Du Vân giờ phút này rất là buồn bực, môn chưởng pháp này đến
Kết Đan mới có thể tu luyện, biết khi nào hắn mới tu luyện
đến đó đây. Cất kĩ cuốn sách năm màu trong túi trữ vậy xong Du Vân bắt đầu kiểm tra thu hoạch tiếp theo, trên tay cầm hai cái
túi trữ vật, một cái là lúc trước Trần trưởng lão phân phát, trong đó chỉ có vài cây thảo duợc thông thường vì lúc đó Du
Vân cũng không thèm nghĩ đến chuyện hái thảo dược hay thu thập
khoáng thạch tài nguyên, cất cái túi trữ vật này đi, chỉ còn
lại túi trữ vật của tên đệ tử Thiên Ma Tông, cắn đầu ngón tay
sau đó nhỏ một giọt máu tươi xuống, cái túi hấp thu máu tươi
và có chiếc dây liên hệ với Du Vân, Du Vân dùng tinh thần lực
quét vào trong đó, trong không gian này chỉ cao ba trượng, rộng
bốn trượng, có đủ loại khoáng thạch, thảo dược, đủ bình đan
dược và còn có một đống linh thạch nữa. Điều này làm cho Du
Vân mừng rỡ, mấy thứ khác không nói, chỉ riêng linh thạch có
hơn một vạn miếng, mà linh thạch này lúc trước cũng không phải là của tên Thiên Ma Tông đệ tử, hắn chém giết rất nhiều người nên mới được nhiêu đó, chưa kịp sử dụng thì bị khe hở không
gian cắt thành mảnh nhỏ rồi, mà những linh thạch này đủ để Du Vân tu luyện mấy tháng rồi.
Ngoài mấy thứ ở trên thì chỉ còn lại mấy thứ linh tinh, ở
trong đống linh tinh như quần áo, vũ khí,v.v.. có một quyển
sách giới thiệu các loại thảo dược, khoáng thạch, tài liệu
làm cho Du Vấn rất là mừng rỡ, ở trong cái túi này có rất
nhiều loại khoáng thạch mà Du Vân không biết tên.
Du Vân lấy cuốn sách này ra đồng thời cũng đổ mọi thứ ra trên
mặt đất, linh thạch và đan dược thì Du Vân bỏ vào túi trữ vật của mình, còn mấy thứ như quần áo thì cho một quả cầu lửa
đốt sạch. Du Vân bắt đầu mở cuốn sách ra mà đọc:
"Thiên hạ dược thảo, khoáng thạch, tài liệu nhiều vô số, đủ
loại công dụng khác nhau. Nhưng trong đó có năm loại hi hữu và
rất quý báu và cũng khó tìm là : Tinh Kim, Sáng Mộc, Băng
Tủy, Liệt Diễm và Tích Thổ....."
Du Vân đọc say sưa quên trời quên đất, mỗi khi chứng kiến hình
ảnh và công dụng của loại nào đó lấy ra và bỏ vào trong túi
trữ vật của mình, loại nào công dụng nhỏ hoặc không tốt thì
vứt đi.
Nửa tháng sau, một con rồng nhỏ bằng mây từ trong ngọn núi bay
thẳng lên trời, trên con rồng nhỏ này ngồi một thanh niên khuôn
mặt anh tuấn, da thịt trắng trẻo, người này chính là Du Vân, ba ngày đầu Du Vân đã phân loại những thứ tốt để sắp xếp vào
túi trữ vật sau đó nghỉ ngơi và tu luyện, đến hôm nay mới tùy
tiện chọn một phương hướng bay đi.
"Ha ha ha ta cuối cùng cũng được bay rồi, tự chính mình bay rồi...."
Du Vân đứng lên giang hai tay ra mà hét to lên vang vọng cả một
khu vực, thoải mái tận hưởng từng cơn gió thôi qua người, ánh
nắng mặt trời ấm áp, những thứ mà ở Huyết Quỷ Tông không có, có chỉ là sự ầm trầm lạnh lẽo và những tiếng gào rú của
lũ quỷ.
Mà cùng lúc Du Vân đang kích động tận hưởng mọi thứ thì ở nơi Du Vân cách xa hơn một vạn dặm, lối vào trong không gian ngồi
bảy tám người, những người này chính là tông chủ Thắng Hồng
và mấy tên trưởng lão.
"Không biết lão tổ luyện đan như thế nào? Trần trưỡng lão, những người kia đã đi đến đâu rồi?"