Nguyễn Trọng Lăng trầm ngâm thời gian cũng không lâu, rất nhanh liền xác định chủ ý ở trong lòng. Ánh mắt bởi vậy một lần nữa nhìn về phía hai người còn lại trong gian phòng. Đối mặt với cậu giờ đây thế nhưng là một đôi mắt tràn đầy chờ mong cùng kì vọng của Liliana, cùng với... thờ ơ không chút quan tâm Doni. Thái độ quả thật là trời đất cách biệt.
- Ừ? Liliana cô cứ đứng lên trước đi. Làm sao mà lần nào cũng nói nói liền là quỳ xuống ngay đi thế~
Lăng vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn về phía vẫn còn đang quỳ ở dưới đất Liliana, lên tiếng khuyên nhủ. Thời điểm ban đầu bởi vì biết rõ đoán chừng mình khuyên cũng vô ích. Chỉ là hiện tại đã có quyết định, cậu đã không thể không bắt đầu nghĩ cách làm sao xử lý tình huống của đối phương rồi~
- Không được! Liliana sẽ không đứng lên nếu Vương không chịu hạ mệnh lệnh dừng lại hành động lần này của mình!!!
Liliana vừa nghe liền lắc đầu nguầy nguậy, vẻ mặt quật cường đáp lời.
- Tốt thôi! Thế nhưng chúng ta trước hết đứng lên nói chuyện cho rõ đã có được không.
- Đợi cho tới lúc tôi đưa ra chính thức quyết định thì cô hãy một lần nữa lựa chọn là hay không phản đối.
- Đúng rồi? Cô có biết hay không bảy loại thần khí mà giáo hội sở hữu năng lực là gì???
Vừa đặt câu nói, Lăng còn ra vẻ lơ đãng nắm lấy tay Liliana lôi kéo cô ấy đứng lên. Kể từ đó, có lẽ là suy nghĩ minh bạch Vương của cô còn chưa đưa ra quyết định mà quỳ xuống ép buộc ngài ấy như vậy thật không tốt. Cũng có thể là bởi vì bị hành động đội nhiên nắm lấy tay lôi kéo của nhà vua làm cho sửng sốt sửng sốt. Hoặc có lẽ là bởi vì cần trả lời câu hỏi mà phân tâm. Nói chung, Liliana chính là như thế liền bị Lăng lôi kéo đứng dậy.
Ở phía đằng sau hai người bọn họ, Doni ánh mắt đang nhìn nhìn hai người nói chuyện bỗng đột nhiên lộ ra một nụ cười thật là quỷ dị a quỷ dị~
Liliana giọng nói cũng chính là vào lúc đó vang lên.
- Thật có lỗi thưa điện hạ! Trong các tài liệu mà Liliana đã từng được xem qua không có bất cứ tài liệu nào miêu tả về năng lực mà bảy loại thần khí kia sở hữu.
- Duy nhất được biết là chúng có liên quan tới năng lực của các vị thần trong thiên chúa giáo. Hơn nữa được gộp chung mệnh danh thành bảy loại thánh khí.
- Tài quyết quyền trượng, Vinh quang vương miện, Thiêu đốt thánh giá, Lôi đình chiến chuỳ, Mộng ảo chuông tang, Thiên mệnh thủ hộ thuẫn cùng với cuối cùng Chân thực thánh kinh!
Liliana vẻ mặt mang theo ửng đỏ, nho nhỏ giọng nói lên tiếng kể rõ.
Cơ thể của hai người bởi vì bị Lăng vô tình lôi kéo mà đã tựa thật sát lấy vào nhau. Nhìn qua dường như hai người yêu nhau đang tình tứ ôm lấy lẫn nhau mà thủ thỉ tâm tình vậy. Liliana trong đầu không khỏi đã có chút liên tưởng lung tung.
Chỉ là những cảnh tượng trong suy nghĩ kia của cô còn chưa có chính thức thành hình thì...
- Bang!!!
Một tiếng va đập lớn vang lên!!!
Liliana tức khắc ngất lịm đi trong vòng tay “âu yếm” của vị vua đang đứng bên cạnh cô ấy~
- Này! Anh không thể ra tay nhẹ nhàng hơn được sao??? Nhỡ đánh thành ngây ngốc thì làm sao bây giờ!!!
Vừa đỡ lấy Liliana, Lăng vẻ mặt xạm đen tức giận hướng về phía Doni lớn tiếng quở trách.
- Ai~ Tôi cũng không có cách nào nha! Đầu của bạn gái cậu cũng thật là cứng~
- Lần trước tôi gõ tới tận hai lần mới làm được cho cô ta hôn mê. Thế nhưng cũng không nghĩ tới nhanh như vậy thì cô ta đã tỉnh lại rồi!
- Mọi lần Andrea thế nhưng đều bất tỉnh thật lâu đây~
Doni vung vẩy lấy trong tay chiếc túi vải dài chứa lấy thanh kiếm thép của anh ta. Vẻ mặt ngây thơ vô số tội như thật đáp lại.
- Nói vậy mọi lần anh muốn trốn đi chơi đâu đều là dùng gậy đánh ngất xỉu phụ tá của anh?
Lăng cả người cũng ngẩn ngơ, vẻ mặt hoang đường hỏi.
- Ừm! Trước kia thì là như vậy~ Có điều sau đó Andrea nói cậu ấy không muốn tiếp tục như thế. Hơn nữa còn đề cử cho tôi dùng thuốc mê bỏ vào bình trà là được rồi~
- Nói tới cũng đã thật là lâu tôi không sử dụng lại chiêu thức này đấy~ Ra tay còn thật là có chút không thói quen!
Doni gãi gãi đầu, bất đắc dĩ than thở.
Một bên kia, vốn đang ôm lấy Liliana trở về chỗ ngồi Lăng nghe xong thiếu tí nữa thì lảo đảo ngã ngửa luôn.
- Khốn kiếp! Đã như vậy sao trước đó anh còn dám đảm bảo là sẽ không có bất cứ vấn đề gì hết!!!
Lăng vẻ mặt bực tức hướng về phía Doni gầm thét lên.
- Ách! Ha hả...~ Bạn hiền đừng nổi giận mà! Tôi làm những điều này không phải cũng là làm theo ý của cậu hết đó hay sao? Chẳng lẽ giờ cậu còn trách tôi?
Doni vẻ mặt “uỷ khuất” lên tiếng.
Lăng nghe xong cũng không khỏi tắt tiếng.
Phải rồi!!! Quả thật trước đó vừa rồi chính là cậu ra hiệu cho Doni tiến đánh lén bất tỉnh đi Liliana.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT