- Cái này sao???

Sơn Tinh vẻ mặt cười quỷ dị không đáp. Sau đó liền lén lút bắt gặp Lăng theo thời gian dài trôi qua vẻ mặt không ngừng biến hóa. Từ lo lắng chậm dần chuyển sang tuyệt vọng. Nghi ngờ rồi suy tư. Tiếp đó lại biến thành hậm hực, bực tức,…vv. Cuối cùng dừng lại ở vẻ mặt lặng băng băng không đáng kể.

Tuy rằng nhìn đối phương tự mình dọa mình suy nghĩ không đâu rất thú vị. Thế nhưng Sơn Tinh cũng không có muốn gây quá khích cho tâm trạng của đối phương. Anh ta vì thế rất nhanh sau khi cậu chàng vẻ mặt thôi biến hóa liền đưa ra câu trả lời.

- Đừng quá lo lắng~

- Tuy rằng thời gian ở nơi này đối với mỗi một cá thể là không giống nhau. Giống như ta chỉ cảm giác cậu từ đầu tới cuối chỉ đi một lát là tới thế nhưng bản thân cậu có lẽ đã trải qua không biết bao nhiêu năm tháng đi đường rồi.

- Ừ! Nói chung thời gian ở nơi này là không đáng giá nhất!

- Còn ở thế giới của cậu ấy mà???

Sơn Tinh vẻ mặt hơi hơi cau có suy tính.

- Đại khái liền là đã trải qua một ngày rồi đi. Trong lúc tinh thần của cậu đi tới nơi đây, thân thể của cậu ở thế giới kia liền sẽ đi vào trạng thái hôn mê để tự bảo vệ.

- Ừ? Chắc hẳn cậu sẽ không có chuyện gì nguy hiểm đó chứ?

Nói hết lời, đối phương vẻ mặt còn tỏ ra ân cần quan tâm bộ dáng.

- Được rồi! Nếu chỉ là một ngày… Hẳn là sẽ không có chuyện gì đâu~

Voban hầu tước đã chết. Thủy Tinh cũng đã bị đánh bại. Nếu như chỉ là hôn mê một ngày không thôi mà nói… Đoán chừng Erica và Liliana tồn tại liền đủ để bảo đảm an toàn của chính mình.

Trong lòng hơi làm lấy suy tính, Lăng lần này liền triệt để an tâm lại. Cậu chàng bản thân hiển nhiên cũng không biết chuyện hầu tước Voban cũng chưa từng có chết. Thậm chí trước đó việc cậu có thể đánh bại được dị thần Thủy Tinh, sự giúp sức của ông ta cũng đều chiếm được công đầu. Có điều ở nơi này những chuyện kia liền đã không còn quan trọng.

Tâm thần bình tĩnh lại, Lăng lúc bấy giờ mới hoàn toàn chú ý tới sự hiện diện của bản thân và sự có mặt của Sơn Tinh ở đây.

Hơi làm ngẫm nghĩ, cậu chàng trước tiên lên tiếng hỏi.

- Như vậy rốt cuộc đây là chuyện gì xảy ra?

Là tỉ mỉ vì sao cậu lại xuất hiện ở nơi đây? Tại sao Sơn Tinh lại xuất hiện ở nơi này? Lý do mà hai người gặp mặt? Mục đích của đối phương?...vv. Một câu hỏi thế nhưng yêu cầu có nhiều câu trả lời.

Lên tiếng xong, Lăng vẻ mặt trầm mặc lại.

Thông tin không cân xứng! Cậu cần biết được rõ nhiều chuyện hơn để phân tích, để làm ra ứng đối cho bản thân mình.

Sơn Tinh ánh mắt lóe qua vẻ tán thưởng. Tiếp sau đó mới chầm chậm lên tiếng giải thích.

- Trước khi trả lời câu hỏi. Ta nghĩ trước hết cậu nên xem qua một chút thứ này~

Nói và Sơn Tinh cánh tay phải vung lên. Phía trước mặt hai người bọn họ, một bức tranh khung cảnh sống động thật lớn như hiển hiện ra trước mắt.

- Đây là…???

Lăng vẻ mặt kinh ngạc sững sờ nhìn về.

