“Lori, đã lâu không gặp!”

“Ah, Chú Doanh, buổi sáng tốt lành!” Nghe thấy có người cùng cậu chào hỏi, Ryou quay đầu nhìn lại, lập tức cười đến rất vui vẻ.

“Cậu sao lại ở đây? không phải đã lui sao?” Chú Doanh vỗ vỗ bả vai Ryou.

“Vâng, tôi hôm nay là đến cùng Edgar.” Ryou chỉ chỉ lầu trên, Edgar vừa lên rồi.

“Hai người các cậu tình cảm thật tốt,” Chú Doanh cười lắc đầu, “Đến phòng làm việc của tôi ngồi một chút đi, nếu Edgar quyết định rời khỏi, vậy không thể nhanh đi xuống đâu, dù là tượng trưng cũng muốn giữ lại cậu ta cả buổi.”

“Không biết có vấn đề gì không a?” Ryou vừa cùng Chú Doanh đi về phía phòng làm việc của ông, vừa có chút lo lắng hỏi.

“Ý cậu là gì? Ah, chuyện của cậu tôi có nghe nói, làm khó cậu rồi!” Chú Doanh mới đầu còn không rõ, phản ứng lại hơi áy náy mà nhìn về phía Ryou, dù sao đứa nhỏ này lúc trước chính mắt ông nhìn cậu bước vào vòng tròn này, “Nhưng yên tâm đi, không giống với cậu, Edgar đóng đủ để cho cậu ta thoát thân, mà trên hợp đồng cũng chỉ còn một bộ kỳ rồi, Ben không có lý do gì gây khó dễ cậu ta.”

“Ha ha,” Bị nhìn ra tâm tư Ryou xấu hổ nở nụ cười, nhưng khi đi vào văn phòng Chú Doanh cậu nhíu mày, “Chú Doanh, chú không thể cứ hút thuốc, uống cà phê, mỗi ngày đều nhiều như vậy đối với thân thể không tốt đấy!”

“Tôi biết rõ, sau này tôi sẽ chú ý!” Chú Doanh giơ hai tay lên, làm một tư thế đầu hàng, những đứa trẻ ở trong này Ryou thường xuyên nhắc nhở mình, nhưng đừng nói, điều này để cho người chưa có con như Chú Doanh sinh ra cảm giác đặc biệt uất ức, “Tôi hiện tại còn không phải là vì Edgar nhà cậu mới đau đầu vậy sao, NO. 1 tạm biệt, cũng không phải đơn qua loa được.”

“Cũng không cần nội dung cốt truyện ah, quay những tình huống sinh hoạt bình thường là được rồi.” Lori đang giúp Chú Doanh dọn dẹp cái bàn chồng chất khói bụi cùng ly uống cà phê, nghe Chú Doanh phàn nàn liền thuận miệng nói một câu.

“Ồ, Lori ý tưởng này của cậu hay ah.” Người nói vô ý người nghe hữu tình, nhãn tình Chú Doanh sáng lên, lập tức bổ nhào vào bàn tìm giấy bút ghi chép.

“Nhưng cùng ai hợp tác phù hợp đây?” Đang ghi thật cao hứng, Chú Doanh lại nghĩ tới một vấn đề, ngẩng đầu thấy thân ảnh Ryou: “Lori, cậu có hứng thú quay một bộ tại N bộ không?”

“À?” Ryou sững sờ, khó hiểu nhìn về phía Chú Doanh.

“Bộ phim tạm biệt của Edgar ah, hai người các cậu hợp tác rất được khen ngợi!” Linh cảm nhất thời khiến cho Chú Doanh rất kích động, nhưng nói xong câu đó ông mới nhớ tới một chuyện rất quan trọng, “Ah, cậu xem trí nhớ của tôi, cậu đã lui!”

“Nhưng bởi vì Fantasia 3 vẫn chưa tuyên bố sự việc, cho nên chuyện này vẫn là tin tức bên trong.” Ryou lại động tâm rồi, cuối cùng một bộ phim của Edgar, về công về tư cậu đều không muốn người khác cùng Edgar hợp tác.

“Vậy, nếu cậu bây giờ tiếp nhận bộ phim này chỉ có thể ký lâm ước, thù lao cùng trước kia không cách nào so sánh được.” Làm như ý kiến đưa ra Chú Doanh lại cảm thấy không tốt, dù sao vậy Ryou sẽ tổn thất khá lớn.

“Không sao, bởi vì lần này quay không phải vì tiền.” Nhớ tới trên mạng rất nhiều người đều muốn mình cùng Edgar hợp tác, mà chuyện trước kia khiến Ryou có cảm giác không cách nào báo đáp sự trợ giúp vô tư của bọn họ, lần này để cho mình hoàn thành nguyện vọng của bọn họ a!

“Thật sự? cậu xác định? Vậy, tôi viết kịch bản a?” Chú Doanh không dám tin hỏi Ryou.

“Hay khoan đã, tôi nghĩ nên cùng Edgar bàn bạc trước.” Do dự một chút, Ryou cảm thấy việc này hai người cùng quyết định sẽ tốt hơn, “Thật sự có lỗi, Chú Doanh!”

“Không cần xin lỗi, tôi hiểu, ha ha!” Chú Doanh không vì Ryou do dự mà tức giận, ngược lại có vẻ rất vui, là một người lớn tuổi đã trải qua rất nhiều sự tình, từ chuyện này có thể nhìn ra quan hệ giữa Lori và Edgar rất hòa hợp, hai đứa trẻ này làm cho tự đáy lòng ông cảm thấy phấn khích, dẹp TMD (con mẹ nó) giới tính, chỉ cần có thể đạt được hạnh phúc, ai thèm quản!

Ben như đã sớm đoán được chính mình rời khỏi, cho nên tất cả cũng rất thuận lợi, khi Edgar ra khỏi văn phòng Ben, chuyện đầu tiên là gọi điện cho Lori.

Ryou nói cho Edgar biết mình đang ở đâu, trong điện thoại cũng nhắc đến chuyện vừa rồi cùng Chú Doanh thảo luận, Edgar rất không ủng hộ, bởi vì Ryou thật vất vả mới rời khỏi, anh cảm thấy Ryou không cần phải quay bộ phim này.

Nhưng khi Ryou giải thích ý nghĩ của mình, Edgar vẫn đồng ý, bởi vì Edgar hiểu ở một mức độ nào đó Ryou rất để ý chuyện ân huệ người khác đối với mình, cho nên anh cũng hiểu được đó là biện pháp phúc đáp Fans tốt nhất, dù sao mình cùng Ryou cũng chỉ có thể vì bọn họ làm chuyện này thôi, coi như là kỷ niệm chia tay a!

Vì vậy Ryou và Edgar chủ động đưa ra ý kiến cùng chú Doanh, nếu lần này quay xác định dùng sinh hoạt làm chủ đề, vậy bọn họ thậm chí có thể tiếp nhận vấn đề riêng tư.

Trải qua ba người bàn luận, cuối cùng đã định bộ phim chia tay lần này hơn nửa nội dung là thăm viếng nhà trọ của Lori cùng Edgar, như vậy có thể tiếp cận tối đa cuộc sống chân thực của hai người.

Nhưng hai ngày sau, lúc Chú Doanh đưa ra kịch bản phần sau, Edgar không muốn làm, “Đổi lại tình tiết a, tôi không quay loại này.”

“Lori ý cậu như thế nào?” Chú Doanh không để ý Edgar, dù sao hắn có phản ứng này cũng là nằm trong dự liệu.

“Tôi có thể hiểu sơ sơ ý của Chú Doanh, nhưng, tôi không biết tôi có thể làm được không?” Ryou buông kịch bản, như có điều suy nghĩ mà nhìn về phía Chú Doanh.

“Té ngã ở nơi nào thì đứng lên ở nơi đó, cái này là nhân sinh cuộc sống!” Chú Doanh cũng không muốn bức Ryou, dù sao việc này vẫn còn cần đạt được sự đồng ý cùng phối hợp của bản thân, “Cậu suy nghĩ thật kỹ, trong hôm nay cho tôi câu trả lời là được, nếu thật không thể tiếp nhận, tôi sửa lại kịch bản.”

Ryou không trả lời, cậu cúi đầu nhìn bìa kịch bản, nếu muốn chính thức quên chuyện cũ không vui, có lẽ dùng kinh nghiệm mới bao trùm lên. Cũng như đã từng bị rắn cắn, về sau chỉ cần nhắc tới rắn thì sẽ nhớ đến đau đớn khi bị cắn, đương nhiên sẽ không tự chủ được mà trốn tránh, nhưng cố lấy can đảm ăn thịt rắn một lần, tương lai khi nghĩ đến có lẽ sẽ là hương vị thịt rắn, sợ hãi cũng hòa tan không ít.

“Tôi… Muốn thử xem,” Ryou cũng không muốn luôn luôn không cách nào đối mặt một chuyện, cho nên cậu chỉ cân nhắc một chút liền đem đáp án nói cho Chú Doanh, chỉ là ánh mắt của cậu lại nhìn về phía Edgar, “Bởi vì đối thủ là Edgar.”

Nghe được lời Lori…, Edgar đưa tay vuốt vuốt đầu cậu, tất cả đều không nói lời nào.

“Yên tâm, lần này không có những người khác, chỉ có hai người các cậu.” Tuy cảm thấy lúc này chính mình có hơi dư thừa, nhưng Chú Doanh vẫn bổ sung một câu, để cho Lori cùng Edgar càng thêm an tâm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play