Lãnh Nguyệt Hàn cảm giác máu cả người đều đang thiêu đốt, Khương Tuyết Ninh thật giống như yêu tinh, để cho mình mê muội, biết rõ mình không thể đụng nàng, nhưng thân thể muốn dục vọng của nàng mãnh liệt như thế, không để ý Tuyết Ninh phản kháng, hắn không chút nào thương tiếc hôn Tuyết Ninh, thô bạo tháo phượng bào Tuyết Ninh, Tuyết Ninh thật không có nghĩ đến Lãnh Nguyệt Hàn sẽ đụng mình, hơn nữa còn là ở có nhiều người như vậy ở ngoài điện nhìn.
Dưới tình huống này, Tuyết Ninh vốn có bản lĩnh lợi hại, nhưng khi Lãnh Nguyệt Hàn ở trước mặt mình lại chút nào phản kháng được, biết mình giãy giụa thế nào đi nữa, hôm nay sợ rằng cũng khó trốn khỏi số phận, mình đã đồng ý với điều kiện Thái hậu, hiện tại thất thân cho hắn cũng không phải là chuyện xấu.
Tuyết Ninh nghĩ đến chỗ này liền bỏ qua giãy giụa, thừa nhận bị Lãnh Nguyệt Hàn tự đắc đoạt lấy, nàng bây giờ có thể nhẫn nhịn, nhưng là nàng tuyệt đối sẽ không dung hạ bất kỳ khi dễ người của mình, Lãnh Nguyệt Hàn đối với mình làm tất cả, nàng sẽ ghi ở trong lòng, một ngày nào đó nàng sẽ làm Lãnh Nguyệt Hàn hối hận khi chạm qua mình. (@Linh: Ủng hộ tỷ.)
Lãnh Nguyệt Hàn cảm nhận được sự lạnh lùng của Tuyết Ninh thì dừng động tác , nhìn Tuyết Ninh. Tuyết Ninh mặc dù đang thi hành nhiệm vụ đã từng mị hoặc qua nam nhân, thế nhưng do chủ động biến thành bị động, dục vọng mãnh liệt như thế, mình thật sự là lần đầu tiên gặp phải, nàng không muốn tại loại này xuống trạng thái thất thân cho nam nhân tà mị lạnh lẽo, nhưng hiển nhiên dục vọng của hắn đã không khống chế nổi.
Khi Tuyết Ninh thất thần một giây đồng hồ kia, Lãnh Nguyệt Hàn lại lần thứ hai bóp chặt cổ mình, tà mị cười.
Giọng nói lạnh lẽo vang ở bên tai "Nữ nhân, nhớ, không cần vọng tưởng lấy được lòng trẫm, ngươi chỉ là một con cờ, không hơn không kém."
Cả tràng hoan ái, Lãnh Nguyệt Hàn liên y dùng cũng không có cởi, đứng dậy sửa sang xong y phục của mình, không có nhìn Tuyết Ninh một cái, giống như hai người mới vừa hoan ái chưa bao giờ tồn tại, căn bản quen biết, xoay người đi ra Nguyệt Lạc điện, khi Lãnh Nguyệt Hàn bước ra cửa, âm thanh Tuyết Ninh khàn khàn truyền đến "Bằng ngươi còn chưa xứng để được ta yêu."
Bước chân Lãnh Nguyệt Hàn dừng lại, thân thể không kiềm chế run rẩy một chút, nhưng là từ đầu đến cuối cũng không có quay đầu lại, không lưu luyến chút nào bỏ đi đi ra ngoài.
Ngay ở một khắc đó, trên bộ mặt tuyệt mỹ của Tuyết Ninh xẹt qua một giọt nước mắt, ngay cả chính nàng cũng không biết mình là vì ai rơi lệ, nàng chỉ muốn tự do, nàng chỉ muốn rời đi cái hoàng cung này.
Tại sao ban đầu khi tỉnh lại mình không kiên định rời đi?
Tại sao mình lại đồng ý vào cung, đây tất cả đến tột cùng vì cái gì?
Mình không phải là đồng ý Thái hậu, muốn đi mị hoặc hoàng thượng ư?
Đám cưới ngày đó, hoàng thượng đã cưng chiều mình, không phải nên vui mừng sao?
Tại sao lại khóc?
Tuyết Ninh cứ như vậy ngơ ngác nằm ở trên giường, cửa Nguyệt Lạc điện thủy chung vẫn mở rộng ra, gió thổi đi vào, lay động rèm che, thổi lên những sợi tóc xốc xếch Tuyết Ninh, thổi đi một thất mập mờ kiều diễm! Thổi không đi chính là không biết cuộc sống, thổi không đi chính là mình, nghe bên ngoài rời đi tiếng bước chân.
Tuyết Ninh khổ sở cười một tiếng, chắc hẳn ngày mai cả hoàng cung cũng sẽ biết, đám cưới ngày đó hoàng thượng ngay trước cung nữ thái giám mặt cưng chiều hoàng hậu, chắc hẳn sẽ đưa tới phiền toái không cần thiết, nếu tới nơi này hoàng cung, mình cũng sẽ không bị bất luận kẻ nào đánh ngã!
Sáng sớm ngày thứ hai, cả hoàng cung đều đang đồn hai chuyện, một là Thái hậu hạ chỉ tuyên bố, ba ngày sau vì hoàng thượng cử hành thân chánh đại điển, chiêu cáo thiên hạ hoàng thượng thân chánh.
Thứ hai là, hoàng thượng cưới một vị đẹp như thiên tiên, nghiêng nước nghiêng thành hoàng hậu, Đế hậu hai người tình cảm thâm hậu, hoàng thượng ở đám cưới chi dạ đối với hoàng hậu ân sủng vô hạn.
Buổi sáng, Tuyết Ninh kéo thân thể mệt mỏi, Châu nhi hưng phấn tự cấp mình trang điểm ăn mặc, Phúc công công đột nhiên đến, còn dẫn theo hai cung nữ "Nô tài thỉnh an hoàng hậu nương nương, hoàng hậu nương nương Cát Tường."
Tuyết Ninh nhàn nhạt nói "Công công bình thân, không biết sáng sớm đến nơi Bổn cung là chuyện gì?"
Phúc công công vội vàng cười nói: "Hoàng thượng thương cảm nương nương mới vừa vào cung, sợ người phía dưới chăm sóc bất cẩn, nên đặc biệt chọn lựa hai cung nữ đến điện chăm sóc nương nương."
Tuyết Ninh mới vừa nghe thế, kéo môi khẽ cười đồng ý " Thay Bổn cung cám ơn ya tốt hoàng thượng."
Vừa mới dứt lời, hai cung nữ vội vàng hành lễ "Nô tỳ Tắc Bắc, Giang Nam thỉnh an hoàng hậu nương nương."
Tuyết Ninh ngay sau đó nói "Hãy bình thân."
Nàng biết rõ đây là Lãnh Nguyệt Hàn phái tới giám thị nàng, hạn chế quyền lợi của nàng!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT