Khi Tiếu Tiếu gặp Hoa Nhĩ Bác Đặc và Duy Á Tây Mông, là sáng ngày 9 tháng 11. Tất nhiên là ngày địa cầu tiến vào các hành tinh, Hoa Hạ kết thành liên minh. Sau đó, mỗi một năm tại ngày này đều có một hoạt động chúc mừng.

Hôm nay, cả ngày đều có lễ mừng, hơn nữa cử hành ngay bên trong học viện, Tiếu Tiếu lần đầu tiên tham gia lễ mừng như vậy, Âu Dương Thanh Linh làm cha nuôi, đương nhiên sẽ xem chừng mang cô chơi. Hơn nữa, vì điều tiết không khí, hắn xin Cổ Lực và Kim Lị, cùng với mặt búp bê tóc hành cùng nhau đồng hành.

Mặt búp bê tóc hồng không có con gái nuôi, bởi vì khi hắn ở tuổi mười sáu, liền xác định hướng giới tính, hắn thích chính là nam nhân.

Thích nam nhân không phải tội, còn có thể kết hôn hợp pháp. Chỉ là không thể bắt buộc người khác...... Hắn vẫn không có con gái nuôi. Mà hắn có một người trong lòng, hơn nữa còn đang cố gắng theo đuổi.

Mặt búp bê tóc hồng rất thích trêu chọc Tiếu Tiếu, nguyên nhân là Tiếu Tiếu bởi vì hắn luôn cọ cơm mà không muốn thấy hắn. Điều này làm cho một kẻ luôn đối với mị lực của mình phi thường tự tin là hắn chịu đả kích. Lý do người trưởng thành không thích còn tốt, nhưng trẻ con...... Hắn quyết định phải cho Tiếu Tiếu thay đổi cách nhìn về hắn. Cho nên luôn trêu chọc cô.....

Mà khi trước lúc mặt búp bê đang cọ cơm từng rất tức giận nói, tên Hoa Nhĩ kia vận khí rất tốt, Khuê Lâm các hạ đã chữa tốt thương tổn tinh lực của hắn, không có để lại nửa điểm di chứng không nói tới, vậy mà còn vận cứt chó đạt tới thực lực đỉnh cấp tám!

Hoa Nhĩ Bác Đặc bởi vì tuổi còn trẻ liền đỉnh cấp tám, vừa ra màn, đó tiêu điểm trong tiêu điểm! Mà duy nhất có thể cùng hắn ta tranh nhau paht1 sáng, đó là Âu Dương Thanh linh!

Cho nên, khi bọn họ ở một tiết mục trong lễ mừng đụng đến Hoa Nhĩ Bác Đặc, rất tự nhiên bị người tập trung vào, hơn nữa còn khoa trương tách ra một khoảng đất lớn làm sân khấu cho bọn họ.

Vì thế, Tiếu Tiếu lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy hai người người đã làm cho Âu Dương Thanh Linh bị thương.

Một tên tóc vàng, một tên tóc bạc, đều phi thường chói mắt. Vả lại hai người đều cao lớn tuấn mỹ, một người là vẻ đẹp của sức mạnh, một người là đẹp âm nhu. Đồng dạng bắt mắt đáng chú ý.

Tiếu Tiếu đứng ở bên người Âu Dương Thanh Linh, đem khuôn mặt hai người chặt chẽ nhớ kỹ. Chỉ còn chờ một ngày kia, hung hăng trả thù lại.

Đúng vậy, từ miệng của Kim Lị cô đã biết tất cả, rồi khi nghe thấy hai cái tên như thế, cô đã bắt đầu chuẩn bị trả thù. Sự trả thù hung hăng, cũng đủ phần.

"Thật sự là khó được, rốt cục gặp được anh. Nhớ tôi không?" Hoa Nhĩ Bác Đặc cười tủm tỉm tiêu sái đến trước mặt người đi đường là bọn họ, ánh mắt vẫn chỉ nhìn Âu Dương Thanh Linh. Trong mắt hắn, trên đời này cũng chỉ có Âu Dương Thanh Linh mới vào có thể vào mắt của hắn. Nhất là sau khi chân của hắn đã bị hư, hắn vẫn như trước kiêu ngạo kiên cường, lại làm cho hắn mở mắt một phen!

Đúng vậy, Hoa Nhĩ Bác Đặc thích nam nhân, hơn nữa ở mười mấy năm trước khi lần đầu tiên làm trao đổi sinh đến học viện Hoa Hạ nhìn thấy Âu Dương Thanh Linh, đã xem trọng hắn. Hơn nữa tuyên bố, nhất định phải có được hắn.

Nhưng Hoa Nhĩ Bác Đặc là một người thông minh, người không cùng hắn chân chính giao thủ vĩnh viễn không biết, hắn rốt cục có bao nhiêu đệ tiện vô sỉ thêm biến thái. Tất cả mọi người biết, làm chân Âu Dương Thanh Linh hư là Duy Á Tây Mông, mọi người cũng đều phòng bị Duy Á Tây Mông. Nhưng chỉ có mình Âu Dương Thanh Linh và mặt búp bê tóc hồng biết, hung thủ thật sự là Hoa Nhĩ Bác Đặc.

Bây giờ Tiếu Tiếu cũng biết, bởi vì có một lần, từ lúc bọn họ đang dùng cơm đến bây giờ, Tiếu Tiếu đã nhớ.

"Cậu cái tên nhẫn tâm này, tôi chính là bị cậu biến thành một kẻ không lên giường cùng rất nhiều thiên hạ khác nha, vậy àm cũng không đến xem tôi một cái. Thật sự là làm người ta đau lòng nha ~!" Hoa Nhĩ Bác Đặc cúi thắt lưng, cùng mặt của Âu Dương Thanh Linh bảo trì độ cao giống nhau, mặt của hắn đến rất gần, gần đến mức làm cho người ta nghĩ, bọn họ đang hôn môi. "Cậu phải biết rằng, tâm rất yếu ớt, vạn nhất tâm bị thương, tôi sẽ tìm một số người đến chơi, chơi đến lúc tôi cao hứng mới thôi......" Ánh mắt vừa quét qua Tiếu Tiếu vừa, uy hiếp trắng trợn.

"Anh có thể thử xem." Âu Dương Thanh Linh nghiêm mặt lạnh, trong tiếng nói tràn đầy sát khí, "Chẳng qua, chỗ này của tôi có một tin tức, có lẽ anh sẽ cảm thấy hứng thú."

Hoa Nhĩ Bác Đặc vẫn cười như trước, nhưng đầu lui ra một chút: "Nói nghe thử xem?"

"Có người hỏi thăm quặng mỏ đen trên mặt trăng. Vừa vặn, trong tay của tôi có 30% cổ phần công ty của khoáng mạch mới kia!"

Đầu của Hoa Nhĩ Bác Đặc lại vui về phái sau, tươi cười trên mặt vẫn vậy, nhưng tay sau của hắn đã nắm thành quyền.

"Anh muốn cái gì?"

"Thị trường, thêm một lời hứa."

Hoa Nhĩ Bác Đặc liếc mắt nhìn Tiếu Tiếu một cái: "Cậu phải biết rằng, cậu càng như vậy, tôi càng sẽ không qua nó."

"Cho nên tôi muốn một lời hứa." Âu Dương Thanh Linh tiếng nói lạnh lùng.

Hoa Nhĩ Bác Đặc đột nhiên đứng thẳng, từ trên cao nhìn xuống Âu Dương Thanh Linh, "Tốt, chỉ là, lời hứa của tôi chỉ tới khi nó mười tám tuổi. Nếu cậu dám cưới nó, vậy cũng đừng trách tôi không khách khí."

Âu Dương Thanh Linh lập tức gật đầu: "Thành giao." Mười tám tuổi, hắn biết tiềm lực của Tiếu Tiếu, mười tám tuổi, cũng đủ cho cô lớn dần. Huống chi, cách Tiếu Tiếu mười tám tuổi còn có mười lăm năm, mười lăm năm, cũng đủ cho hắn giải quyết tốt tên phiền toái này.

Hoa Nhĩ Bác Đặc híp mắt nhìn hắn, khẽ hừ một tiếng. "Phải bồi thường, hôm nay theo giúp tôi."

"Đây là giao dịch." Không liên quan bồi thường.

"Tôi đây phải theo với anh cùng nhau." Đáy mắt Hoa Nhĩ Bác Đặc đã có sắc buồn bực: "Hơn nữa, cho dù không có 30% kia, tôi cũng quyết giữ lấy quyền chủ đạo!"

Âu Dương Thanh Linh vẫn lạnh như băng như thế, "Như vậy, giao dịch phải biến mất? Nếu là như thế, tôi sẽ nhanh chóng liên hệ người khác mua, dù sao, giá đầy đủ cũng không thấp."

Tươi cười trên mặt Hoa Nhĩ Bác Đặc rốt cục cũng giữ không được, lạnh lẽo liếc Tiếu Tiếu một cái: "Cậu tự tin như vậy?"

"Đương nhiên."

Khí thế của Hoa Nhĩ Bác Đặc toàn bộ khai hỏa, tinh thực lực áp tới hướng Âu Dương Thanh Linh. Âu Dương Thanh Linh đương nhiên không sợ hắn, khí tràng của hai người lại một lần nữa đối kháng. Người chung quanh đã sớm lui lại rất nhiều bước, đến cuối cùng, chỉ có bọn họ vài người còn lại.

Duy Á đứng phía sau Hoa Nhĩ. Mà sau Âu Dương Thanh Linh, là mặt búp bê cùng Tiếu Tiếu.

Tiếu Tiếu nghe không hiểu bọn họ nói gì, nhưng cô không ngại đem tất cả nhớ kỹ. Mà khi người chung quanh lại một lần nữa lui về phía sau, mặt búp bê đột nhiên tiến lên một bước, đứng ở trước mặt Tiếu Tiếu!

Âu Dương Thanh Linh làm cho Tiếu Tiếu một cái màn chắn tinh thần lực, được mặt búp bê nhận qua.

Chớp mắt nối tiếp, Hoa Nhĩ và Âu Dương Thanh Linh đồng thời thu hồi tinh thần lực. Hoa Nhĩ vén lên tóc bạc một cái, "Dù sao phố này cũng không phải nhà của cậu, cậu không trông nom được tôi làm gì." Không bồi hắn, vậy hắn bồi cậu cũng tốt.

Bây giờ Âu Dương Thanh Linh không nói gì nữa, mà là trực tiếp kéo Tiếu Tiếu, đem cô ôm đến trên đùi. Sau đó cho một người máy nhiều tay như nhện khống chế xe lăn của hắn hướng về phía trước.

Đi không được hai bước, Duy Á Tây Mông lại ngăn cản: "Âu Dương Thanh Linh, tôi muốn hướng anh khiêu chiến." Vừa mới miệng, như trước đã ó thể so sánh cùng với tiếng sét đánh.

Tiếu Tiếu nhìn tên vóc dáng rất cao, tóc dưới mặt trời chiếu rọi xuống có chút đẹp mắt, rất không cao hứng nhíu mi.

"Tôi cự tuyệt." Âu Dương Thanh Linh càng thêm mất hứng! Nhưng hắn biết tên này rất cố chấp, cố chấp làm người ta chán ghét!

Duy Á Tây Môn còn muốn giống lần trước trực tiếp ra tay như vậy, nhưng hắn xem xem Tiếu Tiếu trên đùi Âu Dương Thanh Linh. mi tâm nhíu lại thật sâu, "Anh đem cô bé thả xuống đi."

Âu Dương Thanh Linh còn chưa mở miệng, Tiếu Tiếu lại ngẩng đầu trước, "Anh cũng muốn hướng tôi khiêu chiến sao?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play