Trong khi tất cả mọi người chờ cuộc thi bắt đầu tiến hành tuyển chọn, hệ thống mạo hiểm đảo liền nhắc nhở, quy tắc tiến hành thi đấu tuyển chọn đảo chủ có thay đổi, từ thi đấu tuyển chọn thay đổi thành thi đấu khiêu chiến!
- Thi đấu khiêu chiến?T đấu khiêu chiến là có ý gì? Mọi người nghi ngờ nói.
Mạo hiểm đảo từ mấy trăm năm qua, vẫn luôn là thi đấu lựa chọn đảo chủ, lần này thi đấu khiêu chiến đảo chủ vẫn là lần đầu tiên xảy ra.
- Khiêu chiến? Là chúng ta khiêu chiến người khác, hay là để cho người khác khiêu chiến chúng ta! Lần đầu tiên thi đấu khiêu chiến, ai cũng không biết phương thức thi đấu khiêu chiến này là như thế nào.
Lúc này, toàn bộ đồng hồ huy chương mạo hiểm giả lại hiện ra tin tức: - Mạo hiểm Vương Du Dương đã chính thức được để cử làm đảo chủ mạo hiểm đảo. Toàn bộ mảo hiểm giả, bao gồm mạo hiểm Vương, mảo hiểm gia cùng mạo hiểm giả nếu có nghi ngờ việc đề cử này có thể hướng Du Dương tiến hành khiêu chiến. Nếu như trong ba giờ liên tục không có người nào đến khiêu chiến, Du Dương sẽ chính thức lên làm đảo chủ mạo hiểm đảo!
- Du Dương! Du Dương là thằng trẩu tre nào??
Tin tức này vừa công bố ra, đám người mạo hiểm trên mạo hiểm đảo lập tức nổ tung rồi, tất cả đều lập tức truy hỏi tin tức về Du Dương này là ai.
Hơn 90 vị mạo hiểm Vương sau khi thấy được cái tin tức này, đều nhíu mày: - Chẳng lẽ người lấy trộm huy chương của chúng ra trong không gian vật phẩm, là Du Dương!
- Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng! Nhất định không phải là hắn! Xích Vô Tà lẩm bẩm nói.
Xích Diệt Thiên vừa thấy tin tức này xong. Sắc mặt hắn dị thường khó coi, hắn có cảm giác, người được đề cử là đảo chủ mạo hiểm đảo chính là Du Dương chặt đứt một cánh tay của mình kia.
Xích Luyến đang trong đám đông, nàng cùng Du Dương cùng lên đảo, thời gian còn không được hai tháng, Du Dương từ một người mới giống như ngồi hỏa tiễn tấn thăng lên làm mạo hiểm Vương, không những thế, bây giờ còn được để cử làm đảo chủ mạo hiểm đảo, loại tốc độ thăng cấp đến biến thái này làm Xích Luyến hoảng sợ.
Đảo chủ mạo hiểm đảo, quyền lực thật sự là quá lớn, trong lòng Xích Luyến hối hận, hối hận chính mình trước đây không nên cùng hắn đối nghịch, trong nội tâm nàng tự nhiên có suy nghĩ, “Nếu như trước đây sau khi lên đảo cùng ở bên cạnh hắn, thì thực lực của chính mình có khả năng sẽ tăng lên rất nhanh. Nếu như trước đây thật sự cùng hắn...”
- A, ta đang suy nghĩ cái gì vậy! Xích Luyến xấu hổ mặt đỏ bừng, thấy không có ai chú ý tới mình, nàng mới nhẹ nhàng thở ra.
Thấy được tin tức chấn động này, hưng phấn nhất chính là nhóm bốn người Nam Cung mập mạp cùng Đông Phương Vô Địch, bọn họ vì chính quyết định anh minh ngày trước mà cảm thấy may mắn.
- Con bà nó, lão đại tđ’n lại lợi hại như vậy, dĩ nhiên vô thanh vô tực được đề cử làm đảo chủ! Nap Cung mập mạp nói.
- Du Long, Du Dương này chính là người kia mà ngươi nói tới sao? Một vị lão giả hỏi.
Vị lão giả nào ngồi ở trước người Nam Cung mập mạp, là một vị Cửu Tinh mạo hiểm Vương, ở bên cạnh hắn còn có mười mấy người khác, những người này hai đầu long mày đều có vài phần giống với Nam Cung mập mạp.
- Tổ gia gia, hắn chính là lão đại biến thái mà ta nói! Nam Cung mập mạp nói.
- Ngươi khẳng định chính là một người. Lão giả lại nói.
- Đúng thế, trừ hắn ra, không còn có ai có thể trực tiếp được đề cử làm đảo chủ! Nam Cung mập mạp khẳng định nói.
Nghe được lời nói của Nam Cung mập mạp, lão giả trầm mặc, nhíu mày suy tư!
Vĩ lão giả này không phải ai khác, lão chính là lão bằng hữu Nam Cung Ngạo Thiên trong lời nói của thành chủ Vô Dạ Thành Vô Giới Võ Thần. Năm đó hắn cùng với Vô Giới Võ Thần cùng đi lên mạo hiểm đảo, Vô Giới Võ Thần là một trong số ít người lựa chọn rời khỏi mạo hiểm đảo, còn Nam Cung Ngạo Thiên chọn ở lại trên đảo, làm người bảo hộ của Nam Cung gia trên đảo.
Bởi vì Nam Cung gia là gia tộc có số người lên mạo hiểm đảo đông nhất, vì thế bọn họ tại trên đảo thành lập một thế lực không nhỏ. Trừ dân bên ngoài cư trú trên đảo, Nam Cung gia tộc trên mạo hiểm đảo là đoàn thể có thế lực nhất. Ba gia tộc khác trong tứ đại gia tộc, Đông Phương gia tộc, Bắc Minh gia tộc cùng Tây Thành gia trên mạo hiểm đảo nếu so sánh với Nam Cung gia tộc thì ít hơn nhiều.
Trong tử tôn của Nam Cung Ngao Thiên chí ít có mười người là Võ Thần, nếu như hiện tại Nam Cung Ngạo Thiên mang bọn hắn trở lại Đông Thắng Thần Châu thì bọn họ tuyệt đối có thể thành lập một cái đế quốc không kém gì Xích Long đế quốc.
Trong sân thi đấu Thải Hồng, mọi người vẫn còn đang bàn luận về cái tên Du Dương thì trên bầu trời sân thi đấu Thải Hồng, hai nam tử trông giống như thiên thần đang đứng giữa không trung, một người mặc quần áo luyện công màu trắng là Niếp Thiên Phong, người còn lại chính là người được đề cử làm đảo chủ mạo hiểm đảo - Du Dương.
- Lão đệ, ta chỉ dẫn ngươi đến đây thôi. Niếp Thiên Phong nói với Du Dương.
- Đại ca, mạo hiểm đảo này chính là của huynh, hơn nữa thực lực huynh lại cao cường, ta cảm thấy cái ghế đảo chủ này huynh đến ngồi là thích hợp nhất. Du Dương nói.
- Ta còn muốn đi tiềm tu, nào có thời gian đi làm đảo chủ. Ta bây giờ trọng yếu nhất chính là đi đề thăng thực lực của chính mình! Hiện tại ta đối với những sự tình thế tục này không có hứng thú. Sau này nếu ngươi gặp phải chuyện gì không thể giải quyết, ngươi có thể quay lại tìm ta!
Niếp Thiên Phong lại nói: - Thải Vân nàng sắp xếp cho ngươi cái đảo chủ thi đấu khiêu chiến này chính là tạo cơ hội để cho ngươi lập uy. Nếu để cho ngươi trực tiếp trở thành đảo chủ, nhất định sẽ có rất nhiều người không phục, ngươi muốn làm đảo chủ thì nhất định phải thể hiện ra thực lực cường đại mới được.
- Hắc Hắc. Ta sẽ làm hết sức. Du Dương khiêm tốn nói.
Du Dương cũng chỉ trước mặt Niếp Thiên Phong mới khiêm nhường như vậy.
Bên trong sân thi đấu Thải Hồng!
- Người gọi là Du Dương tại sao vẫn còn chưa xuất hiện. Không phải là sợ không dám tới chứ.
- Hừ, ta xem đúng thế. Ở đây có nhiều người cấp mạo hiểm Vương như vậy, cho dù hắn lợi hại tới đâu, cũng không thể chiến thắng tất cả mọi người! Một tên lên đảo còn chưa tới hai tháng mà muốn lên làm đảo chủ, nằm mơ chắc.
Mẹ con Thiện Như Ngọc và Thiện Nhược Thủy cũng đều thấy được tin tức này, Thiện Nhược Thủy kích động hỏi mẫu thân: - Mẹ, không lẽ đúng là Du Dương hắn, người nhanh thả hắn ra đi, nhìn xem người trong tin tức có đúng là hắn hay không.
Thiền Như Ngọc hết sức kinh ngạc, cũng vô cùng muốn biết Du Dương ở trong tin tức là ai,: - Nhược Thủy, không phải là mẹ không muốn thả hắn, mà là hắn thật sự trốn mất, ngươi muốn ta thả như thế nào.
- Mẹ.
Thiện Nhược Thủy không tin Du Dương có thể tự mình chạy ra khỏi không gian áp súc trong đồng hồ huy chương, nàng đang muốn tiếp tục cầu khẩn mẫu thân thì trên trần nhà sân thi đấu đội nhiên xuất hiện dị tượng.
Khung kim loại trần nhà đột nhiên bị phân giải, những thủy tinh gắn trong khung kim loại cũng đều bay lên, một thân ảnh chậm rãi hạ xuống.
- Du Dương.
Xích Luyến đang ở giữa những nữ tử Hoa Điệp cốc là người đầu tiên nhận ra Du Dương.
Du Dương hạ xuống, đồng thời khung kim loại trên đỉnh đầu hắn bắt đầu khôi phục lại nguyên dạng, những thủy tinh lại lần nữa gắn vào bên trong.
- Oa, hắn chính là Du Dương sao? Đẹp trai quá, không biết như thế nào làm quen với hắn a, nếu có thể gả cho hắn thì quá tốt rồi. Một cô nàng mê trai giữa quần thể Hoa Điệp cốc hai mắt lóe sáng, thầm nói.
- Tương laih chính là đảo chủ mạo hiểm đảo, người đừng có mơ giữa ban ngày! Một đồng bạn với nàng đả kích nói.
Xích Luyến nhìn thấy Du Dương, tâm tư vô cùng phức tạp, cũng không ai biết trong nội tâm nàng đang suy nghĩ chuyện gì.
- Lão đại! Lão đại! Bốn người Nam Cung mập mạp cùng Đông Phương Vô Địch vừa thấy Du Dương, lập tức chạy tới chỗ Du Dương chào hỏi.
Tuy rằng Du Dương bây giờ còn chưa chính thức trở thành đảo chủ mạo hiểm đảo, nhưng cũng có rất nhiều người hâm mộ bọn người Nam Cung mập mạp, hâm mộ bọn họ có thể tìm được một lão đại tốt như vậy, nếu như Du Dương thật sự trở thành đảo chủ mạo hiểm đảo. Vậy tiền đồ sau này của bốn người bọn họ quá sáng lạn rồi.
- Lão đại, người xuất hiện thật là quá cmn phong cách! Đám mỹ nữ Hoa Điệp cốc kia đều chết mê chết mệt người rồi! Nam Cung mập mạp nhanh chân giành vị trí đầu tiên, hướng Du Dương vuốt mông ngựa.
- Lão đại!
- Lão đại!
- Lão đại!
Đông Phương Vô Địch, Bắc Minh Thần Tinh cùng Tây Thành Xuy Tuyết ba người không có tranh được vị trí thứ nhất lập tức tranh nhau cướp lấy vị trí thứ hai, ba người trên mặt đất loạn đánh thành một đoàn.
Du Dương không để ý đến bốn tên thủ hạ không trung tâm không có nghĩa khí này, sau khi hắn hạ xuống sân thi đấu, lập tức dùng ánh mắt tìm thân ảnh Thiện Nhược Thủy.
Hai mẹ con Thiện Như Ngọc và Thiện Nhược Thủy trong sân thi đấu này đúng là hai người nổi bật nhất, tướng mạo xinh đẹp không cần phải nói, cực kỳ hấp dẫn bốc lửa, mặc dù là mẹ con nhưng lại trông giống như hai chị em. Nếu như có thể cùng hai mẹ con giống như hai chị em này cùng nhau chơi đùa song phi, thì con bà nó tuyệt đối là siêu cấp hưởng thụ rồi.
Du Dương dễ dàng tìm được Thiện Nhược Thủy, Thiện Nhược Thủy cũng thấy Du Dương, nàng kích động mặt đỏ bừng, cực kỳ vui mừng, con mắt to ngân ngấn nước đứng lên.
- Lão... Thiện Nhược Thủy muốn gọi lão công, nhưng ở đây có nhiều người như vậy, cuối cùng nàng vẫn là ngượng ngùng đem chữ “công” nuốt vào bụng không nói ra.
Hai người đang sung sướng hưởng thụ những ngày tuần trăng mật đột nhiên bị chia cách. Du Dương nhìn thấy Thiện Nhược Thủy bộ dáng ướt át hấp hấp kia, hận không thể lập tức đem nàng lên giường hành quyết!
Bính Boong
Đúng lúc này, đồng hồ huy chương của mọi người hiện ra tin tức nhắc nhở: - Thi đấu khiêu chiến Đảo chủ mạo hiểm đảo chuẩn bị bắt đầu!
Mười!
Chín!
Tám!
….
Hai!
Một!
Bắt đầu!
Thi đấu khiêu chiến bắt đầu!
Hệ thống trong mạo hiểm đảo không cho Du Dương và Thiện Nhược Thủy có thời gian ôn lại chuyện xưa, giao thông kết hợp, vác cày qua núi, túy ông đẩy xe... Trực tiếp bắt đầu đảo chủ khiêu chiến thi đấu.
Du Dương vẫn đứng trên võ đài, dâm uy mãnh liệt, khí thế bao quát chúng sinh!
Người bên dưới đài ngươi nhìn ta, ta nhìn lại ngươi, không ai dám bước lên đài. Trong đó mạo hiểm giả cùng mạo hiểm gia đều không có dự định lên đài. Du Dương một chiêu giết bốn vị Võ Thần, có ai mà không biết, nếu như không có thực lực mạo hiểm vương, bước lên đài chính là tự chịu ngược đãi, hận mình sống quá lâu hay sao.
Mọi người đều tập trung ánh mắt vào trên người chín mươi vị mạo hiểm vương, hiện tại có tư cách khiêu chiến Du Dương cũng chỉ có 90 vị mạo hiểm vương này.
Trước đó Xích Diệt Thiên còn muốn lên võ đài khiêu chiến Du Dương. Nhưng sau khi nhìn thấy Du Dương xuất hiện trên sân thi đấu, Xích Diệt Thiên phát hiện Du Dương đã thay đổi, thay đổi so với trước kia càng cường đại hơn. Trước đây chính mình cũng không phải đối thủ của Du Dương, hiện tại Du Dương mạnh hơn, mà chính mình còn bị đứt một cánh tay, tuy rằng đã lắp một cánh tay mới, nhưng thực lực nhiều nhất cũng chỉ là bằng với ngày trước, cùng Du Dương bây giờ so sánh, chênh lệch thật sự quá lớn.
- Diệt Thiên lão đệ, chuyện chúng ta nói lúc trước, ngươi không phải là đã quên a? Y Tiên Lý Thi Bạch nói với Xích Diệt Thiên.
- Ta. Xích Diệt Thiên không phải người ngu, việc giết người không lợi ích hắn cũng không muốn làm.
Ngay khi Xích Diệt Thiên đang do dự thì đột nhiên có người phi nhân nhảy lên võ đài.
- Tiểu tử, ngươi muốn làm đảo chủ, trước hết phải đi qua cửa này của ta rồi hãy nói!
Du Dương nhìn lại, người đầu tiên lên võ đài khiêu chiến hắn dĩ nhiên lại là Thiện Như Ngọc mẫu thân của Thiện Nhược Thủy.
- Ách, mẹ vợ, việc này...việc này...không tốt lắm đâu! Du Dương nói.
- Ít nói nhảm, nếu như ngươi có thể thắng ta, ta sẽ đem Nhược Thủy gả cho ngươi! Thiền Như Ngọc nói.
- A! Mẹ nói thật hả?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT