Lưu Ly im lặng, nhưng ai biết được trái tim cô gái nhỏ đang đập rộn cả lên.
- Vừa không? - Cậu ngước mắt lên hỏi.
Không trả lời, Lưu Ly chỉ gật nhẹ đầu.
Những giây sau đó, Triết Huân liên tục làm những người quanh đó ghen tỵ và khiến Lưu Ly không tự chủ được trái tim mình. Cậu đeo dây chuyền, bông tai, một chiếc nơ xinh xắn lên mái tóc nâu mượt.
- Em thiếu thốn nhiều quá đấy! - Triết Huân sau khi cảm thấy đã đầy đủ bèn lên tiếng. Ngay cả Luyến còn có những thứ đó. Nghĩ đến Luyến... cậu chợt khựng lại.
- Hai người thật xứng đôi. - Mãi cho đến khi Hương lên tiếng, cậu mới thoát ra khỏi mớ suy nghỉ hỗn độn.
Lúc này Lưu Ly mới để ý, Triết Huân rất bảnh trai, bộ vest đen, áo sơ mi trắng, chiếc caravat màu đen nhỏ xíu nằm ngay giữa, cổ tay có cách điệu. Cũng là hoàng tử..., nhưng không phải hoàng tử cho nó. Vì nó không là một lọ lem.
- Chị Hương, tôi thanh toán theo cách cũ nhé? - Triết Huân cười cười, lại lờ đi lời nói của Hương rồi nhìn đồng hồ nói.
- Ok. - Hương mỉm cười.
Xong xuôi đâu đó cả hai cùng bước ra ngoài, Hương nhìn theo mỉm cười. Cô nàng trang điểm cho bao nhiêu cặp đôi, đây là lần đầu cô công nhận thế nào là xứng đôi vừa lứa.
Vào xe, Lưu Ly vẫn im lặng như thường. Gió biển thổi vào khiến cả 2 đều rùng mình.
- Mặc vào đi, em sẽ cảm nếu cứ chịu lạnh như thế này.
Lưu Ly gật đầu nhận lấy chiếc áo nhanh chóng mặc vào. Lớp vải dày chắn gió làm nó ấm lên không ít.
Chiếc xe tiếp tục chạy trên con đường dọc bờ biển. Hìng như cậu với Luyến chưa từng cùng nhau đến biển bao giờ, Luyến khá bận.
Luyến... Cậu lắc đầu, rồi thở dài.
“Giờ này chắc em đang học rồi.”
Ở một nơi khác, Luyến tay cầm vở nhưng mắt lại hướng về tấm hình. Tấm hình có cô và cậu. Nhưng không lâu sau Luyến lại vươn tay gập khung hình xuống bàn, chuyên tâm làm bài tập.
.
.
Lưu Ly nhìn sang đang lái xe, rồi lại nhìn ra cửa sổ. Rõ lắm rồi, cậu không hề vui, và hạt mầm trong lòng Jiyeon vẫn vươn lên dù đang bị giẫm đạp, rất đau.
[ Continue]
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT