"Ngươi nghe nói gì không? Ngũ tiểu thư nàng..."

"A, ngươi là nói Ngũ tiểu thư câu dẫn tiểu vương gia, đêm hôm khuya khoắt chủ động chạy tới yêu thương nhung nhớ chàng?"

"Ai nha, thật không nghĩ tới Ngũ tiểu thư bình thường bộ dáng thành thật, thế nhưng làm lại làm ra cái chuyện đồi phong bại tục như vậy!"

"Nàng cũng chẳng có cách nào khác? Luận tài luận mạo, so với các tiểu thư khác đều kém, chỉ hơn thủ đoạn..."

Đây là phiên bản lưu truyền trong phủ.

"Ngươi nghe gì không? Ngũ tiểu thư nhà Thứ sử đại nhân, nàng..."

"A, ngươi nói Ngũ tiểu thư gặp tiểu vương gia mỹ mạo bất phàm, ôm ấp tình cảm bởi vậy thú tính nổi lên, nửa đêm trăng lạnh chạy đến ý đồ hung bạo tiểu vương gia chăng?"

"Ai nha, thật không nghĩ tới trên thế gian sẽ có nữ nhân khủng bố vậy đâu! Nghe nói nàng diện mạo lưng hùm vai gấu, mặt mũi hung tợn..."

"Chà chà, rất đáng thương nha, nữ nhân trưởng thành bộ dạng như thế, cũng chỉ có thể dựa vào vũ lực mới tới được nam nhân."

Đây là phiên bản lưu truyền rộng rãi đầu đường cuối ngõ.

Mà ta, lại quỳ gối trong từ đường, chịu thẩm vấn. Chẳng qua bây giờ, đổi thành mấy tỷ tỷ làm khó dễ ta.

Tứ tỷ thanh cao nhất, bởi vậy chỉ dùng ánh mắt tràn đầy khinh thường đem ta từ trên xuống dưới quét một phen, tặng một câu sỉ nhục gia môn lập tức xoay người bỏ đi. Tam tỷ rõ ràng không ít chuyện như thế, cong môi cười lạnh nói: "Ta nói này, ngươi không phải là cố ý sao? Cố ý tại tiệc tối đại náo một trận, làm cho Tiểu vương gia đối với ngươi ấn tượng sâu sắc, sau đó lại khuya khoắt ước hẹn gặp gỡ, thuận tiện thực hiện mục đích sao?"

Ta vội vàng tươi cười: "Làm sao có khả năng a Tam tỷ, người ta nói khoe thông minh không bằng giấu dốt, ta gan có to bằng trời cũng không đến nỗi không biết xấu mà dùng phương pháp đó đi hấp dẫn người ta. Huống chi, ta lại không giống tam tỷ xinh đẹp động lòng, tiểu vương gia cho dù thấy ta, cũng sẽ không coi trọng."

"Hừ, mừng ngươi còn có điểm tự mình hiểu lấy."

Nhị tỷ hai gò má đỏ ửng, cực kỳ hâm mộ nói: "Thật tốt, Ma Y đã ôm được tiểu vương gia, mà ta chẳng qua là đứng xa xa liếc qua mành nhìn được hắn một cái..."

Ta nghĩ rằng không ổn, quả nhiên, Đại nương gương mặt liền trầm xuống ngay, mắng: "Ôm một cái! Uổng phí ngươi là nữ nhi khuê các, lại dám làm ra chuyện vô sỉ thế này, bộ mặt thứ sử phủ đều đã bị ngươi bôi gio trát trấu, ta nói cho ngươi..."

Đang mắng đến đoạn này, lại nghe tiếng bước chân, cửa phòng bị người mở toang, nguyên nhân là do hai nha hoàn đỡ Đại tỷ chạy lại đây.

Đại nương vội vàng đỡ lấy: "Con của ta, sao lại chạy đến đấy? Ngươi còn chưa hết bệnh, đại phu nói cần nghỉ ngơi cho tốt a..."

Đại tỷ tóc tai bù xù, mắt sưng đỏ, dùng ngón trỏ run rẩy chỉ vào ta, vừa ho khan vừa khó khăn nói: "Ngươi! Vương nga... Chi ca! Nhân..."

Đại nương ngây người một chút, hỏi: "Con, con nói gì vậy?"

Mọi người trong phòng đều chăm chú nhìn vào, ta cố nhẫn nhịn, cuối cùng vẫn không chịu được, nhấc tay nhỏ giọng nói: "Cái này, ý Đại tỷ là – ngươi là kẻ vong ân phụ nghĩa."

Đại tỷ gật đầu, lại nói: "Ngạ..ngươi xem, không, không, không ngươi cổ đánh! Ngạ ngạ ! Là ngạ!"

Mọi người tất cả nhất trí đem ánh mắt nhìn thẳng vào ta, ta đành phải tiếp tục thành thành thật thật phiên dịch: "Đại tỷ nói là — ta bảo ngươi đi xem xét tình hình, không phải cho phép ngươi đi thông đồng nhân gia. Tiểu vương gia là của ta."

Đại tỷ chảy nước mắt. Đại nương cũng chảy nước mắt, ôm lấy nàng nói: "Con của ta, ta biết con trong lòng khổ, con đừng vội, tiểu vương gia hiện tại cũng không thế nào..."

Nhị tỷ ngốc hỏi: "Đều đã ôm lấy nhau, ở cùng một chỗ mà còn không thế nào nữa? Ma Y không phải sẽ phải có trách nhiệm với sự trong sạch của người ta sao?"

Đại tỷ cùng Đại nương lập tức trợn mắt nhìn nàng.

Mà ta chỉ cảm thấy oan uổng, dựa vào cái gì ta phải phụ trách chuyện trong sạch của hắn, muốn nói đến trong sạch rõ ràng phải là sự trong sạch của ta chứ? Ta chính là cô nương cơ mà! Bất quá... Được rồi. Nếu như chỉ xét dung mạo, hắn so với ta còn giống cô nương gấp nhiều lần.

Trong phòng đang hết sức lộn xộn, cửa lại mở một thị nữ cầm cái hòm đi vào bẩm báo rằng: "Thưa... Phu nhân, Tiểu vương gia bỗng nhiên phái người sang đây tặng một hộp thuốc mỡ, nói là, nói là..."

Đại nương thấy nàng ấp úng, bực mình: "Rốt cuộc nói cái gì ?"

Thị nữ mặt đỏ lên, ngẩng đầu ta rất kì quái nói tiếp: "Nói là tặng Ngũ tiểu thư bôi ngực..."

Sét đánh giữa trời quang, bổ thẳng vào ta. Theo bản năng liền đưa tay che ngực, nhưng không còn kịp rồi Đại nương chân bước ba bước thành hai nhằm thẳng hướng ta chạy lại.

"Không cần... Không cần a..." Ta như thanh thuần ngọc nữ, liều mạng chống cự ác đồ bạo hành.

"Câm miệng!" Đại nương mắt lộ ra hung quang, động tác thô lỗ.

"roẹt........ roẹt—" quần áo đáng thương của ta từng mảnh từng mảnh bay ra.

Đại nương thở ra hơi lạnh, trừng trừng nhìn vào ngực ta.

Những người khác trong phòng cũng chăm chú nhìn thẳng ngực ta.

Ta cúi đầu, nhìn ngực của chính ta đúng là có một mảnh tím xanh, chắc trong lúc vẫy vùng chui ra mà bị. Nhưng đập vào mắt mọi người, nó lại mang ý nghĩa khác.

Sự tình đã phát sinh đến bước này, trong đầu chỉ còn lại có một loại ý tưởng — kiếp này ta coi như đã xong...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play