Một thân vận bạch y tựa vào gốc xoan với mái tóc dài đôi mắt êm đềm tự như hồ nước, nhưng hiện tại đôi mắt ấy không còn sự lắng đọng nữa mà như có ai ném hòn đá xuống hồ làm mặt nước rung động mạnh. "Ngươi muốn ý kiến gì sao, ta nói về các người chăn?" Bảo Bình vẫn giữ dáng vẻ kiêu hãnh hống hách cùng với ả tì nữ vênh váo.
"Đồ hỗn láo dám ngang hàng cướp lời của vương phi?" ả nô tì nói quá lời mà vẫn không biết Mễ Mễ khẽ cong môi nụ cười khinh khỉnh. Không chỉ thế ngờ rằng chủ nhân đồng ý ả tính chạy tới cho Mễ Mễ một bạt tay nhưng tay chưa chạm mặt thì luồng khí mạnh từ đâu thổi đến hất mạnh ả nô tì văng ra xa rồi rơi như trái mít rụng.
"Không biết từ khi nào mà nô tì lại có ý thích đánh người của Vương phi, và cũng từ khi nào Bảo Bình công chúa được lên địa vị Vương phi kia ngồi" Mễ Mễ vẫn thong thả đứng trước cây xoan nói mắt hướng về nơi xa xôi nào.
"Ngươi..." Bảo Bình không trả lời được tức đỏ cả mặt (tg; ẻm giận nứt cả phấn).
"Thấp hèn coi như ta nói không lại ngươi, thôi thì so tài đi" Bảo Bình thầm mừng trong lòng vì nàng nghĩ trong cung chỉ có mình nàng là hệ Lôi, và chưa ai có thể đánh bại bất kì ai trong vòng 3 chiêu.
"Nếu công chúa có lời mời thì Mễ Mễ ta xin tiếp" Nàng bình thản, bình thản và bình thản (tg: -_-|||).
Từ đâu Dương Mị, Hứa Tử, Hiểu Hằng, Tử Dương, Tử Thiên, phóng từ trong bụi ra làm người xem kịch.
"Nói những điều đó sau lưng người khác đã thế còn lớn tiếng" Hiểu Hằng nói ra làm Bảo Bình nhà ta tím mặt, Tử Dương cũng không thèm nhìn một cái chỉ ngắm Hiểu Hằng đang ngồi thờ ơ nhìn vào trận.
Lúc này phía trên Bảo Bình đã nổi một chùm mây đen to sấm chớp cũng phát ra không ít, Chịu không được một tia Lôi điện phóng thẳng về phía Mễ Mễ, trong chốc lát một làng lá chắn bao phủ Mễ Mễ, làm tia Lôi điện bị dội ngược ra. Lúc này Dương Mị không chịu ngồi yên ngứa ngáy tay chân muốn tham gia trận đấu nhưng bị Hiểu Hằng gọi vật ngược lại. Sự điềm tĩnh của Mễ Mễ làm Bảo Bảo nhà ta càng tức thêm.
"Ta sẽ không nương tay với ngươi nữa" Bảo Bảo nói
"Vậy xin mời"
Sau đó Bảo Bình kia bắt đầu thi triển phép Lôi điện tăng gấp mấy lần lúc nãy. Còn riêng về Mễ Mễ thì nàng cười nhẹ rồi xoay một vòng một làng lá chắn bao bọc nàng như một quả cầu bão. Tất cả Lôi điện của Bảo Bình điều bị hút vào bên trong quả cầu một làng sóng điện từ cuộn tròn quả cầu của Mễ Mễ, Mễ Mễ bắt đầu sử dụng phép cuộn Bảo Bình vào một lốc xoáy lớn, những cơn gió bên trong lốc di chuyển rất nhanh tạo thành những đường kiếm vô hình.
"A....A.....a....a......"Những tiếng hét thất thanh vang vọng bên trong cơn lốc rất ghê rợn. Lốc xoáy của bảo Bình từ từ biến mất, thì lúc này quả cầu điện từ của Mễ Mễ tập trung thành những mũi tên Phong lôi phóng thẳng về phía Bảo Bảo, Một làng mưa Phong lôi lao về phía mình mới tốc độ nhanh Bảo Bình nhanh chóng tạo thêm một làng mưa Lôi điện phóng ngược lại làm Phong lôi của Mễ Mễ trở nên vô hiệu. Trận đấu đã xong Bảo Bình đau đớn với gương mặt bị hủy dung y phục thì đã rách và nhiễm máu (tg: Bảo Bảo chính thức thành một xú nữ, cho chảnh hả mầy).
"Đừng bao giờ xem thường bằng hữu của ta, đây là bài học đầu tiên cũng là cuối cùng ta thay Vương phi trừng phạt ngươi" Nói rồi Nàng quay đi tiếng vỗ tay từ xa vọng lại tán dương nàng.
"Tàn độc nhưng rất hay" Một thân vận tử y đi đến (tg: soái ca lên sàn rồi ^^).
"Cảm tạ, đã quá khen"
Tử Thiên đi đến người nam nhân vừa xuất hiện kia "Đây là hảo bằng hữu Lãnh Nhất Phong của ta, là ban giao tốt giữa 2 quốc, ta quên nói với mọi người, hôm nay Nhất Phong sẽ cùng chúng ta ở đây đến Đại hội võ lâm minh chủ"
"Đừng lo cho ta, ta thích nàng ấy, ta muốn 1 một mình nàng ấy giúp đỡ ta" ánh mắt của Nhất Phong phóng thẳng tới nàng làm Mễ Mễ thoáng lạnh lạnh sống lưng.
Tất cả mọi người trong ngự hoa viên im bặc nhìn chằm chằm Nhất Phong, còn hắn thì đang nhìn Mễ Mễ
"Nếu đã là hảo bằng hữu thì không có gì để từ chối, ta sẽ giúp ngươi" lúc này mọi ánh mắt đổ dồn về phía Mễ Mễ làm nàng ngơ ngác, ánh mắt kiên định kia vẫn nhìn nàng chằm chắm (tg: tui mỏi mắt nha)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT