Rồi Syauran đi sang phòng của Sakura đẻ gọi cô. Anh bước vào phòng, bỡ ngỡ với những gì trước mắt của mình. Một căn phòng chỉ toàn màu hồng và những con gấu bông trong rất dễ thương. Rồi anh đi đến bên giường của Sakura. Anh dừng lại và ngồi xuống bên cạnh giường nhìn ngắm cô gái xinh đẹp đang say giấc, anh nghĩ " Cô ấy nhìn cũng dễ thương đó chứ. Mà mình đang nghĩ gì vậy nè." Bất giác anh đỏ mặt. Anh gọi:
- Này. Dậy đi.
- 5' nữa thôi.- Sakura nói với giọng ngáy ngủ.
- Cô có dậy ko thì bảo.- Syauran gằng giọng.
Sakura thầm nghỉ " Hình như giọng nói này ko phải là giọng của chị Mika - người hầu của cô " Thấy lạ nên cô bật dậy thì thấy người trước mặt là Syauran.
- Sao anh lại ở đây? Đây là phòng của tôi mà.- Sakura hét toáng lên khi thấy Syauran.
- Mẹ cô nói tôi lên gọi cô dậy.- Syauran bình thản trả lời.
- Anh đi ra ngoài đi tôi xuống ăn liền.- Sakura nói.
- Để tôi chờ cô ra ăn luôn.
- Sao hôm nay anh tốt quá vậy. Chắc hôm nay mặt trời mọc hướng Tây quá.
Sakura nói rồi bước đến mở cánh cửa màu trắng ra bước vào. Trong căn phòng đó có một đống quần áo và giày dép rất đẹp, những sợi dây chuyền, túi sách trong rất kiêu sa. Rồi cô đi vào phòng vệ sinh làm VSCN rồi đi ra với một bộ đồ rất dễ thương. Rồi cả hai đi xuống nhà ăn dáng cùng với mọi người. Khi hai người họ đi xuống thì ba và anh trai Sakura đang ngồi trên bàn ăn chờ anh và cô. Đến nơi Sakura và Syauran ngồi xuống bàn. Vừa ngồi xuống Syauran đã lễ phép nói:
- Cháu chào chú cháu là Li Syauran. Chú cứ gọi cháu là Syauran. Chào anh.- Syaran đang ra mắt ba và anh vợ.
- Chào cháu chú là Kinomoto Fujitaka.
- Tôi là Toya Kinomoto.
Toya nhìn là biết anh ko ưa Syauran rôi.
- Thôi được rồi chúng ta ăn thôi nào.- Nadeshiko biết là sắp có chiến trang nên đã kịp thời ngăn chặn lại.
- Sakura. Phòng của con nằm cạnh của Syauran nên hai đứa có gì thì giúp đỡ cho nhau. Với lại từ ngày mai hai đứa sẽ đi học chung với nhau. - Nadeshiko nói với Sakura và Syauran.