Lúc Ninh Hòa đã chuẩn bị thỏa đáng chờ người trong bang hội login. Mà cái gọi là chuẩn bị chính là đem theo các loại dược phẩm cùng đạo cụ phụ trợ, chỉ sợ lão đại ở hội đàm nói lời không hợp rồi lại đánh nhau, đến lúc đo mấy thứ này sẽ có công dụng.

Qua giờ cơm chiều, An Lạc cùng Tinh Hận mới lên tuyến, hắn chưa kịp kêu đã thấy Tinh Hận gửi đến tư tín, bên trong là một chuỗi số.

Hóa ra tửu quán này, chỉ là kênh YY của Bán Thành Yên Sa mà thôi.

Một bên mở YY, Ninh Hòa một bên nhìn dược phẩm của mình, vì sự ngốc nghếch của bản thân mà vô lực thở sâu một phen.

Ninh Hòa đi lên liền bị trực tiếp kéo vào một phòng riêng, bên trong người không nhiều lắm, nhìn theo tên mà phán đoán, cũng chính là vài bang hội sắp sửa liên thủ. Mà lúc này đây nội dung hội đàm đơn giản cũng chính là kêu gọi mọi người đồng lòng cùng đứng trên một chiến tuyến, về vấn đề này, mọi người thật ra không có gì dị nghị. Nếu sớm biết tin tức này, moj người có lẽ đã thừa cơ hội quyết chiến phân chia lại lãnh thổ một lần nữa. Nhưng giờ đã bị hệ thống cưỡng chế phân chia đội hữu, ai cũng không thể phản kháng.

Vấn đề còn lại là chọn ra tầng lớp lãnh đạo. Nguyên bản Ninh Hòa nghĩ đến mọi người sẽ có tranh chấp, nếu là trước kia chắc sẽ là đầu lĩnh của Bán Thành Yên Sa nhưng hiện tại bang hội chia ra làm 3, tuy rằng Bán Thành Yên Sa vẫn cường thế hơn nhưng so với trước kia vẫn là suy yếu.

Tinh Hận cũng lặng lẽ hỏi Ninh Hòa: “Đại tỷ, ngươi cảm thấy bên Không Đảo chịu phục tùng không?”

Ninh Hòa mắt trợn trắng:“Ngươi hỏi ta, ta biết hỏi ai?”

“Ta thấy ngươi vào Không Đảo so với ta sớm hơn, đối với bang hội kia so với ta hẳn là hiểu biết hơn. Hơn nữa tiểu hào của Bán Thanh Minh không phải sư phụ của ngươi sao, các ngươi cũng quen thuộc hơn đi.”

Ninh Hòa hung tợn nói: “Ngươi bớt tranh cãi sẽ chết sao.”

Tinh Hận rốt cục thành thành thật thật im lặng, mà khi hai người đối thoại xong, vấn đề về đầu lĩnh cũng đã xong, điều này làm cho Ninh Hòa cùng đám người kia ngạc nhiên, bởi vì Bán Thanh Minh cũng đồng ý để Bán Thành Yên Sa làm chủ lực phụ trách chỉ huy.

Vì thế, lần hội đàm này xem như thành công, còn những chi tiết khác, đề cập đến vị trí phân phối của Không Đảo cùng Thiên Thu Nguyệt, mà lúc này Ninh Hòa mới phát hiện, hôm nay hội đàm không có Nhã Hà xuất hiện, vì vậy đây cũng có ý nghĩa…

An Lạc lại cùng Quân Lâm tranh cãi.

Ninh Hòa lần thứ N nhìn thấy hai người giống tiểu hài tử cãi nhau đến loạn. Nếu đối tượng là Quân Lâm cùng Quần Rớt hoặc là những người khác, vì hai bên có nhận thức, Ninh Hòa còn có thể đứng ra khuyên can một chút, nhưng đây lại là thói quen của bang chủ bên này nên Ninh Hòa cũng hoàn toàn lười đứng ra lãng phí thời gian. Ninh Hòa nhìn thấy các bang hội khác đã muốn rời đi, hắn cũng cùng Tinh Hận chuẩn bị rút khỏi, lại nghe thấy đinh một tiếng, bị người đá ra khỏi kênh. (ở đây chắc là nói 2 tên con nít kia =)))

Ninh Hòa nhìn hệ thống nêu lên, là Tử Mã động thủ, lại còn chính là Bán Thành Yên Sa bang chủ.



Sau lại thấy Bán Thanh Minh tiến qua bên này. Ninh Hòa nhu nhu cái mũi, trong lòng yên lặng nghĩ: Kính nhờ ngươi, không cần tái làm gì khiến ta hiểu lầm.

Nhưng khi đồng ý với Tinh Hận lại đây xem hội đàm, Ninh Hòa cũng đã sớm làm tốt chuẩn bị có thể gặp phải Bán Thanh Minh. Hắn có ý định biểu hiện như không có việc gì cùng đối phương chào hỏi, chỉ là bốn chữ “Đã lâu không gặp” này lại được hắn nói được theo âm điệu kỳ quái. Vẫn là trực tiếp đánh chữ tốt hơn.

Mà bên này Bán Thanh Minh cũng là hỏi hắn nói: “Ta gửi cho ngươi tư tín…… Ngươi xem sao?”

“Xóa.” Sự thực là Ninh Hòa chỉ xóa một ít, vẫn để lại mấy phong ở hộp thư. Hắn vẫn là sợ mình mềm lòng nên không có xem.

Đáp án này khiến Bán Thanh Minh cảm thấy mất mát, trong thanh âm là có thể nghe được, hắn “Àh” một tiếng, sau nói thêm: “Quân Lâm bọn họ muốn ta hỏi ngươi, còn có khả năng hồi bang hội không… Bọn họ đều rất nhớ ngươi.”

Đây hiển nhiên là một cái cớ, tuy rằng Ninh Hòa cùng Quân Lâm bọn họ là có giao tình, nhưng không có quá sâu nặng đi. Về Không Đảo? Vấn đề này Ninh Hòa đều không có nghĩ tới, khi quyết định rời đi, chính là đã định không bao giờ quay lại.

Tay hắn chỉ ở bàn phím dừng trong chốc lát, cũng là hỏi ngược lại: “Như vậy ngươi, lúc trước có nghĩ tới về sao.”

“Ngươi không cần trả lời ta, Thiên Nhai. Cho dù ngươi nghĩ tới trở về, à không, có người nói với ta, ngươi từng thượng tuyến, nhưng thế thì đã sao. Mặc dù ngươi trở về, chúng ta cũng không có khả năng một lần nữa bắt đầu lại, Tống Thời Nguyệt đã chết, hoàn toàn đã chết, ở tại trò chơi này, hoàn toàn đã chết là cái gì ý tứ, ngươi chẳng lẽ còn không hiểu sao…cho nên đừng theo ta nói cái gì trở về, không phải ta không muốn, mà là chúng ta, rốt cuộc trở về không được.”

(nói nghe đau lòng quá T^T)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play