Giống như một chiếc màn hình rộng lớn trong rạp chiếu phim. Hình ảnh hiện ra ở bên trên sắc nét và y như thực. Chỉ có điều mọi thứ diễn ra ở trong hình ảnh đó…

Đất đai bị phá nát bởi vì động đất và dung nham núi lửa. Trời mưa rơi tầm tã, lôi đình tràn ngập. Bụi mù không ngừng cuốn lên trên không khí. Bờ biển nước dâng lên không ngừng, chỗ chỗ đóng băng rạn nứt. Cả thế giới dường như đã hỗn loạn không ra hình dáng gì. Thiên tai tràn ngập khắp nơi.

Con người cũng như đủ mọi loài sinh vật từ biển sâu cho tới đồng bằng, hay là trên đỉnh núi, bay lượn trên không trung…vv. Tất cả đang chết dần! Biến mất dần!

Một bộ sử thi tài liệu về thảm họa toàn cầu sống động y như thực! Lăng nhìn mà cũng không khỏi hoài nghi đây là thực hay là mơ. Đối phương cho cậu nhìn thấy những tình cảnh này lại là vì điều gì?

- Làm sao? Cảnh tượng trông rất sống động có phải không?

- Ừ! Thật ra thì một thế giới bị hủy diệt cảnh tượng cũng không có gì quá mới mẻ.

- Những hình ảnh này tuy rằng là thật thế nhưng trong quá khứ trước đây ta cũng đã gặp qua quá nhiều lần rồi. Nhiều đến nỗi ta đã từng chẳng muốn lần nữa nhìn xem.

Sơn Tinh miệng lẩm nhẩm tự nói chuyện.

- Có điều lần này là khác biệt nhất! Bởi vì trước kia sau mỗi lần đại phá diệt. Thế giới đều sẽ một lần nữa khởi động lại từ đầu. Thế nhưng lần này đại phá diệt… Thế giới lại sẽ không thể một lần nữa hồi sinh. Tất cả cuối cùng cũng đến lúc kết thúc!

- Tình cảnh này sau đó sợ rằng ngay cả ta cũng không thể một lần nữa nhìn thấy được rồi.

- Trong lòng cũng là có chút hoài niệm vì vậy mới không thể không một lần nữa nhìn xem.

Sơn tinh nhỏ giọng thầm than. Ánh mắt nhìn về phía muôn vàn sinh vật chết chóc, trời đất quay cuồng bên trên màn hình. Thế nhưng nét mặt mang theo vô số cảm xúc hoài niệm, vui buồn phức tạp.

- Khoan đã! Nói vậy cảnh tượng bên trên là có thật???

Vốn đang tự hỏi tự suy ngẫm, nghe xong lời nói của Sơn Tinh, Lăng không khỏi nhạy cảm nhận ra được điều gì đó.

- Phải không?

- Thế mà ta cứ nghĩ mình đã nói rất rõ ràng rồi nữa chứ~

Đáp lại chỉ là ánh mắt “ngài đang quá phí lời” của Lăng.

- Há, được rồi! Hẳn là ta còn chưa nói được rõ ràng. Như vậy cậu hãy nghe cho kĩ nhé, chàng trai!

- Những hình ảnh mà cậu đang nhìn thấy ở đây là có thật. Thứ mà chúng ta nhìn thấy ở chỗ này cũng chính là cảnh tượng trực tiếp hiện tại đang diễn ra ở thế giới thần thoại mà ta và Thủy Tinh đã từng sinh sống.

- Thế giới bị phá diệt trở về với hình thái ban sơ!

- Còn nguyên nhân mà…?

Giọng nói hơi làm ngừng lại. Vẻ mặt trầm thấp nói tiếp…

- Cũng chính là nguyên nhân mà cậu đi tới nơi này~

- Móa! Ông có thể nói chuyện trực tiếp hơn được không??? Tôi vẫn chưa hiểu rõ gì cả!!!

Lăng bất mãn lên tiếng cắt ngang.

- Ai ui…~ Người trẻ tuổi thời nay thật là…!

- Thôi được rồi! Vậy ta sẽ nói ngắn gọn cho cậu vậy~

Lắc lắc đầu, Sơn tinh một lần nữa thay đổi giọng điệu kể chuyện.

- Mọi việc còn phải bắt đầu nói từ sự khác biệt giữa người và thần!

Gặp Lăng cũng không có tiến hành ngắt lời, Sơn Tinh dáng vẻ gật gù nói tiếp.

- Có lẽ cậu đã biết hoặc chưa biết. Thế nhưng theo như cách nói của người ở thế giới các cậu… Con người bình thường, thế giới mà cậu đang sống có thể được gọi là thế giới thực tại hay hoặc là thế giới vật chất.

- Mà thần linh chúng ta… Thế giới sinh sống lại thuộc về thế giới tinh thần hay chính là thế giới tưởng tượng!

- Hai loại thế giới này tồn tại song song với nhau đồng thời cũng không ngừng ảnh hưởng lẫn nhau~

- Người ở thế giới vật chất suy nghĩ, tưởng tượng, niềm tin, nguyện vọng…vv. Tất cả mọi loại biểu tượng tình cảm như vui buồn giận hờn…vv kết hợp cùng với ý thức suy nghĩ cá nhân đều sẽ diễn biến trở thành nguồn gốc căn nguyên năng lượng cung cấp cho thế giới tinh thần.

- Ngược lại thế giới tinh thần sức mạnh có thể thẩm thấu, truyền đạt tới thế giới hiện thực. Từ đó mới nảy sinh ra cái gọi là nội công, là phép thuật, là ma thuật… các loại năng lực thần kì, thần bí mà siêu tự nhiên.

- Mà thần linh… Cũng chính là hình thái chúa tể mạnh mẽ nhất sinh ra từ trong thế giới tinh thần ấy. Cũng giống như con người, chính là chúa tể muôn loài trong thế giới thực tại vậy.

Hơi dừng lại để cho Lăng có cơ hội tiêu hóa tin tức, Sơn Tinh mới chậm rãi nói tiếp.

- Thế giới thực tại con người cơ thể sẽ không ngừng biến hóa, thoái hóa rồi chết đi dù sớm dù muộn.

- Thế nhưng ở trong thế giới tinh thần mà nói… Thần linh là sẽ tồn tại vĩnh hằng dù là tồn tại với ý thức rõ ràng hay không cũng là giống nhau.

- Dĩ nhiên những điều trên cũng chỉ là trên lý thuyết mà thôi. Thực tế cũng có thể sẽ diễn ra nhiều loại biến cố lắm. Không ai có thể lường trước được tất cả mọi chuyện.

- Chỉ có điều, Thần linh cuộc sống cũng không phải là vui vẻ giống như người bình thường tưởng tượng. Thế giới tinh thần cũng không giống như mọi người suy nghĩ tất cả đều là một màu hồng~

- Tạm chưa nói tới những năm gần đây thế giới tinh thần biến hóa thất thường. Chỉ riêng nói tới việc…

Sơn tinh giọng nói không khỏi hơi ngừng lại. Giống như không mấy vui vẻ nhắc tới. Có điều sau cùng vẫn là như trước nêu lên.

- Thần linh sao? Tên gọi thì rất mạnh mẽ vang dội. Thế nhưng sự thật lại chỉ là một đám giống như tù nhân bị nhốt kín ở trong nhà tù. Ngay cả cơ bản nhất tự do cũng không được hưởng thụ.

- Buồn cười là thật nhiều kẻ vẫn không tự biết~ Vẫn như cũ tranh đấu không biết mệt lục đục với nhau.

Lắc lắc đầu, giọng nói của đối phương rất nhanh trở nên bình thản lại.

- Cái gọi là thần linh cũng chính là những kẻ được sinh ra từ trong những câu chuyện thần thoại và truyền thuyết được người người truyền lưu và ca tụng, từ năm này qua năm khác, từ thế hệ này sang thế hệ khác.

- Thế giới mà bọn họ ra đời nói cho đúng hơn cũng chỉ là tập hợp của vô số căn nguyên năng lượng sinh ra từ những tưởng tượng giống nhau của con người.

- Tất cả chúng cộng minh lại với nhau, tập hợp lại với nhau hình thành ra thế giới. Mà ở trong đó thần linh sẽ giống như nội dung câu chuyện mà mọi người suy nghĩ, không ngừng chiếu theo mà dàn dựng.

- Truyền thuyết càng được truyền tụng nhiều, được thần hóa mạnh và tinh khiết rõ ràng thì thần linh năng lực càng mạnh mẽ. Thế giới hoặc có thể gọi là thần giới mà bọn họ sinh ra lại càng to lớn hơn, lâu dài và hoàn thiện hơn~

- Thế nhưng tất cả đều có một đặc điểm duy nhất không có cách nào có thể sửa đổi được.

- Đặc điểm gì?

Lăng theo bản năng tò mò lên tiếng hỏi.

- Há! Vậy cậu có biết trong truyền thuyết của ta. Sau khi Sơn Tinh đánh bại Thủy Tinh thì sẽ diễn ra chuyện gì không?

Sơn Tinh cười mỉa hỏi ngược lại.

- Cái này sao…???

- Hẳn là Sơn Tinh sẽ vui vẻ sống cùng với Mị Nương. Hơn nữa hàng năm mùng 7 tháng 7, Thủy Tinh sẽ lại dâng lên nước sông và hai người cứ như vậy chiến đấu.

Lăng vẻ mặt thành thật đáp. Trong truyện có vẻ như cũng đều là như vậy truyền lưu cả.

- Đúng vậy a!

- Năm này qua năm khác đánh nhau! Đánh qua đánh lại không ngừng~ Đánh tới ngay cả ta đây cũng đã phát ngán ra rồi mà vẫn phải đánh!

- Ừ? Tất nhiên đối thủ của ta Thủy tinh có lẽ cũng là như vậy. Thế nhưng hắn ta lại không thể tự mình làm chủ dừng lại được. Hàng năm vẫn phải không ngừng giống như cách nói ở thế giới các cậu: nhân viên buổi sáng đi làm buổi chiều về nhà. Năm này qua năm khác đều rất đúng giờ lần nữa dâng nước đi lên.

- Rất buồn cười có phải hay không?

- Dù cho có là thần! Là chúa tể của thế giới thế nhưng thậm chí còn không điều khiển nổi hành động của chính mình~

Sơn Tinh giọng điệu trầm thấp than thở.

- Cái này gọi là hành động không phải do mình mà thôi. Giống như con người bình thường cũng không có thiếu gặp phải những tình cảnh như vậy mà~

Lăng bản năng lên tiếng an ủi.

- Nói như vậy cũng đúng! Nếu xét về địa vị, có vẻ như thần linh trong thế giới tinh thần cùng với con người ở trong thế giới thực tại cũng đều là giống như nhau. Đều là những kẻ thống trị cao cấp nhất!

Xoa xoa cằm, Sơn Tinh nghe vậy không khỏi lâm vào tự hỏi. Có điều rất nhanh đối phương liền hồi phục lại. Một lần nữa kể tiếp câu chuyện của mình.

- Nói tóm lại cậu có thể hiểu rằng thần giới mà mỗi vị thần linh đang sống đều là một bộ phim ngay từ đầu đều đã là nội dung kịch bản có sẵn.

- Mỗi một dạng khởi đầu đều đã có rõ ràng một dạng kết cục mà ở thời điểm giữa chừng dù muốn dù không thần linh đều phải làm theo. Cũng có thể coi nó như là vận mệnh! Biết trước nhưng đều không thể nào thay đổi được vậy~

- Bởi vì vận mệnh nếu như thay đổi quá lớn mà nói…

- Sẽ giống như những gì cậu đang thấy ở trước mắt.

- Thế giới sẽ “Bùm” một cái thì hủy diệt rồi.

- Tất cả diễn viên sẽ lại một lần nữa cùng nhau diễn tập lại~

Sơn tinh cười mỉa chỉ tay về màn ảnh trước mặt mà lên tiếng. Lăng đưa ánh mắt nhìn sang. Trên màn hình vẫn là như cũ cảnh tượng thế giới hủy diệt. Chỉ là đi theo thời gian, con người và sinh vật tồn tại cũng đã chẳng còn lại mấy rồi~

- Tất nhiên! Chúng ta ngồi ở đây nói chuyện vấn đề chính không phải là những thứ này.

Sơn tinh lời nói đột ngột trở nên hoạt bát hẳn. Có vẻ như nội dung chính cuối cùng cũng tới rồi. Lăng không khỏi tập trung tinh thần lại lắng nghe.

- Giống như ta đã từng nói đấy! Thế giới của thần tất cả đều là một vở kịch lớn nhỏ không đồng đều mà thần linh đều là một đám diễn viên~

- Thế nhưng không phải vị diễn viên nào cũng đồng ý sống mãi trong thế giới như vậy~ Tương tự với đó cũng có rất nhiều vị thần lại không muốn từ bỏ cuộc sống vĩnh hằng cũng như quyền lực hiện có của mình!

- Nói chung thần sinh muôn màu muôn vẻ, thần thần đều tự có riêng mình yêu thích sao~ Cũng không thể yêu cầu tất cả mọi thần linh đều có chung một loại suy nghĩ là được.

- Há! Đương nhiên~ Ta thì làm sao cũng xong! Đoán chừng đại đa số những kẻ nắm quyền hoặc là luôn luôn chiến thắng như ta đều là như thế suy nghĩ.

- Thế nhưng những người luôn phải thua cuộc giống như đối thủ của ta Thủy Tinh mà nói…

Sơn tinh giọng nói kéo dài.

- Hắn ta không muốn làm diễn viên?

Làm một người nghe trung thực hiển nhiên không thể chỉ biết nghe không thôi. Đôi khi đặt đặt câu hỏi tiếp nối cũng là một loại biểu hiện tích cực không phải.

- Đúng là như vậy! Có vẻ như anh bạn đối thủ của ta đã chán việc phải diễn đi diễn lại lần nào cũng thua trận cho ta rồi~

- Ha ha…~ Nói thật! Ta cũng rất là đồng tình với tình cảnh của hắn ta đấy~

“Vẻ mặt thật giả!” Lăng nhìn khuôn mặt cười hả hê của Sơn Tinh vào lúc này mà trong lòng âm thầm khinh bỉ không thôi.

- Ừ! Nói tới biện pháp thoát khỏi thân phận diễn viên, Thủy Tinh hắn ta vẫn là thu được gợi ý từ phía bản thân cậu đó, chàng trai ạ!

Sơn Tinh vẻ mặt như thật nhìn về phía cậu chàng mà nói chuyện. Nhìn giống như tất cả mọi tội lỗi khởi nguồn đều là từ Lăng mà bắt đầu không bằng.

- Sao lại tự dưng liên quan tới tôi rồi???

Lăng lông mày cau có lại, bất mãn đáp.

- Cái này sao???

- Bởi lẽ cậu là một trường hợp đặc biệt. Cũng chính là bởi vì sự xuất hiện của cậu mà Thủy Tinh mới có được gợi ý để thoát ly thân phận của mình.

- Cũng chỉ có cậu là người mở đi ra đường nối giữa thế giới thực và thế giới tưởng tượng mới giúp cho Thủy Tinh có được cơ hội thành công.

Không đợi Lăng bản thân lên tiếng hỏi dò. Sơn Tinh hơi ngừng lại liền lên tiếng giải thích.

- Giống như trước đó ta từng nói!

- Con người bình thường đều là tồn tại dưới dạng vật chất ở thế giới thực. Theo thời gian trôi đi sẽ không ngừng hao mòn rồi tan biến đi.

- Thần linh thì khác! Bởi vì bản chất tồn tại của thần là tinh thần tập trung ở mức độ cao, truy rèn từ số lượng lớn nguyện lực qua thời gian và năm tháng dài lâu mà hình thành.

- Thậm chí từng thời điểm trôi qua đều được không ngừng bồi bổ, lớn mạnh từ tư tưởng của con người. Bởi vậy sự tồn tại của chúng ta theo thời gian trôi đi chỉ có thể càng ngày càng ngưng cố, sinh mệnh là vĩnh hằng.

- Tất nhiên một số nhỏ thần linh bởi vì truyền thuyết bị hao mòn, bị thất truyền sẽ không ngừng bị hao mòn năng lực, bị ma diệt hoặc bị thôn tính kết hợp. Nói chung thần là cũng có thể bị tiêu diệt trong một số điều kiện nhất định đấy.

- Đặc biệt là khi dân tộc bị diệt vong. Thần linh của dân tộc ấy số phận liền có thể nghĩ~

- Cũng chính vì lý do này. Vô số thần linh trước kia không ngừng bốc lên chiến tranh ở thế giới con người để mưu toan tận diệt đối thủ. Thậm chí có lẽ bây giờ cũng còn có không ít người muốn làm như vậy đi.

- Dù sao mà nói… Thần đôi khi cũng rất là nhàn không có việc gì~

Sơn tinh nhún nhún vai bất lực tỏ vẻ. Đáp lại thế nhưng chỉ là vẻ mặt bất mãn của Lăng.

“Đã nói nguyên do tại bởi vì cậu ở đâu rồi? Lại là một đám thông tin gì gì nữa thế này~ Thật sự là… Thần linh đều là một đám nói nhiều sao không???” Lăng trong lòng không khỏi bực bội nghĩ.

Cũng còn may, đối phương dường như cũng cảm nhận được sai lầm của chính mình. Rất nhanh liền đi vào vấn đề chính.

- Đừng vội vàng như vậy mà~

- Thời gian trôi qua ở nơi đây so với thế giới thực có thể cách nhau rất xa~ Ngồi trò chuyện với ta một lúc cũng đâu có gì đâu. Cũng đã rất lâu rồi ta mới có thể thỏa mái chuyện trò được như bây giờ.

Sơn Tinh vẻ mặt tội nghiệp tỏ vẻ.

“Nói vậy ngài là đang cố gắng nói dài nói lan man có phải hay không???” Lăng bất mãn âm thầm nghĩ. Vẻ mặt bên ngoài ngược lại vẫn lặng băng băng không tỏ vẻ gì như thường.

- Được rồi! Chàng trai trẻ, cậu cũng thật là không thú vị~

- Nói ngắn gọn, thân thể của cậu đã bị một vị thần linh nào đó cải tạo qua. Cơ thể trở nên mạnh mẽ hơn bình thường. Đặc biệt là có thể chứa đựng được nguyện lực. Có thể trở thành một biểu tượng thí nghiệm tiêu biểu cho việc tồn tại đồng thời giữa thế giới vật chất thực và thế giới tưởng tượng.

- Đối thủ cũ của ta Thủy Tinh cũng chính là bắt gặp cậu sau đó liền bắt đầu có ý định thay đổi số phận của mình.

- Đầu tiên là lôi kéo ta đến thế giới thực quyết đấu sau đó thôn phệ ta. Thế giới mà chúng ta sinh ra tương đối nhỏ, chỉ có hai vị thần chúng ta làm nền tảng. Chỉ cần thôn phệ ta xong, Thủy Tinh liền có thể hoàn toàn điều khiển thế giới này. Sẽ không lo lắng khi hắn đang làm việc ta ở thế giới tưởng tượng đột nhiên tới một cái khởi động lại kịch bản khiến hắn bị cưỡng ép kéo trở về tiếp tục làm diễn viên.

- Ngược lại khi đó nếu hắn cưỡng ép không trở về, một vị thủy tinh khác cũng sẽ sinh ra. Thần tính cùng năng lực của Thủy Tinh liền sẽ bị hao mòn biến mất. Đối phương khi đó cũng sẽ không phải là thần nữa rồi. Giống như người thường cách cái chết cũng đã chẳng bao lâu.

- Cũng chính bởi vì lý do này, không phải thần linh nào cũng dám liều mạng chân thân hạ phàm giống như hắn. Vừa phí công mất sức mà đôi khi còn chẳng được gì~ Đối thủ của họ thường sẽ không dễ dàng tha thứ kẻ địch của mình kế hoạch thành công! Ngay cả ta cũng là như thế~

- Tất nhiên là Thủy Tinh kế hoạch đã rất thành công! Ta đã bị hắn đánh bại và thôn phệ hoặc ít nhất cũng là cưỡng ép phong ấn quản thúc. Tiếp sau đó hắn liền có thể ung dung là hủy diệt thế giới tưởng tượng trở về căn nguyên ban đầu. Lợi dụng nguồn sức mạnh này giúp đỡ bản thân sát nhập vào một thân thể thích hợp sau đó dần dần cải biến.

- Quá trình này đáng lẽ ra sẽ tiến hành thật lâu nếu như Thủy Tinh không được đến một thứ…

- Chính là cái này!

Nói nói rồi Sơn Tinh đưa bàn tay của mình ra. Phía bên trên đó bất ngờ là một quả cầu ánh sáng trắng. Cũng chính là thứ trước đó từng nhập vào cơ thể Lăng mà cậu không biết.

Chỉ là hiện tại Lăng bản thân cũng đã biết vật thể ánh sáng hình cầu là thứ gì.

- Tiên Thư???

Đúng vậy! Ngay khi quả cầu ánh sáng được đưa tới trước mặt Lăng, nó cũng đã biến hóa trở về hình dạng cũ một cuốn sách cổ Tiên Thư Sách Ước mà cậu đã từng có được vậy.

- Ta gọi nó là Tiên Thư! Thủy Tinh thì gọi nó là Ngọc Ước ~ Trong truyền thuyết của chúng ta thứ này tại từng thời điểm đều là khởi nguồn cho sức mạnh của cả hai.

- Có điều bất kể tên gọi như thế nào. Nó cũng đều là tượng trưng cho căn nguyên của thế giới mà ta và Thủy Tinh đã từng sinh sống.

- Trước đó cũng chính bởi vì Thủy Tinh sau khi chiến thắng ta cũng không chiếm có được nó, vì vậy quá trình sát nhập tiến hóa thân xác mới trở nên chậm chạp lại. Ta cũng bởi vì vậy mới có thêm thời gian tồn tại cho tới tận bây giờ~ Tất nhiên, trong khoảng thời gian này ta cũng gặp phải không ít dằn vặt từ đối thủ cũ của mình là được.

- Thua mấy ngàn, mấy vạn lần a~ Cũng thật là tội cho hắn!

Sơn Tinh vẻ mặt hả hê cười. Lăng thấy này không khỏi khinh bỉ liếc mắt nhìn đối phương một cái. Tiếc là thần linh dây thần kinh xấu hổ có vẻ cũng không quá rõ ràng là được.

- Oke! Vậy bây giờ tình thế ra làm sao?

Lăng đưa ra câu hỏi mấu chốt.

- Cái này mà…~

- Như cậu biết đấy! Thủy Tinh chiếm được Tiên Thư liền vội vàng không kìm được sử dụng ra để tiến hóa.

- Ta cũng tranh thủ thời gian chiếm lấy một ít để hồi phục chính mình.

- Có điều nếu như không có sự giúp đỡ từ bên ngoài mà nói, Thủy Tinh tiến hóa là nhất định sẽ thành công. Hắn ta sẽ trở thành một loại tồn tại giống như Thánh. Ở thế giới thực tại liền có được cơ thể và quyền năng mạnh mẽ giống như Thần Linh ở trong thế giới tưởng tượng.

- Sau đó ta có lẽ liền sẽ bị hắn răng rắc răng rắc cho tới chết hoặc là mang đi nhốt lại để tiêu khiển qua ngày hay đại loại như thế~

“Ở thế giới thực tại liền có được cơ thể và quyền năng mạnh mẽ giống như Thần Linh ở thế giới tưởng tượng liền được gọi là Thánh sao?

Nói như thế bạn thân đây có vẻ như cũng có thể gọi là Bán Thánh được rồi mà~ So sánh với định nghĩa về Bán Thần (chúa tể trong thế giới tưởng tượng) có vẻ như còn sát với thực tế hơn” Lăng trong đầu không khỏi suy nghĩ viển vông.

- Nói chung cuối cùng hắn ta cũng đã thất bại rồi~

- Bị chính cậu đánh bại! Tiếp sau đó tinh thần của cậu liền bị kéo tới đây á~

- Cũng bởi vì tinh thần của cậu năng lực không đủ, chưa đạt tới cấp độ của một thần linh đích thực nên thời gian mới có thể bị kéo dài~ Cái này cũng là sơ suất của ta. Đáng lẽ ra trước đó ta nên nhanh chân tới gặp cậu mới đúng.

- Cái này ta rất là xin lỗi ồ~

Sơn Tinh cũng không có biết trong đầu cậu chàng còn đang suy nghĩ linh tinh. Đối phương bởi vì vậy vẻ mặt rất là chân thành tha thiết khi nói chuyện.

Lăng cũng chính là bị thái độ của đối phương làm cho bừng tỉnh lại.

- Như vậy mục đích của ngài là gì?

Một câu hỏi thẳng thừng.

Chuyện giống như đã từng diễn ra trong quá khứ. Cái ngày mà cậu đứng trước mặt của Rùa thần và hỏi dò về thế giới Thần Linh.

Ha hả…~ Thần Linh sao? Đó chính là Thần Linh đấy hiểu không hả phàm nhân??? Hãy suy nghĩ cho kĩ và nhận biết lấy thân phận của chính mình.

Cái mà cậu đã từng học hỏi được từ cuộc trao đổi ngày xưa ấy đến tận hiện tại cũng chưa bao giờ từng quên.

Dù vẻ ngoài thân thiện như thế nào? Thần cũng chính là thần vậy!!! Lăng ánh mắt nhìn thẳng về phía mặt mỉm cười Sơn Tinh không chút thân mật.

Trên đời này nào có đĩa bánh đột nhiên từ trên trời rơi xuống ồ~

Và như vậy thì… Đối phương mục đích lại là cái gì đây???


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play