không? – Rin chợt nhớ ra vấn đề chính
_Quán game? Bộ cậu không đi học hả? – IA ngạc nhiên vì ít có học sinh nào ở đây mà thích chơi game
“Thôi chết. Quên mất. Làm sao bây giờ, lỡ ba mà biết được chắc mình
đi tu sớm quá! Mà giờ cũng trễ rồi với lại nghỉ một ngày chắc ba cũng
không biết đâu. Ừm. Quyết định vậy đi. Đi chơi game trước, rồi về tính
sau.”
_Nè, cậu không sao chứ? – IA hỏi khi thấy Rin thẫn thờ
_Ừm. Mà thôi mai mình mới đi học. Ủa bây giờ trễ rồi làm sao cậu vô trường được? – Rin thắc mắc vì bây giờ đã hơn 1h trưa
_À, mình mới vừa về quê lên nên ba mình đã xin trường cho mình vô trễ rồi. – IA giải thích
_Ừm. Vậy cậu đi học đi. Còn mình đi chơi game đây. Ngày mai hẹn gặp cậu ở trường. – nói xong Rin chạy đi
_Khoan đã. Cậu biết trường mình học——————
_VOCALOID. NGÀY MAI GẶP LẠI. BYE. – Rin vừa chạy vừa hét lớn vừa vẫy tay
Thật ra Rin biết IA học ở Vocaloid vì Rin thấy bộ đồng phục mà IA mặc giống với bộ Rin được phát hôm qua
IA đứng đó thắc mắc nhưng khi phát hiện đã trễ giờ thì cô liền chạy
tới trường. Còn Rin thì chạy ra quán game để lấy lại 100 viên kim cương
đã mất của mình.
……………………………………..
Tại thời điểm này ở một nơi khác, có một đám nữ sinh và nam sinh đang ngồi trong một căn phòng lớn nói chuyện với nhau,
_Nè, nè, biết tin gì chưa? – một nữ tên Taaka sinh lên tiếng hỏi
_Tin gì? Tin gì? – cả đám còn lại đồng thanh
_Ngày mai, Top 5 sẽ về đó. – Taaka nói với giọng hãnh diện
_Thật sao? Thật sao? – lại đồng thanh
_Mà có chắc không? Ai nói cậu biết vậy? – một nam sinh khác hỏi
_Chắc chắn 100% luôn. Mình vừa nghe trộm ở phòng hiệu trưởng đó. – Taaka
_YEAHHHH! VUI QUÁ. – cả phòng mừng rỡ
_CHÚNG TA MAU CHUẨN BỊ ĐI. – cả đám hô to
_Ừ. Chuẩn bị đi chắc Top 5 của chúng ta mệt lắm. – một nữ sinh nói
_Được rồi! Chúng ta sẽ làm như thế này…. – Taaka nói nhỏ với mọi người
Thật ra thì Top 5 vừa được Tổng thống gọi đến có việc cần giúp đỡ,
Top 5 đã đi cả tuần rồi. Và ngày mai bọn họ sẽ về. Nên tất cả mọi người
trong nhóm hay đúng hơn là là Câu lạc bộ V-K (Vocaloid – Kagamine).
《Câu lạc bộ: CLB》
CLB V-K được lấy theo tên trường và họ người đứng đầu thành phố.
Sau khi nghe xong thì tất cả mọi người trong phòng hô to
_ĐƯỢC. LÀM NHƯ VẬY ĐI. CHÚNG TA BẮT ĐẦU THÔI.
Sau đó thì mỗi người một việc để chuẩn bị đón Top 5 thành phố về.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT