Thấy Du Dương trúng chiêu, Lăng Yêu Nhiêu lo lắng kinh hô, muốn phóng qua, lại sợ Phong Cuồng Sa ngăn lại.
“Tiểu thư xinh đẹp, ta cùng hắn còn chưa kết thúc chiến đấu, nếu ngươi muốn dùng 2 vs 1, ta Phong Cuồng Sa cũng nguyện ý.”
Phong Cuồng Sa đem Du Dương đánh bay ra ngoài, cũng không hề xuất hiện ánh mắt vui mừng, mà là nhíu mày, đồng thời ngăn Lăng Yêu Nhiêu lại, ánh mắt Phong Cuồng Sa đăm đăm nhìn về phía nhà kho.
“Phong cuồng sa, hôm nay ta sẽ không để cho khu mỏ dễ dàng bị đoạt đi như vậy” Lăng Yêu Nhiêu đang muốn cùng Phong Cuồng Sa đối chiến, đột nhiên một thanh âm từ nhà kho truyền tới.
Du Dương nói: “Lăng tỷ không cần lo, để ta xử lý cho”
Du Dương thân thể lơ lửng trong không trung, thân ảnh từ nhà kho dần trôi ra ngoài, một tay của hắn hướng về phía tât cả mọi người, từ bảo vệ khu mỏ cho đến thành viên của Cuồng Sa thành, tay trên hư không đánh ra một trảo, toàn bộ súng điện từ trên tay của mọi người lập tức bị kéo căng vỡ ra, cuối cùng hắn khoa tay còn lại, tất cả súng ống tụ lại một chỗ, biến thành một quả cầu kim loại lớn.
“Lực trường lĩnh vực! Hắn làm sao đã biến thành vũ thần rồi” Lăng Yêu Nhiêu cùng Phong Cuồng Sa kinh ngạc nói
Đem Niệm lực thôi động tu luyện tới giai đoạn cuối cùng, sẽ có thể đạt tới “Lĩnh vực” chính là cảnh giới vũ thần trong truyền thuyết, trong lĩnh vực, niệm lực của vũ thần có thể điều khiển được tất cả những thứ mình muốn.
Tất cả đều bị Du Dương dọa sợ đến ngây người.
Vũ Thần a, đây là cảnh giới mà tất cả cường giả đều mơ tới, một vũ thần trẻ tuổi như thế này, chỉ sợ ngàn năm nay mới có một.
“Điều này sao có thể? Lực lượng của hắn rõ rang chỉ ở phía dưới của ta, như thế nào đột nhiên trở thành vũ thần?”
Phong Cuồng Sa giờ phút này thập phần khiếp sợ, dù hắn là một cường giả giai đoạn năm của Niệm lực thôi động, dù hắn tại Hỏa tinh bài danh thứ bảy, chỉ sợ khi đối mặt với Vũ thần sử dụng lực trường lĩnh vực, hắn chỉ là con sâu cáu kiến cho người ta giết. Vũ thần nếu muốn giết hắn, giống như giết một con kiến, Lăng Yêu Nhiêu kinh ngạc, hắn thì còn sợ hãi nữa.
Kỳ thực Du Dương cũng chẳng đột phá cái nỗi gì, thực lực của hắn thì vẫn thế, chẳng qua cái Lực trường lĩnh vực này là giả, xuất hiện tình huống này toàn bộ là công lao của Plug-in chuyển hoán khí cụ.
Du Dương biết với thực lực hiện giờ, cho dù có đánh đến mỏi tay, cho dù có thắng được phong cuồng sa, cũng chẳng thể nào càn quét được hơn năm trăm người tay cầm súng điện từ, cho nên Du Dương mới bày ra cái kế nhỏ này.
Du Dương cũng chẳng phải muốn phá cái máy nhiễu từ kia, mà hắn đã có chủ ý từ rất lâu rồi, hôm nay vất vả lắm mới có cơ hội tiếp cận, làm sao có thể buông tha.
Phong Cuồng Sa dùng máy nhiễu từ dụ dỗ Du Dương rơi vào bẫy, Du Dương tương kế tựu kế, vọt tới bên máy nhiễu từ, trước khi nắm đấm tới nơi, Du Dương đã đem cái máy thu vào làm plug-in, hắn tạo cái rãnh to trên mặt đất hoàn toàn là để đánh lạc hướng, che dấu không để người khác biết mục đích của mình.
Mà Phong Cuồng Sa đánh lén cũng là trong dự liệu của Du Dương, Du Dương hoàn toàn mượn sức hắn bay thẳng vào trong nhà kho, hấp thu toàn bộ năng lượng từ xích tinh thạch, cung cấp năng lượng cho plug-in.
Bởi vì tình thế cực kỳ nghiêm trọng, Du Dương chỉ dám hấp thu một thùng, nhưng cũng đủ cho hắn bổ sung năng lượng rồi.
Du Dương trước dùng mười vạn tinh năng lượng đem Plug-in chuyển thành cấp kim cương, sau đó lại biến máy nhiễu từ thành Plug-in lắp đặt trên cơ thể.
Nếu như Du Dương có thể đánh lui lũ cướp từ Cuồng Sa thành này, hắn sẽ là chủ nhân của một nửa nhà máy, năng lượng từ này về sau sẽ không còn lo nữa rồi.
Cho nên Du Dương quyết tâm đem máy nhiễu từ chuyển thành Plug-in từ trường khống chế cấp hai sao.
Một sao có thể làm nhiễu từ trường, hai sao có thể tạo lĩnh vực.
Bởi vì quan hệ đến phẩm chất, máy nhiễu từ chỉ có thể biến đổi cao nhât là hai sao.
Bạch ngân cấp có thể khống chế trong một mét, Hoàng kim cấp tăng gấp mười, mà kim cương cấp thì có thể trong vòng trăm mét nắm trong tay.
Cho nên Du Dương mới không ngần ngại dùng hai mươi vạn tinh năng lượng để chuyển đổi, Hiện giờ, hắn đồng thời có thể làm nhiễu từ trường và có “Từ trường lĩnh vực” phạm vi 100m.
Bất quá chỉ là Từ trường lĩnh vực mà thôi, cũng chẳng phải Lực trường lĩnh vực. Lực trường lĩnh vực có thể khống chế bât cứ thứ gì, mà Từ trường lĩnh vực lại chỉ có thể khống chế kim loại. Chỉ là Lăng Yêu Nhiêu cùng Phong Cuồng Sa không có chú ý tới điểm này nghĩ là Du Dương có Lực trường lĩnh vực.
Du Dương ngự không phi hành lên hơn hai mét, quả cầu kim loại bị nâng lên, súng từ trường rất nhanh bị phá hủy, phân hủy thành các phân tử kim loại, sau đó bay ngược về phía Du Dương, tạo thành một bộ giáp hoàn hảo cho hắn.
Du Dương tựa võ thần bay lơ lửng giữa trời cao, hắn hướng Phong Cuồng Sa nói: “Cuồng Sa thành chủ, ta thưởng thức ngươi là một cường giả quang minh lỗi lạc, một người đàn ông chân chính, hôm nay ta biết rõ ngươi bị An Liên Anh cùng Tu La lừa dối mê hoặc, nếu như bây giờ ngươi mang người đi, ta còn có thể xem xét chỉ bắt ngươi bồi thường chút ít về tinh thần cho Lăng tỷ, chuyện còn lại ta sẽ không nói tới nữa.”
“không, không, không có khả năng, ngươi không phải Vũ thần, ta không tin” Phong Cuồng Sa nhìn chằm chằm Du Dương như muốn biết rõ sự việc
“Ha Ha!” Du Dương không thừa nhận, cũng không phủ nhận, nói: “không lui sao, vậy ngươi chắc rất muốn thử năng lực mà ta mới nắm giữ rồi!”
Du Dương nâng tay phải lên cai, giống như trong hư không cầm.
đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com Tay phải du dương nâng cao, giống như từ trong hư không lấy ra một vật gì đó, sau đó giữa không khí các hạt kim loại hội tụ lại trên tay hắn, ban đầu chỉ là một nhúm nhỏ, sau đó càng lúc càng lớn, cuối cùng to lên gần ba mét, rộng nửa mét, hình dánh giống như một con dao bầu .
“Trảm!” du dương hô to một tiếng, cự đao trong tay hướng phong cuồng sa bổ xuống.
Du dương đu đưa người trên không trung, đao mượn thế người, người tạo lực cho đao, khiến cho một đao này thể hiện một sức mạnh to lớn vượt qua bốn vạn thất.
Đối với du dương thì bốn vạn thất đã vượt xa sự mong đợi, nhưng so sánh với phong cuồng sa thì chỉ là một cỗ sức mạnh bình thường. phong cuồng sa cũng không rõ vì sao du dương có năng lực của Võ thần nhưng lại không có lực lượng cường đại tương đương. Tuy nhiên hắn cũng không dám coi thường, thập phần cẩn thận dùng toàn lực nghênh tiếp, dùng song chưởng kẹp lấy thân cự đao của du dương.
