Trong lòng Tuyết Ninh đầy nghi ngờ nên không còn tâm trạng để tiếp tục ăn uống liền bảo Tắc Bắc và Châu nhi dọn đồ ăn sáng xuống. Một mình ngồi trong điện nhàm chán nhìn sổ sách, trong lòng cảm thấy buồn bực liền mang theo Châu nhi cùng Tắc Bắc ra ngoài đi dạo.
Ba người cùng đi đến Ngự Hoa Viên
–"Mấy ngày nay sao không thấy Giang Nam?" - Tuyết Ninh thuận miệng hỏi
Tắc Bắc ngay lập tức trả lời:
–"Hồi bẩm nương nương Giang Nam về nhà thăm người thân, mấy hôm nữa mới có thể trở lại"
Tuyết Ninh cười không nói gì cùng Châu nhi, Tắc Bắc đi đến bên hồ ngồi nghỉ dưới gốc cây đại thụ .
Chợt Nàng cảm giác trên cây có người, cảnh giác đứng lên thì thấy một cái vỏ chuối được ném xuống, xoay người tránh khỏi vỏ chuối đang rơi xuống nhưng không ngờ vỏ chuối vừa đúng lúc rơi trên mặt Châu nhi.
Tuyết Ninh và Tắc Bắc cười khẽ một tiếng. Châu nhi tức giận gạt vỏ chuối ra khỏi mặt chống nạnh hô to:
-"Là ai ném loạn vỏ chuối, ra đây cho ta?"
Một âm thanh lười biếng từ trên cây truyền xuống
-" Hừ!!! Tiểu nha đầu ngu ngốc nhà ngươi...... Bổn vương không có trách các ngươi quấy rầy Bổn vương nghỉ ngơi ngươi còn nói, ngươi còn trách Bổn vương"
Vừa dứt lời một bóng người màu tím từ trên cây bay vọt xuống vừa đúng lúc dừng ở trước mặt Tuyết Ninh
Tuyết Ninh cười nhìn vị Vương Gia cuồng vọng ở trước mặt mình trong lòng không khỏi nghĩ "Chẳng lẽ cổ đại đều là mỹ nam ư? Mình vốn cũng không hẳn là hoa si nhưng không thể không thừa nhận nam nhân Nguyệt Lạc Quốc thật tuấn tú.
Lãnh Nguyệt Hàn thuộc kiểu mỹ nam lạnh lùng, lãnh khốc, tuấn mỹ.... Thượng Quan Thiên Dật thuộc kiểu nam nhân dịu dàng , đối đãi với người khác ôn hòa, cảm giác sống chung cùng hắn một chỗ thật ấm áp.
Mà người thiếu niên trước mắt này nhìn qua tầm mười bảy mười tám tuổi tuấn mỹ giống tiên đồng từ trong tranh đi ra thật là khả ái. Môi hồng răng trắng nhìn thật là đáng yêu.
Lãnh Nguyệt Hiên cũng quan sát Khương Tuyết Ninh, trong nháy mắt liền bị hấp dẫn , vị cô nương này thật là đẹp, liền quyết định muốn nàng làm vương phi của hắn.Tuyết Ninh còn chưa phản ứng kịp Lãnh Nguyệt Hiên đã ôm lấy nàng. Nàng khẽ giật mình ngay sau đó đánh một quyền vào gương mặt tuấn tú của Lãnh Nguyệt Hiên. Châu nhi vội vàng đến bên Tuyết Ninh, Tắc Bắc đỡ Lãnh Nguyệt Hiên hỏi:
-"Hiên Vương Gia, người không sao chứ?́"
Lãnh Nguyệt Hiên vội vàng sờ mặt mình chỉ vào Tuyết Ninh nói:
–"Ngươi...ngươi.....!!!! thật là to gan, dám đánh Bổn vương"
Châu nhi vừa muốn mở miệng nói chuyện lại bị Tuyết Ninh ngăn .Tuyết Ninh nói:
–"Là ngươi vô lý trước, cho dù ngươi là Vương Gia cũng không thể tùy tiện ôm một nữ nhân như vậy"
–"Hừ.......được Bổn vương ôm là vinh hạnh của ngươi, ta muốn ngươi làm vương phi của bổn vương"–Lãnh Nguyệt hiên quyệt miệng nói
Lời này vừa nói ra Tuyết Ninh trên mặt tràn đầy hắc tuyến trong nháy mắt bất đắc dĩ nói:
–"Ngươi... Cái tên nhóc Vương Gia này mới lớn liền muốn cưới vương phi"
Châu nhi cùng Tắc Bắc cúi đầu cười trộm khiến tiểu oa nhi khả ái Lãnh Nguyệt Hiên tức giận mặt nhăn lại nhìn giống như bánh bao. Tuyết Ninh vừa định mở miệng giải thích thân phận của mình. Chợt âm thanh băng lạnh của Lãnh Nguyệt Hàn truyền đến:
–"Đã xảy ra chuyện gì? ở chỗ này kêu la còn ra thể thống gì"
Lãnh Nguyệt Hiên vừa nghe thấy âm thanh người mới đến là Lãnh Nguyệt Hàn liền xoay người đẩy Bạch Phượng Nhi ra chạy vào trong lồng ngực Lãnh Nguyệt Hàn. Khuôn mặt băng lạnh của Lãnh Nguyệt Hàn trong nháy mắt trở nên bất đắc dĩ. Châu nhi cùng Tắc Bắc vội vàng hành lễ nói: