Trên đường đưa Tân Thuần về nhà, bên trong xe riêng, Quý Anh Diễm cũng không quên dặn dò Tân Thuần mấu chốt của ‘Sắc’. Đương nhiên hắn lại thuận lợi đem Tân Thuần từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, từ trước ra sau đều ‘Sắc’ một lần.
Cái gọi là danh sư xuất cao đồ, Tân Thuần cũng nhân cơ hội uống được không ít ‘nước luộc’. (đây là văn phong của chính tác giả nha)
Tân Thuần khi về đến nhà thì vẫn còn chìm trong cảnh giới ‘Sắc’ của mình.
“Tiểu Thuần, sao ngươi lại cười ngốc vậy?”
Tân đàm nhìn đệ đệ mỗi ngày khi trở về đều cười ngây ngô.
“Ta có sao!”
Không thừa nhận, vẫn cười đến cằm đều sắp rớt!
Tân Đàm cũng chẳng tái truy đệ đệ.
Đúng rồi, có thể lấy lão ca làm thí nghiệm nha, luyện tập một chút yếu lĩnh về ‘Sắc’ mà hôm nay mới học. Tân thuần vẻ mặt ‘phải làm chuyện xấu’, đi hướng Tân Đàm.
Quên mất, hắn chính là đáp ứng Anh Diễm không thể tùy tiện đối người khác dùng ‘Sắc’ công. Vậy được không ta? chỉ cùng Anh Diễm luyện cũng không biết tiến bộ ra sao nha. Ngoài ra, lão ca cũng không phải”Người khác”, đương nhiên có thể dùng! Tân Thuần một khuôn mặt tươi cười đưa lại gần sát Tân Đàm.
“Lão ca, đừng cử động nga!”
Tân thuần nói xong, hôn một cái lên miệng Tân Đàm.
Tân đàm đẩy Tân Thuần ra.
“Tiểu Thuần, ngươi đang làm gì nha?”
Tân Đàm kỳ quái nhìn đệ đệ.
“Ca, đã kêu ngươi đừng cử động mà!”
Hắn chỉ vừa mới chạm vào thôi a, còn chưa kịp làm theo từng bước Anh Diễm đã dạy mà, lão ca sao lại bỏ chạy!
“Lão mẹ, lão ca khi dễ ta.”
Hắn phải đưa lão mẹ đến trấn áp trụ lại lão ca, cho hắn khỏi chạy mới được.
“Tiểu Đàm nha, không có việc gì đi khi dễ đệ đệ ngươi làm gì hả!”
Tân mẫu từ phòng bếp đi ra.
“Mẹ, ta mới không có khi dễ tiểu Thuần đâu! Là hắn hôn ta.”
Tân Đàm đáng thương vạn phần phân bua.
“Hắn muốn hôn thì cho hắn hôn đi! Ngươi trước đây không biết hôn tiểu Thuần bao nhiêu lần!”
Tân mẫu rõ ràng thiên vị tiểu nhi tử.
“Mẹ, này không giống nha! Tiểu Thuần là hôn miệng con đó!”
Thực chưa từng thấy qua lão mẹ như vậy. Hai đứa con sáp dính lại một khối, vậy mà nàng còn vui vẻ ủng hộ!
“Hôn môi cùng hôn mặt có khác gì đâu. Cũng không phải nụ hôn đầu của ngươi, ngươi kêu ca cái gì. Ngay cả tiểu Thuần còn chưa kêu ca mà.”
Tân mẫu lần này trực tiếp đánh lên đầu đứa con cả một cái.
“Đừng khi dễ đệ đệ nữa!”
Hắc hắc, biết ngay lão mẹ sẽ giúp mình mà! Lão ca, lần này xem ngươi chạy trốn nơi đâu!
“Lão ca, lần này không được nhúc nhích !”
Tân Thuần vẻ mặt cười xấu xa. Ha ha, cuối cùng có thể luyện thử cửa thứ hai của ta!
Tân thuần lần này chính là chuẩn bị sẵn sàng, nhẹ nhàng hôn ở môi Tân Đàm. Hắn trước tiên hôn nhẹ theo hình dạng đôi môi, rồi chậm rãi mở môi Tân Đàm ra . . . . .
Lần thứ hai đẩy ra
“Lão ca, sao ngươi càng đẩy ta ra!”
Tân thuần tức giận nhìn đại ca.
“Ngu ngốc, ngươi đang làm gì! Sao lại đem đầu lưỡi cũng vói vào!”
Tân Đàm tức lên, này tiểu đệ sao vậy học đâu ra vụ này nha! Hôn môi cùng hắn không nói, lại còn đem đầu lưỡi cũng vói vào.
“Bổn lão ca, đều là ngươi không tốt!”
Tân Thuần nói xong xoay người chạy. Lão ca ngốc này, thực không phối hợp gì hết, làm hắn không luyện tập được ‘Sắc’ công mới học được. Hôn môi mà cũng không nhắ mắt lại, lại còn hai lần đẩy hắn ra! Chẳng lẽ cửa thứ hai này hắn học không tốt? Không thể thể hiện ra đến cảnh giới của Câu Hồn Đại Pháp? Xem ra ngày mai phải hảo hảo hỏi lại Anh Diễm một chút!
Ngày hôm sau rất sớm, Quý Anh Diễm đã chờ trước cửa nhà hắn.
~
“Tiểu Thuần, bên ngoài có một nam sinh mặc đồng phục của trường ngươi, có phải đang đợi ngươi nha.”
Lão mẹ thấy bên ngoài có người. Chính xác hơn là nói nàng thấy bên ngoài có một chiếc xe xa hoa.
“Hử, là Anh Diễm đến.”
Tân thuần mở cửa sổ thấy Quý Anh Diễm đang ngồi trong xe riêng.
“Lão mẹ, ta đi học.”
Tân thuần lập tức chạy cửa, tiến vào trong xe của Quý Anh Diễm.
Xe nổ máy chạy đi.
“Tiểu Thuần thật là, bạn học đến cũng không mời người ta vào nhà ngồi!”
Tân mẫu lải nhải một câu rồi quay vào nhà .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT