CHƯƠNG 11,
Người này TMD nặng chết được nặng chết được… Hoàng Siêu chạy được vài bước thì có cảm giác trượt dần, y sống chết túm lấy, thật vất vả đưa Uông Dương tới trước cửa sổ, suýt bị khói xông sặc không nói, mắt còn cay xè đau chảy nước mắt!
“Chỗ này có người ───!!! Mau tới cứu mạng ───!!!” Hoàng Siêu la lên với người ở bên dưới.
Nếu chỉ có một mình y thì chẳng phải lo, đi đứng nhanh nhẹn, thân thủ linh hoạt, dọc theo đường cũ từ tầng ba bò lại cũng không thành vấn đề, nhưng Uông Dương lại đang hôn mê thì không được, Hoàng Siêu cũng không thể quẳng hắn từ tầng ba xuống được, không thể làm gì khác hơn là chờ nhiều người cùng nhau cứu.
May là giọng y khá lớn, khiến đội ngũ cứu viện bên dưới nghe thấy được, bọn họ rất nhanh kiếm một bộ thang dây qua, chuyển hai người xuống dưới.
Chuyện còn lại đã không cần Hoàng Siêu quan tâm nữa, nhân viên cứu hộ kiểm tra qua loa thân thể Uông Dương, không có vết thương ngoài, nhưng tình huống trúng độc CO2 khá nghiêm trọng, nhân viên y tế lại lưu loát chuyển hắn lên cáng cứu thương, Hoàng Siêu ở bên cạnh thở dài một hơi, kế tiếp thì phải xem nhóc này mệnh có đủ lớn hay không thôi.
Y đứng một hồi, thấy đội phòng cháy chữa cháy đã dần dần khống chế được thế lửa, cứ thế yên tâm rời khỏi đây.
Thân là người được cứu sống cuối cùng trong trận hỏa hoạn này, cũng là người duy nhất bị thương, mệnh Uông Dương cũng khá lớn, Thượng Đế không vẫy gọi hắn, đợi ở phòng dưỡng thương mấy tiếng, cuối cùng cũng đã ổn định lại.
Chuyện thứ nhất sau khi tỉnh lại chính là hỏi thăm xem ai đã tới cứu hắn.
○○○○