“Ha, đao của ta mà ngươi nghĩ rằng có thể đón dễ dàng vậy sao?”
Du dương trùng âm thanh xuống, cự đao trong tay bắt đầu phân giải thành mây mù chứa các hạt kim loại, sau đó hướng phong cuồng sa vây lại.
“Thành chủ” thủ hạ phong cuồng sa thấy hắn gặp nguy hiểm lên tiếng cảnh báo.
“CHết đi!”
“Nguy hiểm, đừng tới đây!”
Thủ hạ tâm phúc của phong cuồng sa mặc dù đều đã cường giả cảnh giới Tư duy mạch động, nhưng muốn chen vào trận chiến của du dương cùng phong cuồng sa, đó chính là chịu chết.
Tay trái du dương vung lên, vô số hạt kim loại hướng phong cuồng sa bắn tới, bất quá đều không có đánh trúng hắn mà đánh trúng vào đám thành viên còn lại của Hắc Nhật dong binh đoàn, đồng thời một phần bay ra xung quanh kết thúc nốt sinh mạng của những tên thuộc Hắc Nhật dong binh đoàn còn thoi thóp. Đám mây kim loại sau khi tiếp cận những người này, liền xoáy thành một trận gió lốc nhỏ, sau đó tan đi. Mỗi khi gió lốc tan đi là hiện ra những thân thể… không, phải gọi là những đống thịt nát mới đúng.
Vài giây trước còn là những con người khỏe mạnh, thậm chí còn là cường giả so với người thường, vài giây sau đã ô hô ai tai trở thành phân bón cho cây. Nhân chứng ở hiện trường ai nấy đều buồn nôn.
Du dương giết đoàn trưởng cùng phó đoàn trưởng của Hắc Nhật dong binh đoàn, hai bên đã kết thành tử thù, du dương hiện tại muốn trảm thảo trừ căn, đồng thời trước cuồng sa thành chủ tạo uy.
Không riêng gì những tên cướp thuộc cuồng sa thành, ngay cả bảo vệ bên lăng yêu nhiêu cũng cảm thấy thủ đoạn của du dương thật tàn nhẫn, chỉ sợ dù bọn chúng có mạnh hơn du dương thì cũng không có thủ đoạn vừa đáng sợ vừa quỷ dị như vậy.
“Đa tạ huynh đệ ngươi hạ thủ lưu tình, buông tha cho ta một mạng” phong cuồng sa chắp hai tay kẹp lấy cự đao của du dương, nói: “Xem ra hôm nay không thể nào đoạt được mỏ Xích tinh rồi, bất quá ta không thể chịu thua như vậy.”
“Ha ha, là một tên đàn ông, ngươi mà nhận thua khéo còn làm ta mất hứng đấy.” du dương rất nhanh khống chế mây kim loại kéo xuống dưới chân của phong cuồng sa, đồng thời bao phủ nó.
“Khai” phong cuồng sa thân thể đột nhiên vận lực, muốn dùng khí kình đem số kim loại này làm tan biến.
Phong cuồng sa kể ra thì cũng khá là khôn, đám mây kim loại cũng nhất thời tan biến, mỗi tội bây giờ du dương còn đang dùng từ trường lĩnh vực, các hạt kim loại vừa mới biến mất, lại hội tụ lại lần nữa, khôi phục rất nhanh, phong cuồng sa còn chưa kịp phản ứng đã lại bị vây vào bên trong. Một khối cầu bằng kim loại cao gần hai mét đang bọc phong cuồng sa ở giữa.
Đông đông đông ~ phong cuồng sa sao có thể chịu chết, hắn dùng sức mạnh phá thiết cầu từ bên trong, muốn tạo một lỗ hổng đủ lớn để chui ra. Với quả cầu bằng sắt bình thường có khi hắn chỉ dùng ngón út cũng đủ để rạch đôi, tiếc rằng đây là quả cầu do du dương tạo thành thông qua Từ trường lĩnh vực,cho dù bên trong có bị tàn phá thế nào cũng sẽ hồi phục sau vài giây. Chỉ khổ phong cuồng sa mà thôi.
“cuồng sa thành chủ, đừng nóng vội, ngươi cứ thoải mái ở bên trong chơi đi, chán rồi ta cho ra” du dương vung ngón tay lên, thiết cầu bay lên hơn trăm mét, sau đó từ từ rơi xuống.
Oanh! Thiết cầu đập mạnh xuống đất. phong cuồng sa đầu óc choáng váng, nhưng vận hạn của hắn còn chưa hết.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT