Khi An tới nơi tập trung thì đã có Child và Nhi đang vui vẻ nói chuyện, cô em gái thì đang ngồi cúi người nghịch ngợm những chiếc lông mềm mượt của Sky. An ngẩn người khi nhìn thấy ánh mắt Child đang si mê ngắm nhìn em gái mình ‘ không phải chứ, cũng biết hình thái nhân vật của em mình rất đẹp, nhưng mới chỉ gặp nhau mấy tiếng ngắn ngủi đã si mê như vậy’. An nghĩ vậy, bèn chạy lại gần Nhi, kéo Nhi đi hướng khác bỏ mặc ánh mắt nghi ngờ của Child và ngạc nhiên của Nhi.

Lúc này, một lực đẩy Nhi ra, Child vội vàng chạy lại ôm Nhi tránh để Nhi hôn đất mẹ. Child trừng mắt cái người đẩy Nhi. An cũng giật mình nhìn tay mình bị kéo cả người vào ngực ai đó, An nghe được giọng nói đầy tức giận của thiếu nữ: “Trước mặt ta mà ngươi dám cầm tay người khác thân thiết như vậy sao? Ta không cho phép, nghe chưa?” Từ cuối cùng kéo dài âm tiết. Child như hiểu ra điều gì đó nhìn sang An đang bị ôm trọn vào trong lòng thiếu nữ, nhìn dáng vẻ luống cuống của An, Child nén cười đến mức sắp bị nội thương.

Nhi nhìn anh An đang cố giãy dụa mà không thoát được người kia thì không đành lòng, Nhi định tiến tới giải cứu anh trai thì nghe được Child bên cạnh nói:

“Đừng đi, người đó có lẽ là chị dâu của đệ đấy”. Lời này vừa nói ra, không chỉ hai anh em An ngẩn người mà Lăng cũng ngẩn người.

“Hả, chị dâu?” Nhi nhìn anh An rồi lại nhìn thiếu nữ: “Anh chưa bao giờ dẫn người yêu về nhà, hóa ra đây là chị dâu của em hả?”. Child gật đầu trả lời thay An: “Đúng là vậy”.

An nhìn hai đứa trẻ đang tự biên tự diễn mà đen mặt, đang định nói lời phản bác thì đã thấy Lăng nói: “Em là em của Tiểu Hắc Miêu?”

“Vâng ạ”. Nhi ngoan ngoãn trả lời.

Lúc này, Đông và Sơn cũng đã trở về. Trên người Đông vẫn nguyên bộ áo giáp nhưng trên người Sơn là mặt đen, quần áo thì rách rứa. Tất cả nhìn Sơn đầy ngạc nhiên.

“Dụ Thụ, có chuyện gì vậy?” Nghe tiếng Nhi, Sơn nước mắt long tròng định tố khổ thì Đông bên cạnh đã nói: “Còn sao nữa, bị một dàn công đuổi theo chứ sao, lúc thì là vương gia của Hắc Cuồng quốc, lúc thì binh lính, ngay cả Mã táp lõa đại nhân cũng góp phần. Ha ha” Nói tới đây Đông ôm bụng gập người cười vui vẻ. Sơn chừng mắt nhìn Đông nói: “Tớ nhất định phải khiếu nại với NPC thay đổi hình thái này”.

“Một khi nhận hình thái sẽ không được thay đổi nữa, trừ khi có thể leo lên phụ bản lục địa trung tâm”. Child mặt than một bên nói đúng trọng tâm. Nghe xong Sơn ảo não nắm vạt áo mình. Đông một bên vỗ vỗ vai.

“Được rồi, tập hợp chia sẻ hoàn thành nhiệm vụ chính thôi mọi người”. Child nói xong nhận được đồng tình của tất cả mọi người. Hộp thoại hiện lên trước mặt mọi người:

“Chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ chính, phần thường của nhiệm vụ chính là bản đồ phân bố thành trì của người chơi, level được thưởng + 3 (đối với người chơi dưới level 10).”

“Haha, mình đã cấp 7 rồi”. Sơn hào hứng nói

“Mình cấp 9”. Đông cũng nhìn cột level của mình nói

“ Mình cấp 10”. Nhi nhìn mọi người và báo cáo

“Tôi cấp 12”. Child nói

“Anh cấp 13”. An nói. Khi vừa nói xong mọi người đều nhìn An, ánh mắt thấy quái vật lần này không giành cho Child mà là giành cho An, An gãi mũi giải thích: “Là Lăng truyền cấp cho anh”.

“Ra là quà cưới”. Child nói một câu khiến ba bạn trẻ Đông, Sơn và Nhi nhìn sang với ánh mắt cầu giải thích.

“ Haha, nói đúng lắm, chính là quà cưới. Giờ tôi chính thức là người nhà của Tiểu Hắc Miêu”. Lăng vốn đứng một bên nãy giờ khi nghe thấy lời Child thì cười híp mắt cọ cọ ngực An nói. An cứng người rồi đẩy Lăng ra. An nhìn mọi người thì nhận được ánh mắt đã hiểu của mọi người:

“Không phải như mọi người nghĩ đâu, cô ta không phải là gì của anh cả”. Đáp lại lời giải thích của An là ánh mắt đã hiểu gian tình của hai người của tất cả mọi người. Ngoài ảo não thì vẫn là ảo não, đây là lời trong thâm tâm của An lúc này.

“Được rồi, chúng ta đi làm nốt nhiệm vụ diệt BOSS phụ bản nào.” Child nói, khi nhìn thấy Lăng thì hỏi: “Cô có tham gia với chúng tôi không?”

“Dĩ nhiên, tôi không thể để chồng mình một mình đi đánh quái thú được”. Lăng gật gù và gia nhập tổ đội với mọi người. “Tôi bảo này, khi đủ 10 người có thể thành lập Bang phái đấy, nhưng yêu cầu người chơi phải level 10 và xây dựng được thành trì mới có thể gia nhập bang phái, chúng ta có 6 người rồi, kiếm thêm 4 người đi”

“Được, cái đó bàn sau”. Child kích hoạt nhiệm vụ phụ bản. Nhiệm vụ phụ bản mở ra là một cái tháp, yêu cầu cần giải cứu công chúa tóc mây. Sơn lúc này cười cười nhìn Child và Nhi nói: “Giải cứu công chúa cần những hoàng tử rồi, ở đây chỉ có hai người là hoàng tử, mau theo lời thoại bảo nàng thả tóc xuống đi”.

Child nhìn sang Sơn và nói: “Xem ra Dụ Thụ một ngày không có Tổng Công thì không chịu được nhỉ, tôi mới có một người bạn Tổng Công, để tôi giới thiệu cho cậu nhé”. Mọi người cùng nhìn về phía Sơn đang mặt nhăn mày cáu cùng phá lên cười.

Theo sắp xếp của cả Child và An thì đội hình sẽ chia ra làm hai hướng, 1 hướng là đánh con rồng ngủ say của Phù thủy ở tầng hầm, 1 hướng là trèo lên tháp giải cứu Tóc Mây. Xét thể lực hiện có của mọi người thì Child, Nhi, Đông là đội 1 hướng con rồng. Còn lại Lăng, An và Sơn giải cứu Tóc Mây.

Khi tới gần cửa tầng một của tháp, tiếng Rồng ngâm vang vọng bốn phía, một con Rồng phương Tây xuất hiện với đôi cánh lớn. Nhìn con Rồng to hơn cả cái tháp đang bước từng bước đi ra, cả ba nuốt nước bọt “kiểu này tiêu diệt HP của nó hơi khó khăn đây”.

Ngay khi tất cả đang chuẩn bị tư thế chiến đấu thì một lần nữa lại bị một tràng cảnh khiến tất cả suýt nữa ngã ngửa. Một con Rồng đang bước đi đến gần mọi người bỗng ngồi xổm xuống, cúi đầu hạ thân mình xuống, một vật trắng nhảy lên trên đầu con Rồng. Mọi người nhìn kỹ thì thấy đó là Tiểu Xà, Tiểu Xà sau khi nhảy lên đầu Rồng thì hướng Nhi vẫy vẫy đuôi nhỏ của mình: “Chủ nhân, con rồng này bây giờ là thú cưỡi của Tiểu Xà, Chủ nhân có muốn lên ngồi trên lưng nó không?”

Child và Đông nhìn Nhi với vẻ mặt nghi ngờ: “Rốt cuộc con rắn của đệ từ đâu mà đệ có được vậy? Có vẻ nó là thú cưng cấp cao”. Child đặt ra nghi vấn nhìn Nhi.

Nhi vẻ mặt mù mờ trả lời: “Đệ không biết, khi tỉnh dậy đã thấy nó ở ngay bên cạnh đệ rồi” Nhi nhìn Child và hỏi: “Làm thế nào với con rồng to hơn cả tòa tháp bây giờ?”

Child nhìn con Rồng và bảo: “Đệ hỏi Tiểu Xà con rồng kia có thể thu nhỏ lại hay không, chắc là NPC có chức năng này.”

Nhi gật đầu rồi quay về phía Tiểu Xà, dùng mật âm nói chuyện với nó. Được một lúc, con rồng dần dần thu nhỏ và chỉ bé thành một con ngựa. Nhìn con rồng đi phía sau ngoan ngoãn như một con ngựa, ai cũng đỏ mắt nhìn.

Đoàn An nhìn thấy nhóm Nhi vừa mới đi đã quay lại thì vô cùng ngạc nhiên, khi nhìn con rồng sau khi thu nhỏ phía sau thì hai mắt như muốn rớt ra.

“Sao mới đi đã kiếm về được cái con vật có hình dáng như con Rồng thế kia?” An nhìn mọi người và hỏi.

“Chính xác là con Rồng trông tháp đấy.” Child trả lời. “Giờ đó là thú cưỡi của thú cưng của Hỗn huyết rồi”.

“Hả. Đúng là chó ngáp phải ruồi”. Sơn dùng luôn một thành ngữ để nói về sự việc này.

Nhi không có ý kiến gì với lời Sơn vừa nói, sự việc được giải quyết rất nhanh, cả bọn giải cứu Tóc Mây không gặp bất kỳ khó khăn gì. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ phụ bản, bởi vì không diệt trừ được NPC con rồng mà biến con rồng thành vật tư nhân nên cả bọn không nhận được vật phẩm đặc biệt gì ngoài mái tóc của Tóc Mây.

Cả bọn ném tóc cho Lăng với lý do: Lăng là thiếu nữ duy nhất trong nhóm, không đưa cho Lăng thì đưa cho ai. Lăng đen mặt khi nhìn thấy mái tóc vàng óng ả. Sau một hồi căng thẳng, tất cả mọi người đều phải chấp nhận việc cầm nắm tóc ném vào túi vật phẩm. An nhìn cái cảnh mọi người bị Lăng bắt nạt phải cất tóc đi mà cười cười, cô nàng này đứng là bưu hãn mà.

Khi rời khỏi không gian nhiệm vụ phụ bản, Child nói:

“Được rồi, những ai level 10 thì tiến hành xây dựng thành trì. Dụ thụ và Hesman thì để chế độ luyện công. Chúng ta đến giờ phải thoát game rồi. Hẹn mọi người ngày mai gặp mặt vào buổi tối nhé. Nếu không ai có ý kiến khác thì giải tán. Tạm biệt”.

Dứt lời, Child biến mặt trước mặt mọi người. Nhi cũng nói sẽ tới thành trì của mình xem trước rồi sẽ thoát game. Lúc này cả Sơn và Đông cũng chạy đi về tư nhân không gian để luyện công và thoát game. An tính chào Lăng để thoát game thì cô nàng kiên quyết không đồng ý, sau một hồi day dưa, An đành phải cho Lăng số điện thoại và địa chỉ nhà mình, An cảm thấy có lẽ mình sắp bán mình rồi. Nhưng nhìn vẻ Lăng ảo não nói chỉ có thể onl vào cuối tuần mà Lăng thì không thể mỗi ngày không nói chuyện với An. Sau một hồi lỗ tai bị tra tấn, sau khi bán thông tin bản thân xong, An ảo não thoát game trước mặt thiếu nữ Lăng.

……

Khi Nhi trở lại không gian tư nhân của mình thì thấy con mắt trên không trung to lớn của Gaia. Gaia nhìn Nhi xuất hiện thì nói:

“Chúc mừng người chơi đã đạt cấp 10. Bây giờ chức năng thành thị của người chơi đã được mở ra. Người chơi sẽ từ vị trí bản đồ thành thị của mình thực hiện các chức năng xây dựng. Mọi hướng dẫn đều được truyền tải tại hộp thoại xây dựng thành thị. Người chơi chọn chế độ tự động xây dựng. Đặc biệt Người chơi có thể sử dụng Hòn gạch phép thuật để làm cơ sở xây dựng thành thị. Bây giờ tôi sẽ chuyển hướng không gian cho người chơi tới không gian thành thị.”

Nhi mở mắt thấy một mảnh đất không sơ sài cây cỏ, lúc này Tiểu Xà cũng nhảy ra và bò về phía trước, Nhi tò mò đi theo. Tiểu xà đứng ở bên cạnh một cái cây và nói: “Chủ nhân, ở đây chính là trung tâm có phong thủy tốt nhất. Người mau xây dựng ở vị trí này đi”. Nhi nhìn con rắn nhỏ nói cảm ơn rồi lấy từ trong tư nhân không gian hòn gạch phép thuật đặt dưới vị trí trung tâm. Sau đó, Nhi nhấn nút tự động xây dựng và chuẩn bị thoát khỏi nơi đây thì nghe thấy Tiểu Xà nói: “Chủ nhân mau kêu bác rồng ra làm người trông giữ thành thị cho người đi”. Nhi gật đầu và làm theo lời của con rắn nhỏ. Tuy rằng con rắn nhỏ nhìn thật khiến Nhi sợ hãi nhưng nó là một con rắn nhỏ rất có ích. Nhi nghĩ có lẽ loài rắn cũng không hề đáng sợ.

Rời khỏi game, Nhi nhìn thấy anh An, Sơn, Đông cùng đang ngồi vây quanh ghế salon và bàn trà. Nhìn đồng hồ trên tường rồi nhìn Sơn và Đông, Nhi nói: “Đi tập bóng hoặc chạy bộ nâng cao thể lực thôi, hai người”.

Sơn ngước nhìn Nhi nói: “Vừa căng thẳng chơi game đã hành hạ thân xác sao Nhi?”

“Nếu chỉ luyện tinh thần mà không luyện thân thể sẽ không hiệu quả.” Nhìn thái độ cứng rắn của Nhi, Sơn ảo não đứng dậy, Đông nhìn Sơn cười cười, nghĩ: “Tí nữa kẻ hăng hái luyện tập lại chả phải cái kẻ này hay sao”.

An nhìn ba đứa tinh thần phấn khởi đi tập bóng, đoạn xoay người hướng thư phòng đi tới. Reng reng reng, tiếng điện thoại của An vang lên và hiện lên màn hình là một số điện thoại lạ. An nhấn nút trả lời: Alô, tôi nghe”. …

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play