- Sư phụ, “thứ đó” đã mang tới đây rồi.

Wiliam không gõ cửa mà đi thẳng vào phòng. Bên trong chỉ có một mình Darius đương đứng chắp tay nhìn ra ngoài cửa sổ. Trông lên bầu trời âm u giữa hai lông mày ông ẩn hiện sầu lo. Nhưng khi thông tin được truyền đến, điểm phiền muộn ấy đã tan thành mây khói.

- Thật sao?

- Vâng. Đã có mười vị chuẩn thánh đỉnh phong được lựa ra từ trong quân đội biết cách sử dụng. Lần này ta tuyệt đối có nắm chắc vây diệt được vị kia thánh cấp pháp sư!

Wiliam tự tin nói, nghe vậy Darius cũng rất hài lòng, bàn tay xoa nắn là biểu hiện khi ông vui vẻ.

- Sư phụ, Ametis đại nhân…

- Đừng lo, đến lúc cần hắn sẽ xuất hiện. Cái tên ấy lúc nào cũng thần thần bí bí. Không khí cổ quái này tất nhiên là sẽ gây nên hứng thú tìm hiểu cho hắn. 

Wiliam thở phào nhẹ nhõm, hắn cứ lo lắng Ametis sẽ đổi ý hoặc vì lí do gì đó đến muộn. Để nhờ ông ta ra tay y đã hao phí không ít tâm lực. Có điều nếu Darius đã đảm bảo thì không việc gì phải lo ngại nữa. Trong căn phòng lâm vào trầm mặc ngắn ngủi, đột nhiên từ bên ngoài một con vẹt lao đi như tên bắn đâm thẳng vào cửa sổ nơi Darius đang ngắm cảnh. “Choang!”Cửa sổ vỡ toang nhưng con vẹt không hề hấn gì, nó cũng chẳng quản đến hai con người khổng lồ đương đứng đấy mà không khách sáo đậu lên chiếc ghế sopha.

- Ông có biết là bên ngoài trời đang trở bão không? Cửa rộng mở làm sao ông cứ thích làm vỡ mỗi khi xuất hiện thế hả?

Darius cáu bẳn hỏi con vẹt không biết từ lúc nào đã hóa thành một cụ già lọm khọm. Trông ông khoảng bảy tám chục tuổi, một mớ râu nếu được vuốt thẳng thì có thể quấn đủ vòng chân cột điện, một chiếc kính tròn bám trên sống mũi nhỏ, khuôn mặt lấm tấm những chấm đồi mồi. Ông bận một chiếc áo choàng cũ nát màu đỏ, phía trên là đủ loại biểu tượng và huy hiệu, nổi bật nhất là một cây pháp trượng có thân sần sùi được gắn những viên ngọc như ru-bi hay saphia nơi phần cổ và một viên có hình dạng thạch anh to bự ngay trên đỉnh. Gẩy gẩy kính trên sống mũi, ông nguýt Darius và trả lời như một người trẻ tuổi cá tính:

- Nếu đã biết phong cách của tôi vậy thì ông nên mở sẵn cửa mới đúng chứ!

Darius cũng không biết phản ứng ra sao với người bạn lập dị bị bệnh méo mó nghề nghiệp này, ông tiếc nuối nói:

- Ta đã định làm thế nhưng cứ tưởng phải bắt đầu chiến đấu ông mới xuất hiện cơ.

Ametis bật cười ha hả, nhưng dường như hơi cố sức quá nên đã ho khù khụ, vỗ vỗ lồng ngực của chính mình để bình ổn lại cơ thể, ông vội hỏi:

- Thực sự có ma thuật sư lợi hại như vậy ở đây? 

Darius gục gặc đầu:

- Nếu không thì cũng không thể trước khi tôi làm ra phản ứng kịp thực hiện phép thuật, hơn nữa lại còn truyền tống xa như thế. Người này chỉ sợ lợi hại không kém ông, kẻ địch nguy hiểm như vậy hợp tác với người sói xuất hiện ngay tại nơi này tuyệt đối không có ý tốt. Trước khi chúng gây nên hại gì cần phải tiêu diệt trước.

Darius hơi cao giọng, có vẻ như những lời này cũng thuyết phục được vị pháp sư già. 

- Nếu như vậy thì người này không dễ đối phó, hai chúng ta chỉ sợ không đủ.

- Ai nói là chỉ có hai chúng ta? 

- Hử? Lại có người khác tới đây?

Darius cười. Ông nhìn cậu học trò vẫn đang đứng khép nép chờ hai vị trưởng bối nói chuyện ý bảo tiếp lời.

- Thưa pháp sư thánh giả đại nhân, về vấn đề này ta sẽ nói chi tiết với ngài. 

Wiliam cung kính. Thế nhưng Ametis trên dưới nhìn hắn một lần, trong mắt chỉ có nghi hoặc:

- Ngươi là ai à?

- Chủ nhân, tiểu thư ở ngay phía trước rồi.

Weregoft cõng Rito trên lưng dùng chất giọng ồm ồm nói. Trước mặt bọn họ dĩ nhiên là đội ngũ bốn người Katherine, nhìn thấy cô đang cõng Azure thì tròng mắt Rito co rụt lại. Dường như phát hiện xuất hiện của hắn, Azure đang bám trên lưng nàng trực tiếp trở người, từ trong tay rút ra dao găm nhằm lưng nàng đâm tới. “Đừng hòng!”Rito giận dữ, một cái nhích người đã di chuyển tới bên cạnh nàng, không hề lưu tình mà vỗ lên cánh tay y. “Phanh!” Cánh tay đứt rời, máu bắn tung tóe vẩy lên cả mặt Katherine. Azure hét lên như heo bị cắt tiết và ngã xuống đường lăn lộn kêu đau. Sự việc xảy ra quá nhanh làm ai cũng không kịp phản ứng, khi phát hiện ra chuyện gì thì Katherine hét lên sợ hãi. Cô ngồi xổm người, ôm đầu gối và run lẩy bẩy. Tai nạn từ nhiều năm trước đã làm nàng mắc chứng sợ máu, Katherine giấu rất kĩ chuyện này coi như là Rito cũng không biết. Máu dính lên khuôn mặt làm cô hoảng loạn, bàn tay ngọc không ngừng lau đi, nhưng càng lau thì vết máu lại càng loang.

- Katherine! Em làm sao vậy? Rito lo lắng bắt lấy nàng, Katherine như bám được bè cứu sinh như thế vội lao vào người hắn. 

- Rito, Rito đừng bỏ em…Cô vừa nói vừa nhiệt lệ chảy tràn.

Trông cô như con mèo run rẩy trong lồng ngực, không ngừng khóc thút thít, hắn vừa thương vừa phẫn nộ. Mới nãy đây thôi suýt chút nữa là nàng bị đâm ngay trước mặt hắn, bảo sao hắn chịu đựng nổi? Nhìn thấy Azure đang còn lăn lộn nơi đó, sát ý trùng thiên! Azure và Nagato lúc này mới kịp phản ứng lại, nhìn thấy cánh tay què quặt của Sigmun liền tâm hồn kinh đảm.

- Sigmun! Mày làm gì?

Cậu bé đẩy Nagato về phía sau, sắc mặt ngưng trọng nhìn ba người. Nhận thấy sát khí đáng sợ từ Rito bộc phát ra hắn hoảng hồn. Rito lúc này đã lau sạch vết máu trên người nàng, trấn an cô một lúc hắn âm trầm tiến đến chỗ Sigmun đang nằm.

- Này, ngươi không được giết hắn!

Azure chặn giữa hai người, bất kể nói thế nào cậu bé và Sigmun tương giao đã nhiều năm, y chỉ là bị thứ gì đó khống chế nên mới trở thành như vậy. Ít nhất trước khi hiểu chuyện gì xảy ra với Sigmun hắn phải bảo vệ cậu. Rito không thèm nhìn lấy Azure, hắn đi tới như cậu không tồn tại, điều này càng làm cho tâm Azure trầm xuống. Tình huống này chứng tỏ Rito đã nghiêm túc rồi, quan trọng hơn hắn biết mình khong ngăn được Rito. Bất quá điều đó không có nghĩa là hắn sẽ lui bước.

Rito vung lên nắm tay, cậu vung rất chậm, nhìn từ bên ngoài nó không có tí ti kĩ thuật nào đáng nói, thế nhưng đối diện với nắm đấm này Azure hai chân như nhũn ra. Đáng sợ! Đáng sợ! Đáng sợ! Azure cảm thấy ý thức mình như bị chặn lại, đầu óc cậu không thể suy nghĩ và chỉ có thể trơ ra nhìn nắm đấm ngày càng to. “Bốp!” Không hề có yếu tố bất ngờ gì, Azure bị đánh bay chục mét. “Azure!”Nagato sợ hãi kêu lên, cô bé chạy đến và kiểm tra tình huống của cậu. Azure cảm thấy đầu óc uông uông và nằm ngay đơ tại chỗ. Nagato hôm nay đã chịu đến quá nhiều áp lực, một lần này như giọt nước tràn li vậy, cô bé ngất lịm đi.
Rito đứng từ trên cao nhìn xuống Sigmun, y đã không lăn lộn nữa mà chỉ trừng con mắt đầy oán hận nhìn cậu. Rito vẫn đủ tỉnh táo để nhận ra trạng huống của hắn là không bình thường. 

- Ngươi là ai?

Đối diện với câu hỏi vô lí của Rito, Azure biểu tình từ vặn vẹo trở thành kinh ngạc, từ kinh ngạc chuyến sang chế giễu. Sau đó hắn cười. Cười một cách sảng khoái mà trụy lạc.

- Ha ha ha ha ha!

Rito ngẩn người, không phải là vì điệu cười hay sự phục hồi tinh thần nhanh chóng của hắn mà là từ tiếng cười có thể nhận ra đó là giọng nữ. Cậu nhíu mày. Sigmun đã đứng thẳng dậy, những phần xương gãy của hắn giống như được uốn thẳng bởi một lực mạnh mẽ mà chính xác. Từ phần cánh tay bị đứt phun ra một luồng khói đen rồi hóa thành phần còn lại. Chỉ mất ba giây và Sigmun đã hoàn toàn trở về trạng thái ban đầu.

- Tốt, tốt, tốt!

Liên tục ba tiếng tốt và hắn quay phắt người đối diện nhìn Rito. Hắn liếm liếm môi. Rito không hiểu tại sao từ cái vẻ ngoài thiếu nam ấy lại toát ra một sự quyến rũ không nói nên lời. Tình huống này…rất giống lúc cậu bị Lilith quyến rũ vậy. Lập tức Rito củng cố tinh thần, “Sigmun” có vẻ tiếc nuối.

- “Nếu như không phải ta đang trong thân xác đàn ông, nhất định sẽ đem ngươi làm vật sở hữu ngay bây giờ.”

Rito có thể nhìn ra khát vọng nằm sâu trong mắt “ả”. Kẻ này đang nói thật, ả thực sự “muốn” mình. Rito toát mồ hôi lạnh, không phải vì sợ mà là chột dạ. Dường như chung quanh hắn phụ nữ luôn không bình thường như vậy thì phải. Nhưng hiển nhiên cậu sẽ không để chút biến động tâm lí ấy ra ngoài, cậu cần biết kẻ trước mặt mình là ai. 

“Chủ nhân, khí tức này rất giống với lũ quái vật, nhưng mà có cái gì đó khác thì phải”, Zoroa đột nhiên nhắc nhở. “Nghĩa là sao?””Em không chắc lắm, chủ nhân tiến vào shaman đi, chỉ cần trong chốc lát thôi em có thể cảm nhận rõ hơn.””Hiểu rồi.”

Rito hít sâu một hơi, cảm nhận khí thế không ngừng tăng trên người đối phương cậu cười khổ. Xem ra không thể không toàn lực rồi.

- Đáng tiếc, lại phải giết một tên đàn ông tuyệt vời như ngươi, thật đáng tiếc.

Rito lúc này rốt cục xác định nhân loại phản đồ là ai, khí thế trên người hắn chân chính là A cấp thánh giả. “Khỉ thật!” Ngay trước khi ả kịp phát động tiến công, Rito liền tiến vào Z-shaman trạng thái. Lúc này đây khí thế hai người đã ngang nhau. “Sigmun” cực kì bất ngờ thì phải, ả âm trầm nhìn cậu. Trên người đã phóng ra tới khí thế cực đại nhất. 

- Xem ra ta còn là đánh giá thấp ngươi đây.

Nhưng lúc này điều khiển thân xác cậu là Zoroa, một nữ phù thủy hùng mạnh khát máu, phù thủy đã từng cướp đi sinh mạng của hàng triệu người mà không chớp mắt. Chuyện gì xảy ra khi một người như thế được phóng thích sau khi bị đè nén gần hai mươi năm? Tình huống lúc này vô cùng quỷ dị, hai người phụ nữ trong thân xác hai thằng đàn ông đứng đối lập khiêu khích nhau.

- A, hi vọng ngươi bồi ta chơi thoải mái, lâu lắm rồi ta mới được phát tiết một chút đấy, đừng làm ta thất vọng nhé “bé con”.

Nếu như xét về tuổi thì Zoroa gọi nàng là “bé con” không sai. Nàng cũng đã đoán được kẻ trước mắt mình là ai. Một trong ngũ thần, tượng trưng cho sự “dâm dục” Asmoudeus!

Thế nhưng nàng ta có vẻ là người tự ái khá cao, bị hạ thấp như vậy ả lập tức bị chọc giận. Một cặp mắt hằn học như muốn ăn tươi nuốt sống người đối diện. Ở Zoroa, ả cảm giác được một loại uy hiếp không nói nên lời. Từ khi trở thành thần ả luôn đứng ở một độ cao sinh mệnh nhìn xuống chúng sinh, nhìn những sinh vật có tuổi thọ ngắn ngủi cố gắng, đấu tranh, mong ước phàm tục của chúng trong mắt ả chỉ là trò cười. Thế nhưng Rozoa khác, cảm giác nàng mang đến cho ả là sự ngang bằng. Nhưng càng như thế, Asmoudeus lại càng không thích. Bởi vì trong thế giới này ả là nữ nhân duy nhất đạt đến cấp độ ấy, là nữ nhân xinh đẹp nhất, quyến rũ nhất! Không chỉ là vì túi da bên ngoài, mà là sự thu hút đến từ bản năng sinh mệnh. Giết! Giết! Giết! Không thể để cô ta sống được! Asmoudeus há mồm phun ra một ngọn lửa đen bắn về Zoroa, nữ phù thủy cũng nghiêm túc. Nàng vung tay tạo ra một lớp chắn xanh lam tới trước mặt. Ngọn lửa ngay lập tức bao trùm lên, nhưng rất nhanh Zoroa phải kinh ngạc rồi. Ngọn lửa kia bám lên mặt lá chắn thì không hề tắt, ngược lại càng lúc càng lớn hơn. Cô buộc lòng lui về phía sau tránh né.

- Ha ha ha, đây chính là quyền năng của thần linh, một con người như ngươi làm sao có thể hiểu được! Asmoudeus cười khát máu.

Zoroa mặt âm trầm, sau đó mỉm cười, cuối cùng giống như Asmoudeus nàng trở nên dữ tợn.

- Tốt một cái thần linh! Nhưng để ta nói cho ngươi biết giữa thần linh cũng phân chia đẳng cấp to lớn đấy!

Và thế là hai nữ quái lao vào nhau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play