"Trái táo còn xanh" của Tần Nhạc được ví như ánh mắt sắc lạnh như Cô gái chơi dương cầm của Jelinek lại vừa trang nghiêm như Disgrace của Coetzee. Nó đã chạm đến nơi tối tăm nhất của con người.
Tề Linh là cô gái quyến rũ nổi bật của lớp học Quân Nhiên và người thầy giáo đó đã không ngừng xao xuyến. Người thiếu nữ với bờ vai gầy, thân hình óng ả đã đeo đuổi vào tận tâm trí anh khác xa với người vợ cứng nhắc hàng ngày...
Anh như quay về tuổi xuân với những mơ mộng ngọt ngào nhưng cuối cùng anh đã nhận ra sự thật tàn khốc. Anh rơi vào nỗi nhớ nhung đối với cô mà không có cách nào kiềm chế được. Tình cảm của họ vừa mãnh liệt vừa vô vọng giống hệt như nếm vị đắng chát của một trái cấm còn xanh.