Chu Quảng Phúc chết.
Chết vì nhồi máu cơ tim đột phát.
Sáu mươi tuổi, tất nhiên không được coi là trường thọ, nhưng cũng không tính là chết trẻ.
Nếu là một người sáu mươi tuổi bình thường nào đó chết đi, bất quá cũng chỉ như gió thoảng qua tai, không lưu lại chút dấu vết nào.
Nhưng Chu Quảng Phúc không phải là người thường.
Lão là bá hộ tiếng tăm lừng lẫy N thành, thậm chí là cả nước.
Có người nói lão nắm trong tay hơn nửa kinh mạch kinh tế của N thành.
Hơn hai mươi năm trước, lão chẳng qua cũng chỉ là một tay đầu cơ.
Trước cải cách, lão đã bắt đầu tranh sáng tranh tối làm vài vụ kinh doanh nho nhỏ, đến lúc quốc gia bắt đầu mở cửa, lão đã tích lũy được ít vốn.
Người vợ kết tóc của lão bảo, chỗ tiền này không dễ kiếm, tốt nhất tìm chỗ nào đó mà cất kĩ, tương lai có thể dùng dưỡng già. Bị lão mắng cho một trận.
Theo lý luận của lão thì, tiền chết sao đẻ ra tiền được?......