Theo tiếng ngã xuống của quái vật trước mặt, A Lam ngã xuống đất, Đào tử thở dài.
“Chỉ có giết chết quái lấy kinh nghiệm, vô pháp thu được linh hồn. Xem ra là muốn ngươi tự thân động thủ toàn bộ rồi.”
Vừa rồi bọn họ chạy tới Trú chi nguyên bên ngoài Bối lạc ti thành, dự định giúp A Lam bắt vài con thiên kỳ thú cấp 37.
Thiên kỳ thú, 37 cấp. Toàn thân lông cuộn đỏ như máu hình thể như ngưu, trán có một cái sừng đen to lớn, trên lưng có đôi cánh màu xanh, tuy cấp không cao nhưng cũng có tiếng khó đối phó, nó sẽ không chủ động tấn công người chơi, nhưng một khi ngươi làm nó phát cáu, nó sẽ truy sát ngươi đến chân trời góc biển đến chết mới thôi,thậm chí còn có người chơi khoảng trên 40 cấp liền bởi không cẩn thận chọc tới mấy con quái này mà bị đuổi giết đến chết, loại quái công cao, huyết dày, kinh nghiệm cao này, thỉnh thoảng còn có thể rơi ra tiểu cực phẩm gì đó không tệ, có đủ tính chất đặc biệt khiến người chơi cấp thấp vừa yêu vừa hận, cũng là chiến hồn mà hoán hồn sư một lòng hồn tuyển.
Bọn họ ngay từ đầu vạch ra sách lược là: trước để Đào tử tìm con thiên kỳ thú nào đơn lẻ, cự ly xa dùng thuật đóng băng và băng trùy chậm rãi làm chậm tốc độ của nó, tiêu hao máu nó,vừa đánh vừa trốn, thẳng đến khi máu rớt gần hết, để A Lam xông lên dùng luyện hồn cho nó một kích cuối cùng, bắt đi linh hồn nó.
Chỉ tiếc, mong muốn là rất tốt đẹp, kế hoạch là rất hoàn mỹ, con đường là rất khúc khuỷu, hiện thực là rất tàn khốc…
Tất cả nguyện vọng chủ quan và chủ nghĩa kinh nghiệm tốt đẹp cùng điều kiện thực tế khách quan chính là trái ngược lẫn nhau, tất cả tưởng tượng đều không cách nào thực hiện .
Quái là bị chà đạp đến chết , cũng không thấy linh hồn. Vì vậy…kế hoạch vây bắt A cứ như vậy hoa hoa lệ lệ sanh non ~
“Có phải trình tự sai hay không a?” Đào tử chưa từ bỏ ý định.
“Đợi lát nữa ngươi đánh phát đầu tiên trước, sau đó ta tới đối phó.”
Kế hoạch vây bắt B —
A Lam đồng chí đáng thương thật sự rất xem thường tính cố chấp cùng kiên định trả thù của thiên kỳ thú. Sau khi cái búa nhỏ đáng yêu của A Lam đồng chí đáng yêu nhẹ nhàng phi lễ tiểu PP (aka ~ mông bộ phận đó ) đáng yêu một chút, thổi ra một cái hồng sắc -10, liền không nhìn đến pháp thuật công kích mãnh liệt của Đào tử, thẳng tuốt điên cuồng đuổi theo sau mông A Lam, ta húc ta húc ta húc húc húc !! A Lam đồng chí đáng thương ở phía trước mệt mỏi, tiểu Ngân thong dong theo phía sau xoay khắp nơi, thiên kỳ thú ở sau điên cuồng đuổi. Ba người(?) giống như xiên nướng ở trên Trú chi nguyên chạy loạn.
Thật vất vả, con thiên kỳ thú kia giết đỏ cả mắt rồi ,ở trước lúc phát sinh biến dị rốt cục ngã xuống.
Đào tử thất vọng mà thở dài.
“Xem ra vẫn không được a….”
A Lam chật vật gục trên đồng cỏ, máu chỉ còn lại có một chút, cả khuôn mặt cũng tái rồi, trên mặt trên tay đều là vết thương nhỏ, không ngừng rướm máu, một mạch thiếu chút nữa không thở nổi.
Tiểu Ngân bình yên vô sự, toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái giống như cuộc đại truy đuổi liều chết vừa rồi chỉ là đi dạo mát ở bên cạnh ngồi chồm hỗm xuống, nghiêng đầu nhìn vết thương của hắn.
“Vì sao thiên kỳ thú lại không công kích ngươi a?”
Tiểu Ngân đột nhiên vươn tay, nâng khuôn mặt A Lam.
“Ngươi….Ngươi muốn làm gì?” A Lam cứng nhắc . Sẽ không phải là đã đói bụng rồi đi ? Không nên ở chỗ này a! Bên cạnh còn có người đang nhìn a ! A Lam ở trong lòng tuyệt vọng mà hô to. Không có cách nào vừa mới bị thiên kỳ thú làm cho tê liệt, hiện tại ngay cả một ngón tay cũng không động nổi, càng đừng nói ngăn cản tiểu Ngân áp sát .
(Đào tử ở bên cạnh hai mắt lòe lòe phát sáng, tinh thần cực độ phấn khích,rốt cuộc đến lúc nàng nhìn được gì đó rồi, thật không uổng công nàng ở bên cạnh bọn họ lâu như vậy.Không nghĩ tới là tiểu Ngân chủ động a….Thật tốt quá, ở trên a! Tiểu Ngân, cứ như vậy “nhất cổ tác khí” ăn hắn!)
(Nhất cổ tác khí: một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm “Tả Truyện” Trang Công thập niên: ‘phu chiến, dũng khí dã. Nhất cổ tác khí, tái nhi suy, tam nhi kiệt’. Khi đánh trận dựa vào dũng khí, đánh một tiếng trống, dũng khí tăng lên, đánh hai tiếng trống, dũng khí suy giảm, đánh ba tiếng trống, dũng khí không còn. Sau này ví với người lúc đang hăng hái làm một mạch cho xong việc)
Môi phấn hồng của tiểu Ngân chậm rãi nhích lại gần, lại không phải rơi vào trên môi A Lam. Xúc cảm lạnh lạnh mềm mại rơi vào nơi hai má bị thương,hô hấp ấm áp ôn hòa lướt nhẹ trên mặt, sau đó là cảm giác ẩm ướt mà mềm mại cẩn thận ở trên vết thương chậm rãi lướt qua, khiến từ trong ngực hắn nổi lên một trận cảm giác ngứa ngáy tê dại, cơ thể như có dòng điện chạy qua…..
Đây, đây là….
Khuôn mặt A Lam “Đằng” một cái mà đỏ hết lên, toàn thân đều sụp đổ hoàn toàn. Cảm xúc ái muội mà vô cùng thân mật như thế này so với hôn hắn càng khiến cho hắn chân tay luống cuống, trong đầu nhất thời trống rỗng…
(Mỗ Đãi đã lâu không lên sân khấu: làm trò ái muội a… Trông mong đã lâu, rốt cục viết tới rồi…..Hài lòng mà lau đi giọt mồ hôi trên trán)
Không biết qua bao lâu, hơi thở ấm áp rốt cuộc chậm rãi dời đi,A Lam lúc này mới thở ra khẩu khí vẫn luôn kìm nén kia, trái tim kịch liệt đập trong lồng ngực,tiếng tim đập ngay cả Đào tư ở bên cạnh cũng nghe thấy được.
Vừa mới thả lỏng, không nghĩ tới tiểu Ngân lại nâng cánh tay bị thương của hắn lên, A Lam mạnh mẽ rút vào khẩu khí,chịu đủ kinh hách mà trừng lớn tùy ý quan sát một màn tình sắc trước mắt này…
Đầu lưỡi hồng nhạt mềm mại mang theo xúc cảm ấm áp ở vết thương trên cánh tay lúc trước chậm rãi liếm đi máu tươi tinh hồng, như là đang thưởng thức món ăn ngon nào đó, tiểu Ngân liếm tiên huyết như vậy trở nên cực kì yêu mị, con ngươi màu ngân lam mị hoặc mà khép lại một nửa, hoàn toàn không còn dáng vẻ ôn thuần nhu thuận ngày thường,ngược lại giống như yêu tinh hút máu trong đêm tối, mỹ lệ tà ác tràn đầy lực hấp dẫn chết người…
Con mắt A Lam không có cách nào dời đi, thẳng tắp mà nhìn đầu lưỡi phấn hồng linh hoạt cuốn lấy ngón tay hắn ở trong miệng phun ra nuốt vào,kích thích kì lạ mạnh mẽ xuyên thấu qua ngón tay truyền tới toàn thân.
Tiếp thu thị giác quá mức chấn động khiến A Lam thậm chí không phát hiện toàn bộ vết thương bị tiểu Ngân liếm qua đều nhanh chóng khép lại.
(Mỗ Đãi lại đi ra đoạt ống kính: đừng cho rằng bề ngoài tiểu Ngân đồng chí là mễ dụng sủng vật (aka ~ sủng vật tốn gạo a, đúng ko nhỉ?), ngoại trừ ăn đậu hũ A Lam đồng chí ra chẳng có cái công dụng gì a, lợi ích của tiểu Ngân đồng chí liền lập tức sẽ thể hiện ra ~)
Đột nhiên, một trận âm thanh kì quái vang lên.Mạnh mẽ làm thức tỉnh ba người.
