" Nữ nhân kia lai lịch không rõ, vì cớ gì Cẩu sư gia lại tự động đặt nàng bên người Thiếu chủ? Vạn nhất nàng mang theo ý đồ muốn tiếp cận Thiếu chủ, ngày sau xảy ra sự tình gì, Cẩu sư gia chịu trách nhiệm nổi sao?" Nguyệt Nương mặt lạnh nói.

Cẩu sư gia rướn cổ lên ngửi một hồi, cười nói: "Sao ta lại ngửi thấy một mùi dấm chua thế nhỉ?"

" Láo xược!" Nguyệt Nương thẹn quá hoá giận, nàng thích Tần Chích, nhưng Tần Chích là Thiếu chủ của nàng, nàng mãi mãi cũng không dám vượt qua rào cản nửa bước.

" Ta chỉ đùa tả sứ một chút mà thôi, không cần phải như vậy đâu, để trả lời câu hỏi của tả sứ, ta muốn hỏi tả sứ một chút, tả sứ có biết mỹ nữ đệ nhất thiên hạ của Kim Lăng đế quốc không, nàng trời sinh mị cốt, mặc kệ tuýp đàn ông như thế nào chỉ cần nhìn thấy nàng đều bị nàng dụ hoặc." Cẩu sư gia cười hỏi.

" Cẩu sư gia nói là Lăng Sương nữ nhi của Phiêu Kỵ Đại Tướng Quân Lăng Tông Vân sao gia diệt tộc(1) đó sao?" Trong Quỷ Cốc có thủ hạ chuyên môn tìm hiểu tin tức triều đình, chuyện Lăng gia mưu, đã sớm rơi vào trong tai Nguyệt Nương.

(1): khám nhà diệt tộc

Cẩu sư gia gật đầu, nói: "Đúng."

"Tại sao đột nhiên Cẩu sư gia lại nhắc tới Lăng Sương? Dựa theo tin tức bên kia truyền tới, Lăng Sương đang bị chém đầu răn chúng thì có người bí mật hoán đổi, hiện tại không ai biết nàng đang ở nơi nào."

Cẩu sư gia cười nhẹ một tiếng: "Nếu ta nói, bây giờ nàng đang ở trong Quỷ Cốc, tả sứ có cảm thấy ta uống rượu say nói bậy hay không?"

" Không có khả năng!" Nguyệt Nương lập tức phản bác: "Trong cốc thân phận của tất cả mọi người ta đều đã điều tra rõ ràng... Ngươi nói là nữ nhân kia!"

Nguyệt Nương phản ứng rất nhanh, chẳng lẽ nữ nhân kia chính là Lăng Sương?

Nụ cười trên mặt Cẩu sư gia càng thêm thâm sâu: "Nàng chính là Lăng Sương."

" Làm sao ngươi biết nàng là Lăng Sương?" Nữ nhân kia tự tiện xông vào Quỷ Cốc, lai lịch không rõ, sao Cẩu sư gia có thể xác định nàng là Lăng Sương?

Tả sứ còn nhớ người nam nhân giam trong Thủy Lao kia chứ? Trên người hắn có một thứ đại diện thân phận của hắn, tuy hắn không nói nhưng ta đã đoán được thân phận của hắn."

Sau khi bị bắt, để bảo đảm sự an toàn của hắn và Lăng Sương, mặc kệ Cẩu sư gia dùng dụng hình gì, Nguyễn Cẩm nữa chữ đều không nói, nhưng Cẩu sư gia là cáo già nên đã sớm đoán được thân phận của Nguyễn Cẩm.

Nguyệt Nương sắc mặt lạnh lẽo: "Ngươi đã sớm đoán được thân phận của hắn, tại sao không nói, giấu giếm không báo, tội đáng chém!"

" Ta đây chỉ suy đoán mà thôi, không có chứng cứ sao dám ăn nói lung tung, vạn nhất đoán sai, tả sứ lại muốn trị ta tội báo dối quân tình sao?" Nữ nhân này thật là bạo lực, Cẩu sư gia cũng không dám đắc tội.

" Ta không có rảnh ngồi chỗ này nghe ngươi nói nhảm, rốt cuộc nam nhân kia là ai?" Nếu không phải lão Cốc chủ đã nói rõ không được giết Cẩu sư gia thì lão hồ ly này đã sớm trở thành món khai vị của Nguyệt Nương.

" Việc này quan hệ đến Lăng gia, Lăng gia nhiều thế hệ đều là trung thần lương tướng, phàm là nhưng thuộc hạ của Lăng Tông Vân, trên người đều có khối yêu bài chứng minh thân phận, khôi yêu bài này khắc họ của bọn hắn, đã từng không ít người tướng sĩ cảm thấy hãnh diện khi có được nó." Cẩu sư gia nói đến Lăng gia quân, có chút ít tiếc hận.

"Trên lưng của người nam nhân kia có một khối Yêu Bài, trên đó có khắc một chữ Nguyễn, hắn là người của Nguyễn gia?" Nguyễn gia là bộ hạ(2) của Lăng Tông Vân, khi Lăng gia gặp chuyện không may rất nhanh sau đó Nguyễn gia đã tìm đến Tề thừa tướng trên danh nghĩa để nương tựa, chuyện này đã lan truyền khắp Kim Lăng triều.

(2): cấp dưới, thuộc hạ

Cẩu sư gia cười cười: "Xem ra tả sứ cũng chú ý tới chi tiết này."

" Nguyễn gia đã phản bội Lăng gia, coi như hắn là người của Nguyễn gia, đi cùng với hắn chưa chắc đã là Lăng Sương." Nguyệt Nương phản bác.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play