“A…Là công hội có nhiệm vụ.”
Đào tử vẻ mặt như đưa đám,đang thấy cao hứng đâu, thật không muốn trở về, nhưng xuất phát từ tôn kính và yêu quý đối với hội trưởng nên không thể không trở về.
Vẻ mặt đáng tiếc mà nhìn A Lam đã giải trừ trạng thái tê liệt cùng với tiểu Ngân đã khôi phục bình thường từ mặt đất đứng lên.
“Ta còn có nhiệm vụ công hội, phải đi về rồi. Tổng bộ công hội của ta ở ngay Tạp nặc tư đốn thành, lúc rảnh rỗi tới chơi nga ~ a, thiếu chút nữa quên cho ngươi cái này…”
Lựa chọn ” Tiếp nhận” , A Lam mới nhìn đến Đào tử giao dịch cho hắn chính là một tấm thể, loại thẻ này ghi chép tất cả mọi tư liệu của người chơi,còn có thể cộng hưởng với người chơi sở hữu nó mở ra một số quyền lợi.
“Có tấm thẻ này ngươi có thể bất cứ lúc nào đến công hội tìm ta, có thể tự do ra vào công hội chúng ta nga. Được rồi, ta về trước đây, tiểu Lam Lam 88~”
“Hảo,tạm biệt.”
Nhìn theo Đào tử ly khai, A Lam mở tấm thẻ ra nhìn, mới phát hiện Đào tử vì nhiệm vụ công hội ,tên công hội vẫn luôn bị ẩn tàng nguyên lai là — ” Nữ hoàng lớp học “…
-π-|||
Dù sao chuyện bắt linh hồn những người khác cũng không giúp được, gấp cái gì, tra qua diễn đàn,A Lam quyết định mang theo tiểu Ngân đi thảo nguyên phía Tây Trú chi nguyên đánh tiểu quái cấp thấp.
Không có biện pháp ai bảo luyện hồn bây giờ mới chỉ có 2 cấp, (Vừa rồi đánh thiên kỳ thú thăng lên một cấp) lực công kích còn rất thấp.
Một đường đi tới, hai người yên lặng không nói gì. A Lam rất là xấu hổ, vẫn không dám quay đầu nhìn tiểu Ngân phía sau. Kỳ thực vừa rồi tiểu Ngân chỉ là giúp hắn chữa thương, tuy là dùng phương thức có chút… cái kia…, cũng không có làm sai cái gì ,mặc dù tiểu Ngân đã khôi phục lại thái độ bình thường, nhưng trải qua một màn ban nãy kia, hắn hiện tại thật sự là không có dũng khí nhìn lại khuôn mặt tiểu Ngân,hắn sợ vừa nhìn đến khuôn mặt hắn sẽ lại nhớ lại một màn ban nãy, càng sợ cái loại rung động không hiểu được này trong đáy lòng mình ….
A Lam tăng nhanh bước chân hướng rừng cây bên cạnh….
Hỏng bét ! Là đàn ong độc !
Vừa nãy mải suy nghĩ vẩn vơ, cũng không nhìn đường, không cẩn thận xông vào địa bàn của đàn ong độc!
Ong độc là quái cấp 22,to như ngón cái, màu xích hoàng, có nọc độc, ngoài độc năng có thể khiến người tê liệt, mù, trong thời gian ngắn liên tục mất máu. Tuy độc tính mạnh, nhưng tấn công thấp máu ít cũng không khó đối phó.
Có điều — loại quái này sở dĩ trở thành một trong những loại quái khiến người chơi đau đầu nhất trong trò chơi, thậm chí còn hơn cả Boss cuồng đột biến có chín cái mạng trên 60 cấp — Yêu miêu quái, nguyên nhân chính là — chúng nó luôn luôn là xuất động tập thể, nếu gặp phải thì quyết không chỉ một hai con, mà là hơn trăm nghìn con cùng vây đánh! Tuyệt đối cho ngươi gặp một lần diệt một lần,cho dù may mắn không chết cũng tuyệt không sống được, ngươi nghĩ giữa một bầy đầy nọc ong như vậy còn nguyên hình người sao,như vậy còn không chết ,quên đi…
A Lam đồng chí bất hạnh lần này ngay cả loại đàn ong độc kinh thiên địa, quỷ thần khiếp, người người nghe thấy gặp phải liền mất mạng này cũng gặp phải!!
Theo một tiếng hét thảm của A Lam, một đạo ánh sáng trắng chiếm lấy ý thức hắn…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT